Quyển 1 - Chương 2: Giải độc
Lăng Liên Y bước ra khỏi viện, liền đi về phía đông thành. Thành thị nơi này kiến trúc thật khác lạ, nó gần giống mấy thành thị trong phim cổ trang mà nàng xem nhưng lại pha thêm một ít phong cách châu Âu thời trung cổ. Nhưng về cơ bản là khá sầm uất. Y phục nàng mặc thật giống mấy cái phim cổ trang nhưng mà phóng khoáng tự do hơn.
Đi gần nửa canh giờ, nàng tới trước cửa một tiểu viện. Đây là nơi luyện khí sư nổi tiếng Thanh Vân thành La đại sư - La Viễn ở. Đưa tay gõ cửa, dát chi, cánh cửa mở ra, một thiếu niên khoảng 15 , 16 tuổi bước ra hỏi :
- vị công tử này, là ngài gõ cửa ? Dù trên người Liên Y không một tia huyền khí dao động, lại đang mặc vải thô, nhưng hắn đã gặp rất nhiều người, nên nhìn ra khí chất bất phàm trên người tiểu thiếu niên có vẻ nhỏ tuổi hơn mình.
- Đúng, ta muốn nhờ La đại sư luyện chế giúp ta mấy thứ vũ khí. Liên Y cười đáp.
- vậy mời công tử theo ta, sư phụ đang ở bên trong.
Bước qua khoảng sân, Liên Y cùng người hầu kia đi qua một căn phòng, vừa tới ngưỡng cửa, Liên Y đã cảm thấy khí nóng thật mạnh.
- sư phụ, vị tiểu công tử này muốn nhờ ngài làm vũ khí. Thiếu niên cung kính chắp tay nói với vị lão giả đang chăm chú nhìn ngọn lửa trong lò luyện.
- vị công tử này muốn làm vũ khí như thế nào? La đại sư hỏi Liên Y trong khi mắt vẫn chăm chú vào ngọn lửa.
- La đại sư, vãn bối muốn nhờ ngài làm giúp ta luyện một bộ ngân châm. Ta có mang theo bản vẽ. Liên Y chắp tay nói.
Đúng vậy, khi nãy ở nhà nàng cặm cụi vẽ chính là một bộ ngân châm.
- Ngân châm ? Công tử có thể cho ta xem bản vẽ không ? Ánh mắt La đại sư lóe lên. Ông gặp nhiều người dùng vũ khí nhưng chưa gặp ai dùng ngân châm làm vũ khí, ngân châm không phải chỉ để may áo sao. (ông nhầm với kim may áo á ).
- Được.
La đại sư nhận bản vẽ từ tay Liên Y liền kinh ngạc, không phải bởi vì ngân châm phải yêu cầu tinh xảo mà là cách trình bày bản vẽ rất lạ nhưng người ta xem liền hiểu. Kì quái.
- Bản vẽ này công tử từ đâu mà có ?
- Là ta vẽ, La đại sư có chuyện gì về bản vẽ sao?
- không có gì, ta chỉ tùy tiện hỏi một chút.
- La đại sư, ngài có thể giúp ta ?
- Được, nhưng ta có một điều kiện, mong công tử đáp ứng, coi như đó là tiền thù lao.
- La đại sư, mời nói. Trong mắt Liên Y hiện lên vẻ khó hiểu.
- công tử không cần căng thẳng, ta chỉ muốn công tử nói cho ta cách vẽ này mà thôi.
La đại sư cười nói.
- chỉ có vậy thôi sao ? Liên Y nghi ngờ hỏi, bởi vì vũ khí La đại sư làm thường phải trải công cao, nàng không nghĩ tới La Viễn miễn phí cho nàng chỉ vì cách vẽ bản vẽ này.
- đúng, chỉ cần thế. La Viễn thoải mái nói. Ông không thiếu tiền. Thật ra ông rất tùy hứng, ông thấy thật hứng thú với cách vẽ này, nếu biết thì sau này bất kì thứ vẽ khí nào cũng có thể vẽ hoàn mĩ trước khi bước vào luyện chế, sẽ tránh được sai sót.
- được, cảm ơn La đại sư.
Liên Y đồng ý. Đúng lúc nàng không có nhiều tiền a. Cách vẽ của nàng chính là vẽ 3D toàn bộ ngân châm cùng với kết hợp vẽ chi tiết từng phần ngân châm, thật tỉ mỉ.
Nói cho La sư phụ cách vẽ xong, Liên Y liền cáo từ. La Sư phụ hẹn nàng hai ngày sau đến lấy ngân châm.
Ra khỏi viện của La Viễn, Liên Y đi về phía luyện dược phường chỉ cách nơi này một con phố.
