Chương 1

Đau! Cơ thể giống như bị bánh xe nghiền qua, đầu đau nhức kêu ong ong. Trong lòng Đinh Nhu không ngừng kêu rên, cô cảm thấy cơ thể như có ai đó nâng lên, động tác không hề ôn như, nắm chặt đến mức chân tay cô đau nhức. Tức giận xông lên tận não, Đinh Nhu đột nhiên mở mắt, ánh mắt sắc bén, lạnh lùng nói: “Bỏ tôi xuống.”

“A…Tỉnh rồi?” Hai người vứt cô xuống mặt đất, ghét bỏ lau lau tay, trước khi đi còn có người tiếp tục nói: “Loại nữ nhân khắc phu như ngươi để ta chạm vào, ta còn ghét bỏ dơ đấy. Nếu không phải sợ ngươi chết trước cửa lớn nhà ta, ta mới mặc kệ ngươi.”

“May mắn ngươi cũng tỉnh rồi, ta cũng đỡ phạm chạm vào ngươi, đen đủi.” Một giọng khác phụ họa nói, còn không quên phun một ngụm nước bọt lên mặt đất.

Đinh Nhu híp híp mắt, ánh mắt sắc bén nhìn theo bóng người đang xa. Trí nhớ của cô lục lại thân phận của hai người, một người là Trương thầm, một người là Lâm thẩm. Nguyên chủ thường xuyên bị tiểu hài tử nhà hai người này đánh, vì vậy mới nổi lên ý niệm tự sát, hơn nữa người trong thôn đều nói nàng khắc phu, sáng sớm đã dùng thạch tín rồi ở nhà chờ chết.

Ai biết dùng thuốc xong cũng không thấy có phản ứng gì, nàng ấy còn cho rằng mua phải thuốc giả liền chạy tới y quán, nửa đường lại gặp phải hai tiểu bá vương, sau đó bị chúng nó đánh cho một trận, tiếp theo mới bị Đinh Nhu bám vào người.

Tính cách nguyên chủ vốn dĩ yếu đuối, thành thân cùng Dung Thiếu Tân nửa năm, hai người vẫn luôn tương kính như tân, sinh hoạt bình đạm như nước. Thế nhưng nàng vô cùng vừa lòng, khi còn nhỏ bị ba mẹ bán đi, vòng đi vòng lại lại tới Dung gia, vốn còn tưởng cuộc sống về sau sẽ liên tục đi xuống, ai ngờ lại gặp được Dung Thiếu Tân. Thế nhưng nửa năm trước hắn lại mắc bệnh rồi qua đời.

Từ đó về sau, mỗi ngày ra cửa đều bị dân làng chửi rủa mang mệnh khắc phu, nàng cũng cho rằng Dung Thiếu Tân là bị mình khắc chết. Cho nên mỗi lần bị chửi rủa đều yên lặng đi qua, dần dần, lũ trẻ trong thôn cũng học theo bộ dáng người lớn, gặp được nàng không đánh thì mắng chửi.

Một trận gió thổi qua, Đinh Nhu lấy lại tinh thần, cô nhìn ruộng lúa hai bên bờ, khập khiễng bước đi, cơ thể này không có một tấc lành lặn, thật sự quá đau!

“Đinh…Nhiệm vụ lần này, hạ gục đại bá, để cho đại bá thừa nhận yêu cô!”

“...” Trong trí nhớ của khối thân thể này, Dung Thiếu Tân mang thân phận là con nuôi đại bá. Lúc hắn sinh ra, mẫu thân khó sinh mà chết, một ngày nọ, phụ thân lên núi săn thú rồi không trở về được nữa, đến cả thi thể cũng không ai tìm thấy.

Cô nhi Dung Thiếu Tân được đại bán nhận về nuôi, dưỡng dục hắn thành người.

“Vì sao nhiệm vụ lần này lại có quan hệ với đại bá?” Đinh Nhu không ngại học hỏi kẻ dưới, cô đúng thật là không rõ.

“Người nguyên chủ yêu là đại bá, nàng cất giữ chuyện này thật sâu, chủ nhân tự giải quyết cho tốt.”

Đinh Nhu tinh tế lọc hết thông tin trong đầu một lần, phát hiện số lần nguyên chủ gặp đại bá thực sự rất ít, đáng giá nhắc tới chính là, đại bá là người đã mua nguyên chủ về nhà rồi để cho nàng ấy làm tức phụ Dung Thiếu Tân.

Cổ đại lưu hành nhất kiến chung tình, có lẽ nguyên chủ đã nhất kiến chung tình với dung mạo tuyệt mỹ của đại bá

Đinh Nhu không tiếp tục rối rắm vì việc nhỏ này. Cô lảo đảo chạy về nhà, dọc theo đường đi cũng không gặp được mấy người, mà người nào thấy cô cũng chỉ chỉ trỏ trỏ, chính là bọn họ cũng chỉ dám cách cô rất xa. Đinh Nhu cũng không thèm để ý, không đáng sinh khí vì mấy thôn dân ngu muội này.

Từng đám mây đen che đi nắng gắt, từng trận tiếng sấm truyền đến, Đinh Nhu rảo bước nhanh hơn, rốt cuộc trước khi cơn mưa nặng hạt rơi xuống cô đã tới nhà.

Đại bá Dung Phong Chấn không biết làm nghề gì, trong thôn có riêng một ngọn cờ, tiểu viện khoảng một trăm mét vuông, nhà mái ngói xanh, ba phòng ngủ một phòng khách, gia cụ vô cùng tinh xảo, nói vậy hắn cũng là người rất biết hưởng thụ.

Đinh Nhu thật ra có chút phiền muộn, Dung Phong Chấn không ở nhà, cô muốn công lược hắn như thế nào cũng là một cái vấn đề.

“Chủ nhân đừng lo lắng, đêm nay Dung Phong Chấn sẽ trở về.”

Editor: Mọi người ơi, bộ này không đủ số chương bán combo. Mình sẽ set vip rẻ nhất có thể ạ