Chương 6: Cậu bé bắt trùng

Thu phục tới chỉ thứ hai pokemon Kaitou Izumi coi như đủ điều kiện khiêu chiến đạo quán thành phố Santalune, hệ bug pokemon, chỉ cần thuyết phục Fletchling nghe lời mình, cộng thêm khiến nó tiến hóa thành Fletchinder, khả năng đánh bại đạo quán là rất cao.

Ngày hôm qua cậu theo dõi thông tin của Fletchinder liền phát hiện ra nó học được thật nhiều kỹ năng.

“Pokemon: Fletchling

Thuộc tính: Flying

Đặc tính: Gale Wings

Đẳng cấp: 19

Kỹ năng: Tackle, Growl, Quick Attack, Peck, Agility, Flail, Roost, Razor Wind, Natural Gift

Tiềm lực: Đỏ ( Trắng, Xanh lục, Xanh lam, Tím, Đỏ)”

Hơn nữa đặc tính Gale Wings là đặc tính ẩn, nó cho phép các kỹ năng hệ phi hành mà Fletchling thi triển có quyền ưu tiên, tại tấn công bắt được trước ra đòn.

Nếu không phải nó đã sớm bị thương bởi Pidgeot, thật sự Froakie rất khó thu phục lấy con chim nhỏ này, con Fletchling này quả là tiểu vương giả mà.

Từ thái độ của con Fletchling này cho thấy nó vẫn chưa chấp nhận Kaitou, cậu cũng không làm gì được nó, đe dọa hay gì đấy chỉ làm Fletchling ghét cậu hơn.

Còn đánh bại trực diện nó Kaitou hiện tại chưa đủ thực lực, vậy nên trước khi tới Santalune đạo quán, cậu quyết định ở khu rừng này thêm một đoạn thời gian.

Đang tại chiến đấu với một con Zigzagoon, Kaitou ra lệnh cho Froakie sử dụng Smokescreen che đi tầm nhìn đối phương, sau đấy lợi dụng sự nhạy bén của Froakie ném tới một quả Water Pulse kết liễu đối phương.

Đột nhiên ở xa cậu nghe thấy một tiếng la ngày càng lớn về phía mình, một cậu bé đang hoảng sợ cầm vợt bỏ trốn, đằng sau cậu ta chiến là…

“Trời đựu, cái quái gì thế này..”

Kaitou giật mình né tránh, cậu đi ngược với hướng của đối phương, nhưng cậu bé kia thấy cậu giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, ngược lại lao về Kaitou hô to.

“Cứu mạng, cứu mạng”

Mặc dù có hơi chán ghét, nhưng Kaitou cũng không thể nói gì, cậu cũng chỉ có thể bỏ chạy mà thôi, đằng sau đối phương có tới ba bốn chục con Beedrill đuổi theo sau.

Từ biểu cảm của chúng có thể thấy là bọn chúng bị cậu nhóc này chọc giận không nhẹ, không muốn bị liên lụy, Kaitou Izumi lo tách ra bỏ trốn, thậm chí còn từ balo moi ra xe đạp mà chạy.

Không phải Kaitou không muốn giúp đỡ đối phương, mà bởi vì cậu không có thực lực đó, với lại rõ ràng bản thân đã tỏ vẻ muốn bỏ đi, vậy mà vẫn cứng rắn bám theo cậu, Kaitou có phần sinh khí.

“Chết tiệt”

Vội vàng đạp xe bỏ trốn, bầy Beedrill cảm thấy Kaitou cùng với cậu bé bắt trùng là đồng bọn, cho dù lúc này Kaitou có chạy hướng khác, vẫn có khoảng chừng sáu bảy con Beedrill đuổi theo sau lưng cậu.

Loại côn trùng pokemon này tuy da giòn, nhưng lực công kích không hề nhẹ, lại còn số lượng đông đúc, Kaitou thật không muốn cứng rắn đối đầu bọn chúng.

Cảm thấy né tránh không được, Kaitou bị một vài con Beedrill đuổi tới, cậu đành phải kêu Froakie trên lưng dùng Water Pulse cản đường.

Mặc dù thành công đánh bại một con, nhưng vẫn còn vài còn đuổi theo sau, Kaitou đối với Froakie nói.

“Dùng Smokescreen tới che mù đối phương đi”

Thật may là Froakie sớm một bước học được chiêu này, cộng thêm thời gian mài dũa, dùng tới thật thông thuận chặn đi bầy Beedrill.

Làm xong chuyện này cậu liền chống xe nhảy xuống, cất nó vào không gian balo, ôm lấy Froakie lăn mình trốn trong một bụi cây gần đấy.

Bầy Beedrill vọt ra khỏi khói đen, tụi chúng không nhìn thấy Kaitou đâu nữa liền nổi giận, còn lại sáu con, chúng tách ra thành hai nhóm đi về hai phía, ba con ở lại quan sát.

Lực lượng tản ra Beedrill Kaitou cảm thấy có thể chọc phá, với lại sự tức giận kiềm nén nảy giờ cũng nên bộc lộ.

“Dùng chúng làm kinh nghiệm để ngươi mạnh hơn đi”

Kaitou đối Froakie nói, nó lập tức phun ra lượng khói đen dày đặc, sau đấy dựa vào cảm giác áp sát lấy bọn Beedrill.

“Dùng Pound”

Liên tiếp đấm ra vài cái, đem ba con Beedrill đánh bại, thông tin phần thưởng liên tục vang lên, tụi ong này đẳng cấp ở vào khoảng 16, 17.

