Chương 39: Lại ghen

Sau khi tỉnh dậy xuống lầu thấy Kỳ Tư Diễn kéo hành lý xuống phòng khách.

“Chú.” Giọng Giang Ly mang theo chút dò hỏi: “Đi công tác sao?”

“Ừ.” Kỳ Tư Diễn trả lời cô: “Thành phố Hồng Châu có một cuộc triển lãm thương mại trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình phải qua đó?” “Bao lâu?”

"Một tuần.” Kỳ Tư Diễn kéo dây áo bị tuột xuống của cô lên dường như đoán được tâm tư của cô: “Đừng đắc ý.”

"Thu dọn đồ đạc và ngày mai anh sẽ đưa em đi cùng."

Cẩu nam nhân.

Giang Ly giả vờ bình tĩnh, cười đáp lại: “Mang theo một đứa nhỏ là không tốt.”

“Em mà là con nít?”

Kỳ Tư Diễn quan sát cô từ trên xuống dưới một phen: “Anh thấy không giống, trên giường…lại càng không giống.”

“Chú im miệng cho em.” Giang Ly nhổ một tiếng rồi rời đi, cố ý dẫm mạnh lên sàn nhà phát ra tiếng kẽo kẹt, Kỳ Tư Diễn nhàn nhạt liếc cô một cái, ánh mắt tràn nụ cười nhìn.

***

Ngày hôm sau, thành phố Hồng Châu.

Vì là trung tâm chính trị của cả nước nên kiến trúc tổng thể của thành phố Hồng Châu từ trước đến giờ luôn trầm tĩnh và cứng nhắc, gần như tất cả các nhà lãnh đạo chính trị trong nước đều tập trung tại đây, nếu như nói Long Thành là thiên đường cho các doanh nghiệp thì Hồng Châu chắc chắn là sự lựa chọn duy nhất để có thành tựu.

Giang Ly nhìn những tòa nhà cao tầng không thể phân biệt được ngay bên đường không kìm nổi mà thời dài, đã quen với phong cách thiết kế và cực kỳ hiện đại của thủ đô Long Thành đến thành phố này luôn có chút thất vọng, mặc dù giá trị sản lượng bình quân đầu người của nó thậm chí còn vượt xa Long Thành.

Lần này Kỳ Tư Diễn ngoại trừ mang theo cô còn có mấy vị lãnh đạo cấp cao của công ty, xe của người khác đang phi nước đại phía trước, Rolls Royce của họ đang lái chậm phía sau.

Bây giờ là mùa đông, Giang Ly mặc một chiếc áo khoác cashmere màu caramel trông thần sắc sáng láng liếc mắt thấy Kỳ Tư Diễn, anh cũng mặc quần áo cùng màu với mình.

Xui.

Cô trợn tròn mắt, người này thật đáng ghét.

"Chú." Cô hỏi anh: "Buổi tối ở đâu?"

Kỳ Tư Diễn đang nghiên cứu về một cuốn sách hướng dẫn triển lãm thì nghe thấy cô nói chuyện thì ừ một tiếng: “Sắp xếp xong rồi em không cần quan tâm.”

“Không phải.” Giang Ly giải thích: “Nếu chúng ta ở chung để mấy người trong công ty thấy không phải sẽ rất kỳ sao?”

“Ồ.” Kỳ Tư Diễn ngước mắt, cười híp mắt nhìn cô: “Ly Ly đang nghĩ là ở chung với anh sao?”

CMN.

Ánh mắt Giang Ly trừng lên giống trừng đồng, Kỳ Tư Diễn híp mắt lạnh lùng nói: “Bọn họ ở khách sạn khác đừng lo.”

Vì triễn lãm lần này rất dài, Kỳ Tư Diễn đã đặc biệt đặt may trước cho cô một số bộ váy Haute couture, trước khi bữa tiệc bắt đầu vào tối nay, Giang Ly đã chọn một chiếc váy màu hồng có hạt cườm kết hợp cùng một chiếc váy cao cấp màu nude của cùng một thương hiệu.

Cô khoác lên khuỷu tay Kỳ Tư Diễn, hai người xuất hiện trước cửa hội trường, trong phút chốc ánh mắt tất cả mọi người đều hướng về đây, tên tuổi của Kỳ Tư Diễn không người nào trong giới không biết nhưng cô gái bên cạnh anh là ai?

