Phượng Thiên Đế Thần

10/10 trên tổng số 1 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Đang Cập Nhật
Nàng là sinh viên ưu tú năm thứ năm đại học y danh tiếng nhất cả nước. Nàng là phế vật cả Thanh Vân thành đều biết. Nàng trong một lần tham gia cứu hộ sau một trận động đất, bị dư chấn của nó trôn vùi …
Xem Thêm

Quyển 1 - Chương 14
Ta tàn nhẫn thì sao?

Toàn bộ Thanh Vân thành đều chú ý động tĩnh từ Vương gia. Hai cao thủ Huyền thiên cảnh vây công, hơn nữa một trong hai người là cao thủ Huyền thiên thất cảnh. Huyền thiên thất cảnh!!! Cả Thanh Vân thành cao thủ mạnh nhất chỉ đạt Huyền thiên ngũ cảnh chính là gia chủ Dương gia - gia tộc đứng đầu Thanh Vân thành. Vậy mà bây giờ lại toát ra một cái cao thủ Huyền thiên thất cảnh, không ai dám đi đầu khiêu chiến cao thủ. Vương gia rốt cuộc đã đắc tội ai mà dẫn họa diệt tộc như vậy?

Lưu thúc nhẹ nhàng phát ra uy áp, tạo bình chướng, ngăn cản người Vương gia chạy trốn.

Liên Y đem hỏa nguyên tố phát huy cực hạn, đánh Vương Bá Lam không thành hình người toàn thân cao thấp bị đốt cháy.

___ ___

"Nhược Nhược, đi mau, mẫu thân mang con đi, Lăng Liên Y gϊếŧ đến đây rồi. " đại phu nhân chạy vào phong Vương Nhược Nhược, đem nàng ta nâng dậy.

"Mẫu thân, người mê sảng rồi, cái gì mà Lăng Liên Y gϊếŧ tới nơi, tiện nhân đó làm sao dám tới đây " Vương Nhược Nhược sửng sốt nói. Tiện nhân kia lại dám tới, cũng không sợ phụ thân lột da nàng ?

"Con không. . ."

Oanh! Ầm! Ầm . . .

Đại phu nhân đang định nói thì một hỏa cầu đánh trúng nóc phòng Vương Nhược Nhược làm căn phòng sụp đổ cùng bốc cháy.

"A a a....,mẫu thân, cứu con,... " Vương Nhược Nhược la hét.

________

"Lăng Liên Y, ngươi thật ác độc " Vương Bá Lam run rẩy nói. Mười một tuổi không chỉ thực lực biếи ŧɦái, vậy mà dám xuống tay độc ác, diệt tộc người ta. Đủ tàn nhẫn, đủ ngoan tâm, đủ độc ác cũng đủ yêu nghiệt.

Độc ác sao? Sống hai đời. Ở hiện đại nàng thật hiền lành, cũng thật tốt bụng nhưng rồi sao, vẫn bị người khác xem thường. Ở cô nhi viện bị bắt nạt, đi học bị bắt nạt, . . .nàng toàn phải tự mình lau từng vết thương. Ở nơi này, bị khi dễ đủ đường, bị độc dược hành hạ. Nàng làm gì nên tội mà phải gánh chịu như vậy. Ở nơi này, thật khó khăn mới có người quan tâm nàng, vậy mà lại vì nàng mà Vương gia muốn gϊếŧ họ. Hừ, vậy thì nàng sẽ khiến kẻ đó xuống địa ngục.

Độc ác cũng được. Tàn nhẫn cũng thế. Nàng phải cường đại, vì bảo hộ người thân của nàng mà cường đại. Nàng phải tàn nhẫn. Vì không thể để người thân lâm vào nguy hiểm. Muốn trách thì trách họ chạm vào nghịch lân của nàng.

Liên Y câu môi cười, rơi vào trong mắt Vương Bá Lam chính là nụ cười của ma quỷ. Hai tay kết ấn, áp lực khổng lồ tràn ngập Vương gia.

