Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Pokemon: Thế Giới Đi Đến Hồi Kết

Chương 14: Có chết cũng sẽ không quay trở lại

« Chương TrướcChương Tiếp »
Trong suốt quãng thời gian 4 ngày liên tục cày quái trong hang động Tà Ác, số lượng lao lên đến 196 cây cũng hư hao một ít, chủ yếu là do hắn sử dụng lao có thuộc tính màu vàng, nên hao tổn không quá cao. Vừa nãy dùng một số cắm xuống đất, một phần phóng tiêu diệt những con Xác Sống lao ra trước, rồi lại tốn 110 cây cho hành động “vĩ đại” kia, thế là trong túi của Triệu Phong bây giờ chỉ còn duy nhất 2 cây.

Đây là một nước cờ mạo hiểm của Triệu Phong, nếu như phương pháp khá ngu kia có hiệu quả, Triệu Phong sẽ thu lại được một số lao không bị hư hao bao nhiêu. Nhưng nếu tính toán của hắn xuất hiện sai lầm, con Xác Chết Cháy vẫn còn sống sau cuộc tập kích của hắn, hắn sẽ không thể thu hồi số lao đã dùng. Triệu Phong hoàn toàn không thể thu hồi, bởi vì khi đó hắn sẽ phải chạy trối chết để tìm đường sống. Với tốc độ của con Xác Chết Cháy, e rằng khả năng hắn chết dưới móng vuốt của con Xác Chết Cháy sẽ cao hơn xác suất hắn chạy thoát khỏi nó.

Thật ra khi ấy Triệu Phong có thể lựa chọn một phương pháp thăm dò khác, hắn có thể lựa chọn tiêu diệt từng phần thuộc hạ của Xác Chết Cháy. Tuy nhiên có lẽ do tuổi trẻ, Triệu Phong cũng có chút nông nổi, bồng bột. Tâm lý của Triệu Phong lúc ấy khá nóng nảy, vốn mọi chuyện đều êm xuôi, đột nhiên mọi thứ đảo lộn, hắn có chút sốc. Vô số sự việc phải kiềm nén từ khi ở thế giới pokemon, chưa bao giờ được phát tiết ra, chúng nó tích lũy đã đủ nhiều, hôm nay thêm một bụng lửa giận, đột nhiên như tới giới hạn, nó ầm ầm bộc phát mà không có báo trước. Triệu Phong thật sự giận dữ, bởi vì ở ngoài đời bị ức hϊếp không ít, hắn chịu đựng đã lâu. Nay thêm một con trùm trong trò chơi cũng ức hϊếp hắn, hắn cảm thấy mình nhanh điên mất. Vì vậy lửa giận bao trùm đầu óc hắn, hắn quyết tâm được ăn cả ngã về không, có bao nhiêu thì phát tiết hết ra.

Phát tiết hết nỗi uất ức, Triệu Phong cảm thấy trong lòng nhẹ nhàng hơn, tâm trí hắn dần bình tĩnh trở lại. Có bình tĩnh, hắn mới nhận ra hành động vừa rồi của mình quá theo cảm tính. Dù theo cách suy nghĩ của hắn, trong trò chơi, có chết rồi thì vẫn có thể hồi sinh. Song kinh nghiệm ở trò chơi này phải cày rất cực khổ, nếu lúc nãy hắn chết mất, có lẽ khi hắn được hồi sinh, không ít thì nhiều, hắn đều sẽ hối hận.

Sau khi đốt xong 2 cây đuốc mới, Triệu Phong ném một cây về phía trước khoảng 2 mét, ném mạnh một cây về trước khoảng 4 mét. Sau đó hắn cảnh giác đi chậm tới vị trí cây đuốc đầu tiên, rồi nhặt nó lên, ném tiếp về phía trước 4 mét. Cứ như vậy, hắn có thể luôn luôn nhìn thấy một vùng sáng khoảng 3 mét – một khoảng cách đủ để hắn quay người bỏ chạy nếu như bị con Xác Chết Cháy đuổi theo.

Vừa đi hắn vừa nhẩm tính bước chân, xác định khoảng cách hiện tại của hắn tới chiến trường nơi phóng 110 cây lao. Càng tới gần chiến trường, Triệu Phong càng thêm cẩn thận, hắn bỏ nhiều thời gian quan sát và nghe ngóng thật kĩ. Lúc này đây hắn không có khả năng đối đầu với con trùm Xác Chết Cháy hay một đám Xác Sống, hắn không cẩn thận không được, dù gì chuyện này liên quan trực tiếp tới mạng sống.

