Quyển 5 - Chương 1: Huyết tộc

“Đinh….theo đánh giá của hệ thống, nhiệm vụ chiến tranh cổ đại được xác định là hoàn thành xuất sắc, giá trị kinh nghiệm hiện tại là 50.000. Yêu cầu ký chủ tự phân bổ kinh nghiệm để tăng cường thuộc tính sau: trí tuệ, sức mạnh, sắc đẹp, sức chịu đựng, và sức kháng cự.”

Thẩm Việt Qua vừa trở về từ không gian hệ thống, liền nghe được âm thanh thanh toán của hệ thống, cậu vẫn như cũ không lựa chọn theo đề nghị của hệ thống mà tuỳ tiện đem nhan sắc kéo đầy, hệ thống cực kỳ bất đắc dĩ:

“Không được, ngài….thế giới tiếp theo thực sự cần sức kháng cự, nếu không có nó thật sự ảnh hưởng đến việc hoàn thành nhiệm vụ của ngài.”

Thẩm Việt Qua vô tội nháy mắt với hệ thống: “Vậy ký chủ trước kia nghe theo đề nghị của ngươi chọn thuộc tính tăng cường đều như thế nào rồi?”

“Đương nhiên đều…”

“Cũng không được tốt lắm….” Hệ thống có chút không thích hợp, kỳ thật trải qua tính toán của nó dựa theo lẽ thường, ký chủ trước kia lựa chọn thuộc tính tương ứng tăng cường theo đạo lý mà nói hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng lấy thế giới trước mà ví dụ, một ký chủ trước Thẩm Việt Qua lựa chọn gia tăng sức mạnh cũng đúng là vào trận địa quân Tần cứu Hạ Vấn Chi ra nhưng cho đến khi Lăng quốc diệt vọng tên ký chủ kia cùng Hạ Vấn Chi vẫn luôn nằm trong sự truy sát của quân Tần.

Quân Tần và quân Lăng cũng không bởi vì Lăng quốc đầu hàng mà hoà hoãn quan hệ, Lăng quân luôn bị binh lính Tần quốc trắng trợn tàn sát, cho nên nhiệm vụ miễn cưỡng xem như hoàn thành nhưng kết cuộc Hạ Vấn Chi ở thế giới kia còn lâu mới tốt bằng thế giới Thẩm Việt Qua công lược, mà nhưng ký chủ kia cũng cảm thấy nhiệm vụ cứu vớt nhân vật chính vô cũng khó khăn, hệ thống mỗi lần cho bọn họ nhiệm vụ những ký chủ cũ đều rất bài xích thậm chí còn thù hận hệ thống.

Hệ thống liếc mắt nhìn Thẩm Việt Qua đang cà lơ cà phất chờ nó truyền tống, đột nhiên cảm thất tiểu tử này trông cũng thuận mắt. Tuy rằng nhìn qua không đáng tin lắm nhưng Thẩm Việt Qua đúng là hoàn thành nhiệm vụ rất ưu tú.

“Đinh…ký chủ chuẩn bị xong, hệ thống truyền tống…truyền tống xong, chúc ngài thực hiện nhiệm vụ thuận lợi.”

Thẩm Việt Qua vừa mới bị truyền tống đến thế giới nhiệm vụ, một trận cảm giác đói khát liền kéo đến, Thẩm Việt Qua đỡ trán cố gắng hoãn lại cơn đói khát kia nhưng đầu cậu lại hơi choáng váng: “Hệ thống, thân phận của ta ở thế giới này là người nghèo?”

“Không phải, ngài vô cùng tôn quý.”

“Tôn quý đến mức đói choáng váng?”

Hệ thống bị cậu làm cứng họng một chút: “….Thế giới này có chút đặc thù, thức ăn của ngài ở bên tay phải kìa, thật sự đói bụng thì ngài trước tiên nên uống một ngụm.”