Đánh ba con, cộng thêm kinh nghiệm lúc trước đem Froakie lên cấp 19, trò chơi đưa ra một bản yêu cầu.

‘Phải chăng cho phép Froakie tiến hóa?’

Kaitou vừa nhìn thấy này đó liền tạm thời chọn từ bỏ, cậu cảm thấy tạm thời cứ ở hình thái Froakie luyện tập hiệu quả nhanh hơn, tiềm lực của con ếch nhỏ vẫn chưa được khai phá hết.

Bấm nút xong, Kaitou tấm tắc nói.

“Thế này thành ra ta có thể ngăn chặn pokemon tiến hóa sao? thế chẳng khác nào tự mang trên người một viên Everstone rồi?”

Trong khi bản thân suy nghĩ về tác dụng của hệ thống, lên tới cấp 8 huấn luyện gia Kaitou chăm sóc vết thương cho Froakie.

Ba con Beedrill kia có vẻ như không thấy đồng bạn hội họp, tụi chúng quay trở lại chỗ của Kaitou, lúc này cậu đã không còn hoảng sợ như trước.

Đối với ba con ong phía trước, cậu để cho Froakie chiến đấu, càng nhanh hấp thụ kinh nghiệm càng nhanh lên cấp, cậu có thể thuyết phục Fletchiling càng mau.

“Đối với phía trước dùng Bubble”

Kaitou ra lệnh, Froakie thật nhanh đáp ứng, với tiềm lực màu tím, con ếch tốc độ thăng cấp không tệ, chiến đấu kinh nghiệm rút ra rất nhanh.

Bong bóng bắn ra chuẩn xác đập vào cả ba con Beedrill, bọn chúng tản ra dùng Twineedle tấn công Froakie.

Nhưng làm như tụi nó có cơ hội ấy, Kaitou cười lạnh nói

“Dùng Growl, sau đấy Quick Attack né ra”

Con ếch nhỏ la lên một tiếng, ba con ong bị tiếng tru làm đau nhức đầu lộn xộn, thuận tiện để Froakie né tránh.

Ở khoảng cách xa Froakie nhận được mệnh lệnh của Kaitou “Water Pulse”

Có vẻ vì nhiều lần sử dụng skill, Froakie đã có dấu hiệu thấm mệt, tuy nhiên nó vẫn hoàn hảo đánh bại ba con Beedrill trước mặt.

Thành công đánh bại thêm ba con pokemon, Kaitou quyết định tạm thời không khiêu chiến thêm con Beedrill nào nữa, để cho Froakie có thời gian nghỉ ngơi.

Lần nữa lên cấp 20, Kaitou vẫn kiên quyết không cho Froakie tiến hóa, nó ở trước đẳng cấp học được kỹ năng Round và Fling, năng lượng trong người Froakie vẫn chưa tới giới hạn.

Nó còn có thể tiếp tục tích lũy thêm, Kaitou trước thu Froakie vào trong quả cầu pokeball để nó nghỉ ngơi.

Còn bản thân lấy ra xe đạp bắt đầu chạy về thành phố Santalune đi trung tâm pokemon, đẳng cấp của Froakie đã vượt qua Fletchling rồi, kết hợp với chỉ huy của cậu, Kaitou tin rằng cậu đã có thể thuyết phục con Fletchling nghe lời.

Hơn nữa nếu để Froakie thời gian dài chiến đấu mà chỉ điều trị sơ sài có thể để lại ám thương cho con ếch nhỏ, cậu đạp thật nhanh về phía thị trấn.

Tuy nhiên ngay khi đang bỏ đi, đột nhiên một sợi tơ bắn tới, là kỹ năng String Shot của một con Scatterbug, kỳ quái? Con pokemon này bình thường nó có bạo dạn đến thế đâu.

“Bắt lấy hắn ta, Scatterbug” Âm thanh mang chút hung dữ và ngọng ngọng của một cậu bé vang lên.

Hóa ra là người bị bầy Beedrill đuổi theo hồi nãy, hắn ta cả mặt sưng phồng lên như cái tổ ong, tuy nhiên vẫn còn sống sót sau khi bị bầy ong đuổi theo.

Kaitou giật mình nhìn đối phương, sau đó rất nhanh hiểu ra vấn đề.

“Khốn nạn, lúc nãy ta kêu cứu mà ngươi lại bỏ trốn, không tấu ngươi một trận ta không làm người” Cậu bé bắt côn trùng nổi giận la to.

Đồng dạng Kaitou cũng cười lạnh nhìn đối phương, lúc nãy cậu chưa trừng trị đối phương một hồi, giờ lại vác xác ra đây?

Cậu dừng xe lại nhìn cậu bé bắt trùng kia, tuy có hơi tội cho Froakie, nó nghỉ ngơi chưa bao lâu, Kaitou vẫn quyết định gọi nó ra.

“Froakie, ngươi còn chiến đấu được không?”

“Kero!”

Đã khôi phục được nhiều phần sức lực, con ếch nhỏ lập tức gật đầu đầy tinh thần chiến đấu, tuy ở trong viện nghiên cứu nó tỏ vẻ lười biếng, nhưng từ khi ra ngoài cảm thụ cảm giác trở nên ngày càng mạnh hơn, nó liền tinh thần hừng hực muốn chiến đấu rồi.

Với chiến đấu xong còn sẽ được Kaitou chăm sóc, ít nhất ở điểm này, nó cảm thấy bản thân được quan tâm rất nhiều, vậy nên Froakie quyết định sẽ bảo vệ chủ nhân của mình.