Mất khoảng 10 phút, Triệu Phong mới nhìn thấy chiến trường khốc liệt kia. Đám Xác Sống và con Xác Chết Cháy đều đã trúng lao, con ít một cây, con nhiều ba, bốn cây. Chúng nằm yên trên mặt đất, không nhúc nhích, không một tiếng động. Trừ những cây lao cắm vào người chúng, một lượng lớn cây lao khác nằm vương vãi ở phía xa xa đằng sau chúng. Nhìn con Xác Chết Cháy nằm yên dưới đất, Triệu Phong không bất cẩn lại gần, hắn đứng ở khoảng cách khoảng 3 mét, trầm tư.

Suy nghĩ được một lúc, hắn giơ một cây lao lên, nhắm thật chuẩn vào đầu con Xác Chết Cháy, rồi vung lao. Không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, cây lao cắm vào đầu con Xác Chết Cháy, so với một cây lao khác đang cắm trên đầu nó, cây lao này hơi chệch xuống phía cằm một chút. Trong số 110 cây lao hắn phóng lại có 1 cây trúng ngay đầu con trùm Xác Chết Cháy, phải nói rằng Triệu Phong gặp phải vận may.

Xác định con trùm Xác Chết Cháy đã chết, Triệu Phong tiến lại gần, cẩn thận dùng mũi lao bén chém bay đầu những con Xác Sống khác. Rồi hắn quay lại bên cạnh con Xác Chết Cháy, ngồi xuống bên cạnh nó, lấy ra bốn cái lọ Akara đưa bỏ trên mặt đất. Lát sau hắn cắt cổ con Xác Chết Cháy, lấy lọ hứng ở ngay dưới cổ. Cách làm này của hắn nhìn giống như việc người ta cắt cổ gà rồi lấy máu.

Khoảng 10 phút sau, Triệu Phong hoàn thành nhiệm vụ lấy máu, hắn thở dài một hơi. Ban đầu hắn còn lo sợ vì con trùm Xác Chết Cháy chết quá lâu, sợ máu nó theo vết thương chảy hết ra ngoài, dẫn đến việc hắn chưa thể hoàn thành nhiệm vụ. Tuy nhiên khi bắt đầu lấy máu, hắn mới nhận không có bao nhiêu máu tràn ra khỏi vết thương của con trùm. Có thể đây là đặc điểm của riêng nó, cũng có thể tất cả con trùm ở trong trò chơi này đều như thế, Triệu Phong không chắc lắm.

Cất xong bốn lọ máu của con Xác Chết Cháy vào trong túi, Triệu Phong mới bắt đầu quan sát chiến lợi phẩm. 1 cây lao bị phong ấn màu xanh lá, 12 bình mana, 8 bình máu, 205 đồng, cuối cùng là một cây trượng bị phong ấn. Không như mong đợi của Triệu Phong, cũng không như những lời đồn đại, vật phẩm rơi ra từ con trùm khá keo kiệt, chỉ có bình máu và bình mana là nhiều. Triệu Phong trông mong vào trang bị bị phong ấn, nhưng tiêu diệt xong lại chỉ có 2 cái vũ khí bị phong ấn. Tính ra giá trị thì tổng 12 bình mana, 8 bình máu, cộng với 205 đồng chẳng có giá trị bằng một món đồ cam có giá 2000 đồng trở lên.

Triệu Phong khá thất vọng, đồng thời rất bực bội. “Chẳng lẽ phải trực tiếp đối mặt, ko được bỏ chạy mới thì sau nó khi chết, nó mới có thể rớt nhiều trang bị bị phong ấn hơn?” – Triệu Phong không khỏi tự hỏi. Triệu Phong có chút nghi hoặc, song nếu được lựa chọn lại một lần nữa, phải lựa chọn giữa cận chiến đối mặt trực tiếp con trùm Xác Chết Cháy, và dựa vào mưu lợi tiêu diệt con trùm này, Triệu Phong vẫn sẽ chọn mưu lợi, bởi vì hiện tại hắn không đủ khả năng đối đầu trực tiếp với nó.

Triệu Phong nhặt tất cả các món đồ lên, lấy ra tấm bản đồ, tiến hành phỏng đoán xem vị trí hiện tại của mình. Nhìn một lúc, Triệu Phong quyết định chọn con đường xa nhất để đi tới cửa hang, rồi rời khỏi hang. Hắn không muốn vào hang động Tà Ác một lần nào nữa, nhân cơ hội đang ở nơi đây, hắn muốn cày kinh nghiệm, đồng thời muốn dùng phương thức bạo lực nhất để xoa dịu tâm tình hỏng bét của mình.

...