Đang nhìn ngắm cảnh phố xá vừa quen vừa lạ thì bỗng thấy một lào giả bán hàng rong, nàng liếc mắt nhìn thì thấy bày bán một miếng ngọc bội đen tuyền quen thuộc. Kia chẳng phải là ngọc bội mà mẹ nàng để lại cho nàng rồi bị tên Mộ Dung Lãnh cướp đi hay sao. Sao nó lại ở đây?
- xin chào, cho ta hỏi vì sao ông có miếng ngọc này ? Liên y tới bên sạp hàng hỏi ông lão.
- a , là ta nhặt được ở ngoài thành a, công tử nếu ngài thích ta liền để nó cho ngài. Ông lão thấy có người hỏi thì nhanh chóng trả lời. Ông bán hàng mấy ngày ở đây mà chẳng ai mua cả.
Nhặt ở ngoài thành ? Liên Y nhíu mày. Tên Mộ Dung Lãnh khốn kiếp, dám ném đi ngọc bội của nàng, nhưng lại ngày ngày mặc nàng đuổi theo đòi ngọc bội, hại nàng thành trò cười cho cả Thanh Vân thành. Hừ, món nợ này nàng nhớ kĩ.
Liên y thấy bên cạnh miếng ngọc còn có một chiếc nhẫn xỉn màu, hoa văn mờ hết nhưng nàng lấy làm kì quái khi thấy chiếc nhẫn mơ hồ phát sáng nhưng nhìn lại liền không thấy.
- ông lão ta lấy miếng ngọc này a. Liên y cầm niếng ngọc của mình lên.
- được công tử, miếng ngọc đó 1 ngân tệ. Ông lão cười nói, cuối cùng cũng có người mua hàng a. Lão nhất định kiếm lời a.
- 1 ngân tệ? Quá đắt, hừ, ta không mua nữa. Liên Y lạnh mặt, một bộ muốn rời đi.
- công tử, chờ một chút, thế này đi, ngài lấy miếng ngọc cùng chiếc nhẫn này a. Chỉ một ngân tệ thôi. Ông lão nói với Liên Y, tay chỉ vào chiếc nhẫn xỉn màu kia.
- Hừ, chiếc nhẫn xấu xí này? Liên Y hừ một cái.
- Công tử, 98 đồng tệ. Chiếc nhẫn cùng miếng ngọc. Ta chẳng thể bớt nữa.
Ông lão lau mồ hôi. Tiểu tử này nhìn 10 , 11 tuổi mà sao ánh mắt lợi hại như vậy chẳng thể gạt.
- 95 đồng tệ hai cái thì ta lấy.
- Aiz, tổ tông của tôi, được rồi, bán cho ngài a.
Liên y đưa tiền cho ông lão, cầm miếng ngọc cùng chiếc nhẫn xoay người rời đi mặt nở nụ cười vui vẻ.
Liên Y không biết hành động này của nàng lọt vào mắt một người chăm chú nhìn nàng nãy giờ
từ lầu hai của tửu lâu đối diện.
- Thần, ngươi nhìn gì a?
Hoa Thiên Diễm hỏi nam tử đeo mặt nạ bạc che nửa khuôn mặt mặc một thân tử y quý khí bức người đối diện mình.
- không có gì, chỉ là thấy một tiểu hồ ly mà thôi. Chúng ta đi thôi. Nam tử trả lời.
- À. Hoa Thiên Diễm gật đầu cũng không có chú ý thấy độ cong nhẹ nơi khóe miệng nam tử kia.
Dừng chân trước dược quán lớn nhất luyện dược phường, Liên Y cảm nhận mùi thuốc nhẹ nhàng trong không khí thật thoải mái. Đối với y học, Liên Y chính là một mảnh cuồng si a.
Vào dược quán, Liên Y liền gặp một nam tử trung niên đang cúi đầu xem xét dược liệu. Liên Y liền tới hỏi :
- Xin hỏi đại thúc, ta muốn mua dược liệu thì làm thế nào?
Vị đại thúc ngẩng lên thấy Liên Y thì sửng sốt vì nàng chỉ khoảng 10 , 11 tuổi nhưng khí chất lại bất đồng.
- vị tiểu công tử này muốn mua dược liệu gì ?
- ta mua dược liệu trên danh sách này a - Liên Y đưa cho hắn danh sách dược liệu nàng viết.
Đại thúc nhìn danh sách một lượt, chợt sửng sốt hỏi :
- Công tử muốn mua Lam tinh thảo ?
- Đúng vậy, chẳng lẽ không có sao ?