"Hải diễm phần thiên" Liên Y quát lạnh một tiếng.

Phừng!

Cả Vương gia chìm trong biển lửa, ngọn lửa cao khủng khϊếp như từ không khí mọc ra thiêu đốt tất cả mọi thứ.

Hải diễm phần thiên là chiêu thứ hai trong công pháp tu luyện hỏa nguyên tố mà phụ thân Lăng Ngạo Thiên để lại cho nàng. Chẳng biết cấp bậc nhưng khẳng định là không thấp.

Vương Bá Lam hiện tại vô cùng thống khổ, tuyệt vọng. Một đêm, chỉ một đêm mà sự nghiệp bao năm gây dựng của hắn bị sụp đổ hoàn toàn. Trong mắt hắn hiện lên ngoan sắc. Hắn phải gϊếŧ nàng, gϊếŧ nàng.

Phanh!!!

"Hừ, ngươi muốn tự bạo sao? Không dễ như vậy đâu". Lưu thúc nhàn nhạt nói. Vung một tay liền đánh bay Vương Bá Lam. Ông cũng không phải thiện lương nha, muốn kéo theo đệm thịt? Nằm mơ. Một chưởng này nhìn đơn giản nhưng chính là đã phế bỏ đan điền của Vương Bá Lam. Huyền khí từng như đê vỡ thoát khỏi đan điền của hắn.

"Không, không . . ." Vương Bá Lam tuyệt vọng gào thét. Hắn không muốn là phế vật, không muốn.

Mặc kệ hắn, Lưu thúc quay đầu nói với Liên Y:

" tiểu thư, nên kết thúc thôi"

"Được" Liên Y ném ra một hỏa cầu lớn gấp mười lần hỏa cầu bình thường. Ngọn lửa bao trùm toàn bộ trạch viện Vương gia. Mọi thứ thành tro bụi.

______

Hôm sau

Khắp ngõ lớn ngõ nhỏ Thanh Vân thành đều bàn tán về họa diệt môn của Vương gia. Dân chúng bình thường không biết ai làm nhưng những đại gia tộc thì biết. Có điều, ngay trong đêm, gia chủ các đại gia tộc Thanh Vân thành đều triệu tập con cháu, đệ tử, không hẹn mà hợp, nội dung chính là không cần trêu chọc Lăng Liên Y, tốt nhất nên có quan hệ tốt với nàng.

Nhân vật chính của chúng ta thì đang trong không gian tu luyện, hoàn toàn không quan tâm. Đêm qua trở về nàng thấy huyền khí dao động, có vẻ như muốn đột phá nên khi trở về, Liên Y liền vào không gian. Từ khi trở về từ Mê Vụ chi lâm, đã là một tháng vậy mà nàng vẫn chậm chạp không đột phá hôm nay nàng phải nắm bắt cơ hội này. (Tg: ta đi chết, đi chết. Hơn nửa năm thời gian mà bằng người ta luyện cả đời người ngươi còn không vừa lòng)

Ba ngày sau, Liên Y mở mắt, thở ra một ngụm trọc khí.

Huyền thiên tư cảnh trung kì!

Cuối cùng cũng đến Huyền thiên tứ cảnh. Liên Y phát hiện nàng tăng lên tu vi thì không gian như rộng thêm ra một ít, nhưng mà đại môn thứ ba vẫn chưa mở.

Thoáng nhìn qua Phong Ngân đang nhắm mắt. Đã bảy ngày từ khi dùng tử tâm hồn chướng đan, Phong Ngân vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại nhưng mà hào quang quanh thân hắn đang nhạt đi, thân thể càng trở nên rõ ràng hơn.

May mắn đây là Huyền thiên giới chỉ, huyền khí nồng đậm, thời gian chênh lệch, 1 ngày bên ngoài bằng 1 tháng nơi này, nếu không thì Phong Ngân hay nàng đều không thể nhanh như vậy tăng lên tu vi, càng không thể ngưng tụ hồi phục chân thân.