Đây không phải là lần đầu Giang Ly đi theo Kỳ Tư Diễn tham gia mấy tiệc tùng như thế này nên cũng bình tĩnh nhiều: “Chú, tối hôm này là có những ai?”

“Chủ công ty điện ảnh và truyền hình, các nhà đầu tư và cổ đông, các nghệ sĩ dưới trướng của họ, còn có các chính trị gia ở Hồng Châu.” Kỳ Tư Diễn đưa cho cô một ly Champagne de Paris: “Chờ chút lát em đưa em đi gặp.”

“Hả?” Cô định hỏi, nhưng thấy Kỳ Tư Diễn bị vây quanh bởi hai người đàn ông mặc vest chỉnh tề.

Người đàn ông nhìn có vẻ lớn tuổi hơn Kỳ Tư Diễn không ít nhưng dáng người ông ta không tệ cũng không có cảm giác bụng bia như mấy người đàn ông trung niên khác: “Kỳ tổng.”

"Phim mới thế nào, anh nghe nói cậu tạm thời đổi nữ chính?"

Kỳ Tư Diễn nháy mắt cho Giang Ly ý bảo cô tìm góc nào đó ngồi chờ một chút, Giang Ly vừa đi khỏi một chút liền thấy một bóng người quen thuộc trong đám đông.

Cho dù là lúc nào phòng cách ăn mặc của Cố Kiêu vẫn luôn khác biệt người khác, anh ta đang mặc một áo khoác Denim, rõ ràng là nó không phù hợp với phong cách của những người xung quanh.

“Anh Cố Kiêu.” Giang Ly vẫy vẫy tay đến gần, Cố Kiêu nhấp một ngụm rượu nói: “"Kỳ Tư Diễn đưa em tới?”

“Đúng vậy." Trong lúc nói chuyện Giang Ly dường như cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của Kỳ Tư Diễn.

“Gần đây có bận gì không?” Cô cố ý kéo tay Cố Kiêu đi về phía trước, Cố Kiêu vừa mới ngẩng đầu đã nhìn thấy khuôn mặt của Kỳ Tư Diễn dài ra hơn con lừa, trong lòng thầm kêu SOS.

“À, gia đình anh kinh doanh bất động sản, thật ra gần đây anh cũng không việc gì gấp gáp đang chuẩn bị mở một trung tâm mua sắm mới.” Cố Kiêu vừa nói xong, vừa giữ khoảng cách với Giang Ly nhưng không ngờ đối phương cứ dính sát lại như cũ.

“Ồ…như vậy sao.” Giang Ly biết Kỳ Tư Diễn đang nhìn cố ý dựa vào trên người anh ta: “Vậy là anh có thời gian đi chơi cùng em không?”

Cứu mạng với.

Cố Kiêu mang vẻ mặt đau đớn, biết vợ bạn là điều cấm kỵ, anh ta mà có ý định gì thì chắc chắn Kỳ Tư Diễn sẽ lột da anh ta: “Chị hai ơi, tha cho em đi mà, em và chú chị còn một hạng mục cần hợp tác, em không muốn bị thất bại đâu chị.”

“Anh Cố Kiêu không thích em sao?” Giang Ly chớp mắt ra vẻ ngây thơ: “Em đã làm gì sai sao?” “Em.” Cố Kiêu nhìn Kỳ Tư Diễn đang đi tới muốn chết: "Xong rồi xong rồi xong rồi."

"Cố Kiêu."

Kỳ Tư Diễn đi tới bên cạnh hai người sải bước chắn ngang Giang Ly.

"Tống Điềm cũng ở đây, không phải gần đây cậu đang theo đuổi sao?” Trong lời nói của Kỳ Tư Diễn chứa hàm ý chính là muốn anh ta đi nhanh đi, Cố Kiêu vội vàng xuống bậc thang:

"Dạ dạ dạ, em đi xem một chút.” Anh ta chào Giang Ly, Kỳ Tư Diễn nhìn bộ dáng khó chịu của cô cúi người, vui vẻ nói: “Em chơi vui nhỉ.”