Quyển 1 - Chương 11
Vô đề
Liên Y một đêm ngon giấc. Từ ngày tiếp nhận huấn luyện nàng chưa một lần ngủ cho ra ngủ. Chỉ hận không thể tu luyện thật nhiều. Bây giờ là Huyền thiên cảnh, cùng với thể chất và kinh mạch nhiều lần biến đổi, Liên Y bất kì khi nào đều tự tu luyện, cả khi ngủ thì thân thể vẫn tự động hấp thu huyền khí.
Mở cửa phòng, từng cơn gió nhẹ thổi ào làm Liên Y thấy thật thoải mái. Ừm. Không đâu bằng nhà mình.
Liên Y vui vẻ đi xuống phòng bếp. Nàng ngửi thấy mùi thơm của bánh nướng a. Theo cấp bậc tăng lên, thì khiếu giác cùng thính giác của nàng cũng trở nên nhạy bén hơn. Hiện tại Liên Y đã có thể nghe thấy tiếng động của con côn trùng cách nàng một dặm a. Không chỉ thế, nàng có thể cảm nhận được huyền khí của người trong cùng một cảnh giới chứ không phải là trong cùng cấp bậc như những người khác.
Đi qua sân nhỏ của Lưu thúc, Liên Y thấy Lưu Thương đang luyện kiếm thì dừng bước quan sát. Kiếm pháp không tệ. Nếu được bồi dưỡng tốt nhất định sẽ có thành tựu. Liên Y trong lòng cảm thán.
Lưu Thương đang luyện kiếm thì cảm giác có người quan sát mình thì quay đầu lại.
"Tiểu thư, ngài sớm" . Thấy là Liên Y hắn liền nở nụ cười chào hỏi.
"Uh, ngươi nhưng là cửu cấp rồi sao? Sắp đột phá tiên thiên? " Liên Y cười hỏi Lưu Thương.
"Đúng vậy " Lưu Thương gật đầu. Hắn đã nghe cha nói về chuyện của tiểu thư. Nàng không phải phế vật như người ta đồn đại. Hơn nữa thực lực của nàng sâu không lường được. Cho nên hôm nay thấy nàng nhìn thấu thực lực của mình hắn không một chút kinh ngạc.
"Ngươi cầm đan dược này, nó sẽ giúp ngươi đột phá nhanh hơn" trên tay Liên Y xuất hiện một bình ngọc đưa cho Lưu Thương. Lưu Thương liền sửng sốt.
"Không thể, tiểu thư, ta không thể nhận, đan dược quá trân quý rồi. " Lưu Thương xua tay.
"Không có gì đâu, chỉ là một viên Thanh Tâm đan mà thôi. Khi ngươi chuẩn bị tẩy kinh phạt tủy thì ăn nó là được. Nó sẽ giúp ngươi định tâm vượt qua thống khổ " Liên Y nhét bình ngọc vào tay Lưu Thương. Cha mẹ hắn nhiều năm bảo hộ nàng, hắn ngày nhỏ cũng giúp nàng rất nhiều. Một viên đan này không đáng gì cả. Hơn nữa nàng muốn xem công dụng của Thanh Tâm đan như thế nào. (Tg: thì ra muốn biến hắn thành chuột bạch a)
Lưu Thương không biết làm sao, nghe nàng nói công dụng đan dược hắn cũng kinh hỉ vì tẩy kinh phạt tủy chỉ cần tâm không tĩnh lại bỏ cuộc thì cái giá phải trả là mất mạng a. Nhưng đan dược như vậy rất đáng quý hắn sao có thể nhận.
Như nhìn ra suy nghĩ của hắn, Liên Y cười vui vẻ, khuyên hắn một hồi. Cuối cùng Lưu Thương cẩn thận đem bình ngọc để vào trong túi càn khôn chờ tới khi tẩy kinh phạt tủy thì dùng.