Lắc mình ra khỏi không gian, hiện tại là ban đêm, Liên Y không nghĩ ngợi, liền nằm xuống ngủ. Dù tu luyện làm người ta ngày càng thoải mái, nhưng mà vẫn không thể như giấc ngủ được. Hơn nữa, Liên Y bây giờ đều là tự hành tu luyện, kể cả ngủ, vì vậy không ảnh hưởng gì cả. Một mạch ngủ đến giờ ngọ. Liên Y tỉnh dậy vì tiếng gọi cửa của Lưu thúc.

"Lưu thúc, có chuyện gì vậy ? " Liên Y mở cửa, thấy Lưu thúc đang đứng bên ngoài, nàng liền tránh để ông vào.

"Tiểu thư, tối nay có bán đấu giá ở Thụy Minh đường, ngài có muốn tới không, ta có một tấm thϊếp mời. " Lưu thúc ngồi xuống nói.

"A, tối nay? Thúc không nói ta cũng quên. Ta cũng có thϊếp mời a " Liên Y a một tiếng.

"Tiểu thư có thϊếp mời?" Lưu thúc kinh ngạc hỏi.

" ân, đây là thϊếp mời của ta " Liên Y nhún vai không sao cả giơ ra tấm thiệp tinh xảo màu vàng kim.

"Hoàng kim thiệp?"Lưu thúc khϊếp sợ a. Phải biết là người sở hửu hoàng kim thiệp nhưng chính là khách nhân đặc biệt tôn quý của Thụy Minh Đường. Có hoàng kim thiệp thì không cần ngồi ở sảnh mà có phòng riêng. Phòng đều là phòng chữ Thiên. Cả Thanh Vân thành cũng chưa có người nào có được tấm thiệp này. Ông cũng có thiệp nhưng chỉ là hồng thiệp. Thiệp này có phòng nhưng chỉ là phòng chữ Địa. Còn một loại thiệp nữa là lam thiệp - thiệp này chỉ có chỗ ngồi trong đại sảnh a. Lưu thúc biết Liên Y hay đi mua dược liệu nhưng cũng không biết nàng mua làm gì và lấy tiền ở đâu để mua. Tiểu thư không nói, ông cũng không hỏi vì đây đã là quy củ. Nhưng không ngờ tiểu thư lại có quan hệ sâu xa với Thụy Minh Đường như vậy.

" Lưu thúc, thúc sao vậy ?" Liên Y thấy Lưu thúc thất thần liền gọi.

" a, không, không có gì " Lưu thúc giật mình, xua tay.

"Lưu thúc, đây là Tử tâm hồn chướng đan, thúc ăn đi, sẽ giúp thúc đột phá bình chướng " Liên Y đưa cho Lưu thúc một bình ngọc đựng một viên Tử tâm hồn chướng đan.

"Tiểu, tiểu thư. . .ngài, ngài ..." Lưu thúc cà lăm cả nửa ngày mà không nói nên lời. Này không khác gì sấm sét giữa trời quang rồi.

"Tiểu thư, đan dược này quá trân quý rồi, ta . . ."

"Đan dược này là ta luyện chế, nên thúc cứ dùng đi" Liên Y ngắt lời của Lưu thúc.

"Này, là tiểu thư luyện, nhưng mà ngài đâu phải luyện đan sư ?"

Này so với biết Liên Y có đan dược trân quý còn muốn kinh hãi hơn a. Đây là đan dược đã tuyệt tích cả trăm năm a. Lưu thúc trăm sự rối rắm, bị Liên Y làm cho hồ đồ rồi.

"Thúc không cần để ý đâu. Nhưng là thúc biết côn đường ta đi, biết kẻ thù ta phải đối mặt rất cường đại. Cho nên ta cần thúc giúp đỡ ta. Mà đều kiện quan trọng là thúc phải tăng lên thực lực. " Liên Y nhìn thấy rối rắm của Lưu thúc nên liền nói luôn.

