Chương 3: Omega cấp S - Tô Đường

Đoàn quân này do Yến Minh Lạc dẫn dắt, anh là một trong những người đứng đầu, mấy năm nay xác suất hoàn thành nhiệm vụ là một trăm phần trăm, vô cùng hiếm thấy, điều này làm cho anh tập trung được một nhóm cấp dưới trung thành, mặc dù đều là một số dị năng giả trung cấp, nhưng cũng đã bước ra từ hàng trăm trận chiến, kinh nghiệm phong phú.

Tuần này bọn họ không thể không tiến về phía trước trong mưa, mỗi ngày chỉ có thể đi khoảng ba mươi cây số, đêm khuya ngủ trong xe, chất lượng giấc ngủ của bọn họ đều rất kém, tinh thần căng thẳng, vừa có côn trùng bay quanh đỉnh đầu, mọi người sẽ bừng tỉnh từ trong giấc ngủ nông.

Đêm khuya, máy truyền tin của Yến Minh Lạc phát ra âm thanh tích tích, anh ấn nút, ánh sáng trên màn ảnh chiếu lên trên gương mặt đẹp trai của Alpha cấp S, ánh sáng quét qua sống mũi lưu loát sắc bén, phác họa nên đường nét tinh xảo, đồng đội bên cạnh anh yên lặng nhìn về phía trưởng quan đáng tin cậy.

"Liên bang thành phố S, thượng úy Yến Minh Lạc, nghe rõ trả lời." Âm thanh đến từ chủ thành phố nghe có vẻ bình tĩnh không chút gợn sóng.

"Yến Minh Lạc đã nghe rõ." Người đàn ông trả lời, con ngươi u ám nhìn chằm chằm về phía xa xa, sau tiếng tích tích, giọng nói của chủ thành phố chính truyền đến một lần nữa: "Báo cáo vị trí, nghe rõ trả lời, báo cáo vị trí, nghe rõ trả lời.”

Yến Minh Lạc thay đổi tư thế, trong xe bán tải có sáu bảy người đang chen chúc nhau, tất cả mọi người đều không ngủ, lẳng lặng nhìn chằm chằm lòng bàn tay mình. "Chúng tôi đã đến đoạn giữa sông Berna, cách thành phố D một nghìn km.”

"Nghỉ ngơi dưỡng sức tại chỗ, Omega cấp S Tô Đường đã xuất phát cùng trung đội hai, nghe rõ trả lời.”

Những lời này gây ra một trận xôn xao ở trong xe, tất cả đội viên đều nhìn về phía Yến Minh Lạc, quả nhiên, người đàn ông mạnh mẽ lạnh như băng kia sắc mặt không chút thay đổi, sự ghê tởm và phản kháng của anh gần như biến thành thực chất, "Xin đuổi cậu ta về, tôi không cần. "

Yến Minh Lạc rất ít khi chống lại mệnh lệnh của cấp trên, nhưng dường như tất cả mọi người đều biết, thái độ của Yến Minh Lạc đối với việc này là không thể thay đổi.

Ở giữa chừng nhiệm vụ trước đó, cũng có không ít Omega được đưa đến trước mặt Yến Minh Lạc, không có ngoại lệ, bọn họ thậm chí không có cách nào chấp nhận được tinh thần thể của Yến Minh Lạc, chứ đừng nói đến trấn an. Bọn họ sợ hãi nhìn thấy thứ Yến Minh Lạc nhìn thấy, không thể kết nối tâm ý với Yến Minh Lạc, các đội viên thầm nghĩ trong lòng, người đàn ông này đi ra từ núi thi thể cùng biển máu, anh vừa thần bí lại vừa nguy hiểm, một đại dương sâu không thấy đáy, không thích hợp cho những bông hồng đó cắm rễ ở đây.

"Trưởng quan Yến, xin ngài đừng vi phạm mệnh lệnh của cấp trên, sau khi trả qua nghiên cứu tổng hợp, Liên bang đã cho rằng ngài không thể tiếp nhận trấn an." Từ sau khi Yến Minh Lạc phát bạo dị năng, chưa từng tiếp nhận bất kỳ sự trấn an của Omega nào, tinh thần lực của anh cường đại không thể tưởng tượng nổi, nhưng Liên bang không thể nào gánh vác nguy cơ mất đi Yến Minh Lạc, thời gian càng dài, bọn họ càng sẽ không để cho Yến Minh Lạc từ chối.

Sau khi cúp máy truyền tin, biểu cảm Yến Minh Lạc lạnh xuống, đôi môi mỏng khinh thường căng thẳng, hai mi mắt rũ xuống, dưới lông mi phủ thành một bóng tối, dưới ánh đèn xanh trong xe, nhìn qua giống như nhuộm một tầng bão tuyết. Một nữ Alpha bên cạnh nhìn anh và dũng cảm nói, "Sếp, chúng tôi có thể bảo vệ cậu ta..."

"Không cần làm phiền trung đội một." Yến Minh Lạc cắt ngang lời cô ta, anh đã quyết định, chờ sau khi trung đội thứ hai hộ tống Omega kia tới đây, Yến Minh Lạc sẽ dùng biện pháp giống như lúc trước để cho cậu tự rời đi. Nhiệm vụ bọn họ đang thực hiện vô cùng nguy hiểm, sự tồn tại của Omega sẽ trở thành bom hẹn giờ, huống chi, ánh mắt Yến Minh Lạc tối sầm lại, vốn dĩ anh không cần bất kỳ phế vật Omega nào đến trấn an, điều này đối với anh mà nói thậm chí là một loại gánh nặng cùng nhục nhã.

Mặc dù Yến Minh Lạc là một Alpha cấp S, nhưng sức tự chủ của anh khiến người ta kinh ngạc, anh sinh ra từ mạt thế, lại là dáng vẻ nội tâm lạnh lùng cứng rắn như băng sương, ở trong thế giới của anh, tất cả đều là quy củ, ở trong quy tắc. Yến Minh Lạc chán ghét thời kỳ phát tình, chán ghét những Omega cả người tản ra hương vị ngọt ngào, hình ảnh những cơ thể trắng nõn giao triền cùng một chỗ, khiến Yến Minh Lạc cảm thấy ghê tởm.

Anh không cần sự trấn an của cơ thể Omega phế vật đó, anh cũng không muốn mang lại nguy hiểm cho trung đội của mình trong khi đang chiến đấu.

Chạng vạng ngày hôm sau, trung đội hai đã đến, xe bấm còi ngoài cửa sổ, Yến Minh Lạc mở mắt ra, nhìn đồng hồ đeo tay, mặt không chút thay đổi nhảy xuống từ trên xe bán tải, trước mặt anh cát vàng tràn ngập, người trên trung đội hai đã bước đều xuống, đứng ở trước mặt anh một cách chỉnh tề, ánh mắt Yến Minh Lạc đảo qua đoàn người ở lại, liếc mắt một cái liền thấy được Omega đi theo lần này - Tô Đường.