Thẩm Việt Qua theo lời nói của hệ thống nhìn xung quanh, nơi cậu được truyền tống xuống là một gian phòng, giữa căn phòng rộng bày một cỗ quan tài phương Tây, phòng được trang trí theo phong cách xa hoa tráng lệ của châu Âu thời Trung cổ, khắp nơi đều thể hiện sự tôn quý của chủ nhân. Mà chính cậu đang mặc một chiếc áo choàng tắm, cổ áo rộng thùng thình, mái tóc dài màu bạc buông xoã xuống lòng ngực trắng nõn, cả người lười biếng thong dong ngồi trên ghế dài, bên tay phải là một cái ly dùng để rượu vang đỏ, lúc này trong đó đang chứa một chất lỏng màu đỏ tươi.

Thẩm Việt Qua cầm lấy ly lắc lư chất lỏng bên trong, ngửi một chút: “Ngươi nói đây là thức ăn?”

“Đúng vậy ký chủ, đây là máu nhân tạo, cho Huyết tộc uống vào hàng ngày.”

“Ngửi mùi giống như cơm đã được tám trăm năm.” Thẩm Việt Qua ghét bỏ đẩy cái ly sang một bên, đứng dậy muốn nhìn xem thế giới hiện tại như thế nào. Cậu đi xung quanh phòng, thật đúng là để cậu phát hiện có một gian phòng giống phòng vệ sinh, trong gian phòng có một tấm gương hình bầu dục, còn chưa đợi cậu soi một chút ngoài phòng liền truyền đến tiếng bẩm báo cung kính:

“Casilla đại nhân, thuộc hạ bắt được mấy tên nhân loại đang cố gắng chạy trốn ở bên ngoài trang viên, có cần lập tức giao cho Công tước Pursey xử trí hay không?”

Thẩm Việt Qua không có phản ứng gì, ngược lại hệ thống nóng nảy trước: “Nhanh! Ngăn gã lại! nhân vật chính thụ Yoddle chính là một trong những thợ săn bị bắt, nhân vật chính ở thế giới gốc sau khi bị bắt giao cho công Pursey, bởi vì máu của y tương đối đặc thù đối với Huyết tộc có lực hấp dẫn đặt biệt, từ nay về sau liền trở thành huyết bộc*, sau đó bị nhưng quý tộc thao túng, nhanh! Mau đến cứu y!”

Thẩm Việt Qua nghĩ đến thập phần tôn quý của mình vì thế dựa theo thiết lập nhân vật, thanh âm không chút cảm xúc ra lệnh với bên ngoài: “Không cần.”

Nghĩ đến hệ thống nói nhân vật chính máu tương đối đặc thù, lại sợ thủ hạ không khống chế được đem nhân vật chính ăn liền bổ sung thêm một câu: “Mang Yoddle tới đây.”

“Tuân lệnh.”

Huyết tộc ngoài cửa lĩnh mệnh mà đi, hệ thống liền nhân cơ hội này giải thích bối cảnh thế giới này cho Thẩm Việt Qua.

“Thế giới này là châu Âu thế kỷ 19, tên ngài là Casilla, thân phận là một trong tứ đại hầu tước Huyết tộc. Nhân vật chính tên Yoddle, thân phận là thợ săn Huyết tộc có thực lực nhất thế hệ trẻ, cha mẹ y đều bị Huyết tộc hại chết cho nên có thâm thù đại hận với quỷ hút máu. Theo quy định của Huyết tộc, tất cả thợ săn nhân loại bị bắt đều cần giao cho công tước duy nhất trong Huyết tộc – Công tước Pursey toàn quyền giải quyết. Bởi vì bên trong Huyết tộc không chỉ cần máu con người làm thức ăn, không ít Huyết tộc còn dùng nhân loại để tiết dục, mà thợ săn quỷ hút máu thực lực càng mạnh hương vị máu càng thơm ngon, được Huyết tộc cấp cao rất ưu ái, không tránh khỏi tranh giành nội bộ. Công tước Pursey đều sẽ đem cống hiến cho thân vương trước sau đó mới phân cho Huyết tộc cấp cao. Gã chính là phụ trách việc này, ngày hôm nay ngài bảo vệ nhân vật chính, có lẽ ngày mai Pursey sẽ nhận được tin tức, đẳng cấp của ngài ở dưới gã, cần phải cẩn thận.”