"Được" không suy nghĩ, chỉ nghe lời này của Liên Y thì Lưu thúc liền gật đầu. Ông muốn giúp tiểu thư, mấy năm nay thực lực không tăng trưởng, những tưởng đời này chỉ đành dừng lại ở Huyền thiên thất cảnh. Vậy mà giờ đây ông có thể tăng lên thực lực.

"Tiểu thư, ta nhất định không phụ tin tưởng của ngài " Lưu thúc kiên định nói.

"Uh, còn đây là Tụ linh đan, nó giúp Lâm thẩm cùng Lưu thẩm tăng lên tu vi" Liên Y đưa bình ngọc khác cho Lưu thúc. Hai người kia chỉ là ngự thiên đỉnh phong, không thể dùng Tử tâm hồn chướng đan. Nhưng tụ linh đan lại có thể dùng.

Lưu thúc cung kính nhận thuốc. Ông không hỏi tại sao tiểu thư biết luyện đan, cũng không có hỏi tiểu thư luyện đan khi nào vì đây là bí mật của tiểu thư, là thuộc hạ thì ông thể tò mò. Ông chỉ cần tin tưởng nàng là được.

" tiểu thư vậy chúng ta thời gian này liền bế quan." Lưu thúc nói.

"Được. Mười ngày. Ta cho mọi người mười ngày để đột phá. Sau mười ngày ta có việc giao cho mọi người. Có được hay không ?" Liên Y nhìn Lưu thúc nói.

"Chúng ta sẽ cố gắng " Lưu thúc gật đầu.

__________

Ban đêm

Phòng đấu giá - Thụy Minh đường

Một thiếu niên mi thanh mục tú, một thân bạch y, dù không hoa lệ nhưng khí chất bất phàm vẫn khiến người ta phải nhìn nhiều vài lần.

"Công tử, ngài có thϊếp mời?" tên tiểu nhị cung kính hỏi.

"Thϊếp mời của ta " Liên Y dơ ra tấm thϊếp mời hoàng kim. Phải tiểu công tử ấy chính là Liên Y. Mọi người thấy một tiểu công tử thế nhưng có hoàng kim thϊếp thì kinh hãi, nhỏ giọng nghị luận. Không biết hắn là ai, thân phận gì.

"Mời ngài theo tiểu nhân." tên tiểu nhị thấy hoàng kim thϊếp thì càng thêm cung kính dẫn đường cho Liên Y lên phòng chữ thiên số hai.

Phòng chữ thiên quả nhiên mọi thứ đều là thượng đẳng.

"Công tử, xin chờ một lát, sẽ có tỳ nữ mang trà và điểm tâm cho ngài. Trong phòng có danh sách vật phẩm sẽ đấu giá ngày hôm nay. Ngài muốn báo giá thì hãy rung chuông nhỏ bên kia. Công tử có yêu cầu gì không ạ?" tiểu nhị giới thiệu một chút liền cung kính hỏi.

"Ta có thể gắp Trác thúc ?" Liên Y hỏi.

"Để tiểu nhân mời lão bản, bởi vì khách nhân không thể vào bên trong, đây là quy củ, xin hỏi công tử là ?" tiểu nhị nghi hoặc.

"Ta họ Lăng" Liên Y nói.

"Lăng công tử ngài chờ một lát, tiểu nhân giúp ngài truyền lời". Tên tiểu nhị đóng cửa rồi nhanh chóng đi tìm lão bản.

"Công tử, nô tỳ mang điểm tâm và trà cho ngài" Liên Y đang suy nghĩ thì ngoài cửa vang lên giọng nói.

"Vào đi" Liên Y nhàn nhạt nói.

"Mời công tử" một tỳ nữ khoảng hai mươi cung kính dâng trà cho Liên Y

"Ngươi để đó và ra ngoài đi".

"Dạ công tử".

Tỳ nữ đi ra cũng giúp Liên Y đóng cửa phòng.

Thêm Bình Luận