Chương 12
o0o tối hôm đó
nó một mình lang thang trên bờ cát trắng.cả hộm nay nó cố tránh mặt hắn nó cần yên tỉnh.trời hôm nay rất đẹp sao lấp lánh cả bầu trời và hơn thế mật biển như 1 cái guong7phan3 chiếu cái ánh sáng lung linh kia.khẽ ngồi xuống 1 phiến đá mắt nhìn xa xăm.sao hôm nay nó buồn thế?có lẽ vì sự lẻ loi!Pi và Kiệt.Sandy và Duy giờ đang vui đùa cùng nhau.nhặt một viên đá nhỏ nó muốn vứt đi thật xa nhưng không.nó đơ ra khi thấy hắn ngồi cạnh mình!
-có chuyện gì thế?
-không có gì đâu anh chỉ là em muốn ngắm biển_nó trả lời rồi cười trừ
-cho anh ngắm với
-umk
không gian lại yên tỉnh.cả 2 chẳng nói gì.nó khó chịu với cảm giác này(có ai giống không?)
-em và Thắng sao rồi_hắn cất giộng lên
-sao.....?anh vừa hỏi......_nó giật mình vì câu hỏi của hắn
-anh thấy Thắng tốt với em lắm
-nhưng em không yêu anh ta..em yêu anh!anh cố tình không biết thật hay đang đùa thế_nó mất bình tỉnh hát vào mặt hắn
-anh không thích em.em đừng vì anh mà như thế ...aaaaa.....anh không thích top người như em
(what the fuck?...hắn nói gì?.....////)
-anh nói gì.._nó như mất hết hy vọng
-anh không thích người giống em_hắn lại khẳng định
tim nó đau như cắt với từng lời từng cử chỉ của hắn"được anh chỉ thích loại con gái giống Diệu Linh phải không?tôi......tôi sẽ cho anh thấy...!!!"no gào lên trong suy nghĩ
-ANH QUÁ ĐÁNG LẮM!TÔI HẬN ANHHHHHHHH_nó thét vào mặt hắn trong nước mắt rồi chạy đi
-Phú ! cậu làm gì thế?cậu làm tôi thất vọng quá_Duy nghe được cạu chuyện của hắn và nó nên ỏõ thái độ thất vọng.hắn không nói gì mắt hướng nhìn xa xăm.Duy đuổi theo nó nhưng không kịp cậu trở lại trách móc hắn nhưng cậu có biết chăng tim hằn cũng đau lắm không?
oO0o sáng họm sau
hắn trở về nhà nhà trong mệt mỏi của tối hôm qua và sự lạnh lẽo của mọi người dành cho hắn.ai củng trách là hắn sai cho hắn là một con người máu lạnh.tên độc ác nhưng có ai biết những đắn đo trong lòng hắn.
vùa vào nhà hắn đã phải hồn bay phách lạc đến phương trời nào!hắn còn tính là mình vào ộỗn nhà nửa chứ!
-A....._đó là những gì hắn có thể nói ngay lúc này vì dập vào mặt hắn là một cô gái vô cùng sεメy.là một cô gái bar đúng nghĩa khi trên mình cô võn vẹn 1 chiếc áo ôm ngang ngực khoe vòng 2 vô cùng gợi cảm khiến bao chàng trai mê mẩn.1 chiếc quần đùi để lộ ra đôi chân thon dài .mái tóc xoăn cùng đôi môi mọng đỏ làm cô trở nên một món mòi rất ư là ngon cho biết bao chàng trai va các lão ông!
-cô là ai?_Hắn đưa đôi mắt ngại ngùng hỏi khi không thể nào nhìn thẳng vào cô
-LÃNH THỊ HUYỀN TRANG_câu nói như tạt nước lạnh vào mặt hắn
-em...em........
-tôi đi học_nó lờ đi hắn mặt bộ đò "độc" đó đến trường
-Sao?....????_hắn há hốc nhìn
"-chuyện gì thế!sao em lại như thế..AAAAAAAA....." hắn đá mạnh vào sopha hắn thật sự thất vọng về nó một lần nửa nó đã thay đổi vì hắn
-tên đáng ghét !!!!_nó vừa lái xe vừa la như(con điên)
oOO0 xe đậu trước cổng trường một cô gái ăn mặc như vủ nữ rảo từng bước trên sân trường làm cả trường nghẹt thở.một số giật mình vì cách ăn mặc của cô!một phần mắt hình trái tim nhìn cô(nhìn vào chỗ đó thì có) một phần đưa đôi mắt ghanh ghét nhín cô
-Ê con kia mày ăn mặc thế à_một cô gái nói lớn
nó chẳng thèm quan tâm đến cái bọn đó bước vào lớp trong sự ngạc nhiên của nhiều người!cả lớp nhìn nó mà chẳng biết là ai cho đến khi nó vào bàn thì cả lớp trố mắt nhìn.tin đồn đến tai ông hiệu trưởng ông tức giận đi thẳng đến lớp nó
-EM KIA!!!SAO ĂN MẶC THẾ?
-thích
-EM BƯỚC KHỎI TRƯỜNG CHO TÔI
-được thôi_nó đứng dậy bước đi
"con này hôm nay bị khùng hả ta??"Diệu Linh lẫm bẫm không chỉ riêng cô mà hầu như cả trường ai củng thế ngay cả Thắng còn phải ngạc nhiên nhưng cậu lại thấy vui vì một lí do nào đó.