3 ngày sau, Triệu Phong quyết định kết thúc cuộc thử luyện khi nhu yếu phẩm gần cạn kiệt. Nhìn bậc thang nơi cửa, Triệu Phong không khỏi cảm khái về cuộc sống trong như trong địa ngục mà hắn vừa trải qua: ngủ kiểu hành xác, ăn uống kiểu hành xác. Nếu lúc tiêu diệt con trùm Xác Chết Cháy xong, hắn cảm thấy mình không nên quay lại nơi đây thêm một lần nữa, thì bây giờ hắn quyết định mình có chết cũng sẽ không quay trở lại.

Dẫu biết bản thân cần phải chịu khổ để mạnh lên, nhưng hành xác kiểu này, Triệu Phong thật sự không chịu đựng nổi, hắn muốn điên lên mất.

Triệu Phong oán thầm một tiếng, rồi thu lại tâm tư, thận trọng nhìn xung quanh, bước từng bước lên bậc thềm. Khi ánh mắt hắn vừa đối mặt với ánh sáng mặt trời ở bậc thềm hai mươi ba, hai mươi bốn, hắn bị chói mắt. Triệu Phong vội vàng nhắm mắt lại, dùng tay che trước mắt.

Một lúc sau, hắn chậm rãi thu tay lại, cùng lúc ấy hắn cũng mở mắt ra. Cảm nhận ánh sáng ấm áp, Triệu Phong cảm thấy bây giờ hắn đã trở lại thế giới tốt đẹp, đã hết khổ, cả thân thể dâng lên một cảm giác thoải mái nói không nên lời.

Triệu Phong nhẹ nhàng bước tiếp, thân thể hắn trở nên thong thả, bao nhiêu ký ức không vui trong hang động dần nhạt đi, kể cả thu hoạch không ra sao. Kể từ khi tiêu diệt con trùm Xác Chết Cháy, mãi về sau, cho đến lúc hắn sắp rời hang, dù tiêu diệt một lượng quái khổng lồ, gần như gấp mấy lần lần thử luyện đầu, nhưng Triệu Phong hắn chẳng nhặt được thêm một cái vật phẩm bị phong ấn nào. Đó là một cái tỉ lệ rất nghèo nàn, cực kỳ nghèo nàn. Đã quá chán nản, Triệu Phong cảm thấy hắn không còn đủ sức chửi đổng nữa, bởi hắn chửi nhiều đến mức hắn muốn phát bệnh.

4 tiếng sau, Triệu Phong trở lại làng Cổ Xưa. Như thường lệ, hắn về nhà, tắm rửa và thay đồ, sau đó đến nhà Akara, bán 2 món đồ bị phong ấn đã được giải mã mà hắn không dùng: một cây dao găm và một cây trượng màu cam. Cây dao găm hắn bán được 2475 đồng, cây trượng hắn bán được 2676 đồng. Tổng tiền thu được là 5151 đồng, quy ra là 51 bạc 51 đồng.

Bán xong đồ, Triệu Phong ghé qua nhà chú Charsi, nhờ chút ấy sửa giùm 3 cây lao: 2 cây lao vàng – gồm một cây nhặt từ trước và cây lao màu xanh nhặt trong hang động Tà Ác, cùng một cây lao phổ thông được làng tặng. Tổng chi phí sửa chữa là 8 bạc 12 đồng, Triệu Phong lấy tiền đưa ngay cho chú Charsi, chẳng hề đặt cọc một ít rồi giao hết phần còn lại sau khi nhận lại đồ.

Giao vũ khí và tiền sửa đồ cho chú Charsi xong, Triệu Phong dời bước tới quán rượu Alana, ăn một bữa thịnh soạn với giá 13 bạc 41 đồng.

Kết thúc bữa ăn, nhìn túi đồ còn 12 bình mana, 8 bình máu, 8 bình thể lực, cảm thấy bản thân mình sẽ không cần mua thêm bình thuốc nào nữa, Triệu Phong quyết định thoải mái một lần. Hắn vung 120 đồng, thuê một phòng để ngủ sung sướиɠ một đêm.

Nhận lấy chìa khóa phòng, Triệu Phong rất nhanh tìm thấy căn phòng của mình trong tầng 2 dãy nhà phía đông khu vực sau quán rượu. Vào trong, rồi khóa phòng lại, ánh mắt Triệu Phong tập trung về cái giường được trải bằng chiếu và vải. Hắn bước tới chiếc giường, đầy thỏa mãn đặt lưng lên, nhắm mắt lại, chuẩn bị ngủ.

Đúng ngay vào lúc này, một dòng chữ màu đỏ xuất hiện trước mắt Triệu Phong, kèm theo đó là một âm thanh văng vẳng trong tai hắn.
« Chương TrướcChương Tiếp »