Thẩm Việt Qua nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng còn gật gật đầu hệ thống thấy bộ dạng nhu thuận khó có được của cậu, trong lòng cũng thoải mái vài phần nhưng không đợi nó thoải mái bao lâu, Thẩm Việt qua liền hỏi: “Sau đó thì sau?”

Hệ thống có loại linh cảm câu trả lời của nó không phải đều ký chủ muốn nghe: “…không còn gì nữa.”

Thẩm Việt Qua mặt không đỏ tim không đập, đương nhiên hỏi: “Tên Tần Kế Khai kia đâu? Tên đã thay đổi, anh ta cũng không ngoại lệ đúng không?”

……

Hệ thống không muốn để ý tới cậu, 1123 đơn thuần không biết tâm tình không nói nên lời của mình lúc này dùng lời của con người chính ta bị ép ăn cẩu lương: “Không có!” Dù sao hai người bọn họ cũng có thể thông đồng được với nhau, nói cái rắm!

Ngoài cửa vang lên một trận tiếng bước chân, sau khi trở thành Huyết tộc, Thẩm Việt Qua cảm thấy khứu giác thính giác của mình đều trở nên nhạy bén hơn rất nhiều, sau đó ngoài cửa gỗ nặng nề vang lên ba tiếng gõ cửa theo quy luật, thanh âm thuộc hạ truyền đến trong cung kính còn mang theo chút nhẫn nại như đang chịu đựng cái gì đó.

“Casilla đại nhân, Yoddle đã được mang đến.”

Sau khi Thẩm Việt Qua cho phép, thuộc hạ áp giải một thiếu niên thanh tú tóc đen mắt đen tiến vào, vóc người thiếu niên khoảng 178cm trên người khoác chiếc áo choàng rách nát nhìn ra được đã trải qua một hồi đánh nhau kịch liệt, trên mặt cũng tái nhợt nhưng đôi mắt kia vẫn như cũ giống như sói con hung tợn nhìn chằm chằm Thẩm Việt Qua.

Mới đầu Thẩm Việt Qua còn không biết thuộc hạ đang nhẫn nhịn cái gì, thẳng đến khi thiếu niên đến gần một mùi hương quen thuộc bay đến mũi.

Thẩm Việt Qua mặc không đổi sắc nuốt nước miếng: “Trong phòng có một miếng bít tết đang nhìn chằm chằm ta, ta không đùa đâu.”

Hệ thống hận không thể dùng hai chân đá cậu: “Ai bảo ngài! Không lựa chọn! Sức đề kháng! Thế giới này Huyết tộc ngửi được mùi thức ăn khác với con người, hiện tại làm ngài đói chết đi! Đáng đời!”

Thẩm Việt Qua thập phần tiếc nuối nhìn Yoddel, trong lòng thầm niệm: “Đây là nhân vật chính thụ, đây là nhân vật chính thụ.” Sau đó bóp mũi cằm lấy ly “cơm tám trăm năm” bên tay phải nuốt xuống, lúc này mới miễn cưỡng kìm nén tham ý trong lòng.

(*) huyết bộc: theo cách hiểu của mình thì có hai nghĩa, một nghĩa là nô ɭệ cho giới Huyết tộc ( trong tình huống này thì có thể là tìиɧ ɖu͙©), một nghĩa khác là nô ɭệ chuyên cung cấp máu cho Huyết tộc. Và mình thấy hai nghĩa này đều phù hợp.

(*) Huyết tộc: ma cà rồng, quỷ hút máu,…