" đúng rồi, kiếm pháp của ngươi rất tốt nhưng mà quá nhiều động tác dư thừa, cho ta mượn kiếm " Liên Y lại nói. Nhận kiếm từ tay Lưu Thương, nàng khẽ động. Một bài kiếm pháp hiện ra. Lưu Thương chăm chú theo dõi. Chỉ thấy nàng một thân bạch y thanh lãnh, ngũ quan tinh xảo, mái tóc dài đen mượt chỉ buộc hờ bằng một dải lụa xanh nhạt. Động tác múa kiếm gọn gàng, linh hoạt, không dư thừa, không hoa mĩ. Lưu Thương chăm chú nhìn nàng. Từ nhỏ hắn đã dõi theo nàng, nhưng hắn biết nàng và hắn là hai thế giới. Trước đây hắn vẫn ôm một phần hi vọng. Nhưng mà bây giờ những gì nàng biểu hiện dù chỉ để lộ một chút nhưng đã chứng tỏ nàng rất ưu tú, nàng càng cách xa hắn.
Liên Y thu kiếm, quay đầu hỏi :
" ngươi nhớ được không?"
Lưu Thương giật mình tỉnh lại, xấu hổ gật gật đầu.
"Đa tạ tiểu thư chỉ điểm" Lưu Thương chắp tay nói. Liên Y cười đưa kiếm cho hắn:
"Được, vậy ngươi luyện đi, ta đói bụng. Nếu không cùng ta đi ăn?"
"Ngài đi đi, ta ăn rồi. " Lưu Thương nhận lại kiếm, từ tốn nói.
"Vậy ta đi đây" Liên Y xoay người đi về phòng bếp. Nàng thấy mùi thơm lắm nha, con sâu ham ăn trong bụng đang bò a.
Nhìn bóng lưng Liên Y rời đi, Lưu Thương nắm chặt tay. Không thể sóng vai với nàng vậy hắn sẽ cố gắng để có thể đứng phía sau nàng, giúp đỡ nàng
Nửa tháng sau.
Mấy ngày nay, Liên Y ở nhà không tu luyện thì chính là luyện đan. Nàng hiện tại chính là muốn luyện Tử tâm hồn chướng đan. Tử lan hoa ở trong không gian phát triển thật mạnh giờ đã thành một mảnh lớn, Liên Y còn phát hiện ra những dược liệu nàng mua thế nhưng có thể hồi phục. Liên Y đem chúng trồng xuống chỉ mất mấy ngày chúng liền xanh tốt. Một tháng thôi đã sinh sôi nảy nở thành một đám. Cứ như chúng đã sống ở nơi này lâu lắm vậy.
Phong Ngân cũng cảm thán không gian này kì diệu.
" Phong Ngân, ngươi nói nơi này có thể đem người chết thành người sống không?" Liên Y nhìn từng đám dược liệu ngây ngố hỏi Phong Ngân.
Phong Ngân khinh bỉ nhìn nàng vẻ mặt "ngươi thật ngu ngốc" . Liên Y cũng biết không thể, nàng từng đem một con gà bị nàng đánh chết vô đây nhưng đợi nửa ngày cũng không có gì sảy ra. Cuối cùng con gà thành món gà quay chui vào bụng nàng. Nơi đây chỉ có khả năng hồi sinh thực vật. Nhưng như thế là đủ rồi. Nàng sẽ nhân giống được nhiều loại dược liệu a.
Trong thời gian này, Lưu Thương đã đột phá tiên thiên đồng thời trải qua tẩy kinh phạt tủy. Kéo dài 6 canh giờ. Được xem như thiên phú rất tốt rồi. Liên Y kì quái vì sao hắn trải qua lại ngắn như vậy. ( tg: hừ, có phải ai cũng là yêu nghiệt trong yêu nghiệt như ngươi đâu ). Nhờ Thanh Tâm đan mà quá trình này có bao nhiêu thống khổ nhưng hắn không rên một tiếng. Lưu thúc đã rất vui mừng. 12tuổi đạt tiên thiên trung kì, với tầng lớp dân chúng như họ xem như đã rất giỏi rồi. Sau khi đột phá hai ngày thì hắn liền về Tử Tinh học viện. Hắn phải cố gắng thật nhiều mới được. Hắn âm thầm thề phải đuổi theo nàng, không thể để nàng vượt qua hắn quá nhiều. (Tg: ta rất tiếc nhưng yêu nghiệt ấy vượt qua ngươi xa lắm rồi).