- A, không phải, chúng ta mới nhập dược liệu mới, có Lam tinh thảo nhưng giá hơi đắt một chút.
Vị đại thúc nhìn Liên Y ái ngại, dù nàng khí chất không tầm thường nhưng lại mặc vải thô a.
Liên Y thấy đại thúc nhìn mình liền hiểu, nàng cười nói :
- Ngài yên tâm, ta biết giá dược liệu, cứ lấy cho ta.
- ân, vậy xin chờ một lát . Vị đại thúc xấu hổ sờ sờ mũi, chạy đi lấy dược liệu.
Một lát ông cầm ra một bọc dược liệu lớn cùng một hộp gấm nhỏ.
- Công tử, đây là dược liệu ngài cần, trong hộp này là Lam tinh thảo.
Liên y mở dược liệu ra xem, hài lòng gật đầu một cái.
- toàn bộ của ta hết bao nhiêu tiền ? Liên Y hỏi.
- 20kim tệ, 3 ngân tệ lẻ 40đồng tệ. Vì ngài mua nhiều chúng ta bớt cho ngài 40 đồng tệ.
Vị đại thúc nói.
- Được cảm ơn đại thúc.
Liên Y đưa tiền cho vị đai thúc, mang dược liệu về nhà. Hôm nay nàng mang 30 kim tệ cùng 50 ngân tệ với 200 đồng tệ, vì không phải trả tiền ngân châm nên nàng còn 10kim tệ 47ngân tệ cùng 105 đồng tệ. Aiz, thật nghèo. Dù mỗi tháng nàng được chu cấp 15kim tệ nhưng nếu mua dược liệu thì thật không đủ. Nàng phải mau giải độc rồi nghĩ cách kiếm tiền thôi.
Hai ngày sau, nàng tới lấy bộ ngân châm tại chỗ La sư phụ. Ngoài bộ kim đầy đủ ( gồm : hào châm, trường châm và phong châm. Bộ đầy đủ của Liên Y là 99 cây. Mỗi loai 33 cây) nàng còn làm một bộ khuyết thiếu, tất cả đều là hào châm có hơn 200 cây hào châm.
Đêm. Tại phòng Liên Y, nàng đang ngồi trên giường, vừa uống bát thuốc kí©h thí©ɧ độc tố phát tác, chỉ khi độc phát mới có thể bức độc. Độc phát làm Liên Y vô cùng thông khổ, nhưng nàng vẫn phải cố gắng giữ vững thanh tĩnh để đâm từng cây kim chính xác vào các huyệt vị. May mắn là dù rất thích đông y và cũng rất giỏi đông y nhưng nàng cũng học thêm ngoại khoa và nghiên cứu pháp y nên tâm trí của Liên Y mạnh hơn người bình thường nhiều lắm. Nửa giờ sau, thân thể đau đớn như đao cắt, Liên Y phun ra một búng máu đen, đôi tay run rẩy bưng bát thuốc còn lại lên uống. Bát thuốc này làm tiêu trừ hết độc còn trong cơ thể đồng thời gia cố kinh mạch của nàng. Đây là tác dụng của Lam tinh thảo. Uống hết thuốc, Liên Y liền chìm vào hôn mê.
Nàng không chú ý khi mà nàng phun máu thì có vài giọt đã rơi trên ngọc bội cùng chiếc nhẫn cũ nàng mua hôm trước. Ánh sáng nhu hòa từ miếng ngọc mang nàng bao bọc, trên miếng ngọc xuất hiện hình ảnh một con phượng hoàng sống động. Đồng thời chiếc nhẫn nứt vỡ rồi hiện ra hình ảnh vốn có là một chiếc nhẫn ngọc đỏ rực như lửa mang phong cách cổ xưa nhưng vô cùng đẹp mắt, xoay tròn trong không trung rồi tự đeo vào ngón tay út của nàng, nó tự lớn nhỏ để vừa tay nàng. Toàn bộ chuyện này Liên Y không nhìn thấy. Hiện giờ nàng đang đắm chìm trong thế giới khác. Thật thống khổ. Liên Y thấy toàn thân đau đớn như có ngàn con trùng bò ta trong xương cốt và kinh mạch. Chúng kháng cự vì bị bắt buộc ra ngoài nhưng vô hiệu. Nành thật muốn thét lên nhưng như có người đang chặn họng nàng làm nàng không nói được. Chợt có một ánh sáng nhu hòa xoa dịu đau đớn của nàng. Liên Y cảm thấy nó là thứ ánh sáng kì diệu nhất, ấm áp nhất, làm cho chân mày nhíu chặt vì đau đớn của nàng từ từ giãn ra. Liên Y an ổn ngủ.