Liên Y hiện giờ cứ vài hôm lại chạy đi mua dược liệu, rất là nhiều loại khác nhau, cơ hồ cứ có dược liệu nào nàng chưa có là nàng sẽ đi mua. Trong không gian đã xuất hiện một dược điền rộng lớn. Có rất nhiều loại dược liệu khác nhau. Liên Y muốn tìm nhiều loại dược liệu quý hiếm như hỏa long quả, kì lân quả, trú nhan quả, ngũ tinh thảo, thiên lan điểu hoa, còn có huyết diễm hoa, vô ảnh thảo, bích băng liên... Phong Ngân nghe nàng nói huyên thuyên một hồi mà toát mồ hôi. Nàng nghĩ những dược liệu ấy là rau cải trắng hả. Một thứ tùy tiện lấy ra cũng đủ gây sóng gió, khiến người ta điên cuồng mà tranh đoạt rồi. Thậm chí có thứ chỉ là trong truyền thuyết chứ đã có ai thấy đâu.
Hôm nay, Liên Y lại đi qua Thụy Minh đường, lần trước dặn Trác thúc có tử trúc thảo, diễm hoàng thảo, tây tử thảo thì báo cho nàng. Mấy thứ này đều là độc dược a.
Lấy xong dược liệu đồng thời bán không ít đan dược cấp thấp. Liên Y vui vẻ trở về. Nàng thật cảm thán là dược sư đúng là nghề hốt bạc a.
"Hừ, tiện nhân chính là tiện nhân, đồ phế vật lại dám quyến rũ Lãnh ca ca " một giọng nói chói tai vang lên. Nghe quen quen a. Liên Y nhìn đám đông trước mặt thấy một thiếu nữ mười ba, mười bốn đầu tóc hỗn độn quần áo rách nát bị đánh, mà người đánh nàng là cái con khổng tước thích vểnh đuôi Vương Nhược Nhược. Bất quá lần này không có Mộ Dung Lãnh đi cùng cô ta.
Liên Y nhíu mày, chán ghét nhìn một màn này.
Thiếu nữ kia mới chỉ là ngũ cấp tất nhiên đánh không lại Vương Nhược Nhược đã là tiên thiên sơ kì.
"Tiểu thư, Mộ Dung nhị thiếu gia đang tới đây, ngài đừng đánh nữa " nha hoàn bên cạnh Vương Nhược Nhược ngăn cản nàng ta.
"Hừ, người tới đem nàng bán vào Hồng Xuân lâu cho ta. Một cái nha hoàn nho nhỏ dám muốn vượt qua ta? Muốn nam nhân vậy thì thành toàn nàng" Vương Nhược Nhược sai người đem cô nương kia đi.
Liên Y chẳng có hứng thú ra tay bởi vì nàng nhận ra cô gái kia chính là nha hoàn Tâm Nhi của Vương Nhược Nhược. Nha hoàn này trước đây dựa vào Vương Nhược Nhược khi dễ nàng không ít. Kết cục này nàng ta tự tìm.
Đang muốn xoay người rời đi thì thanh âm chanh chua thật chói tai vang lên làm Liên Y dừng bước:
"Lăng Liên Y, tiện nhân ngươi đứng lại cho ta " Vương Nhược Nhược vừa nhìn thấy nàng, hỏa khí lại bùng lên. Nàng vẫn nhớ lần trước tiện nhân này đánh nàng a. Hừ, nàng giờ đã là tiên thiên sơ kì, 11 tuổi tiên thiên sơ kì chính là thiên tài a. Nàng mới không sợ phế vật kia.