Chương 42: Chồng tương lai

CHƯƠNG 42

Henry cứ nghĩ tiệc hôm nay kết thúc muộn như vậy Mia hẳn là phải mệt lắm, nhưng trái ngược hoàn toàn với suy nghĩ của anh, Mia tỉnh như sáo, không hề có chút dấu hiệu mệt mỏi nào. Kỳ lạ là cô cứ luôn nhìn anh chằm chằm từ khi ở buổi tiệc cho đến tận khi về nhà, nhìn đến nỗi Henry cũng cảm thấy ngại ngùng.

- Anh đẹp trai đến nỗi em không thể rời mắt hả?

Mia nghiêm túc gật gù tán thưởng anh:

- Ừm, quả thực rất đẹp trai.

- Mia, có phải hôm nay ai lại bắt nạt em không?

Henry hoang mang hỏi cô, cảm thấy biểu hiện của cô hôm nay có chút kỳ quặc.

- Bắt nạt thì không có. Nhưng có một chuyện về chồng tương lai của em khiến em cảm thấy hơi bất ngờ.

Henry lúc này nửa mừng nửa lo, mừng vì cô chủ động gọi anh là “chồng tương lai”, lo vì không biết chuyện cô nói đến là chuyện gì. Nhưng thật ra Henry cũng không lo lắm, bởi vì anh hoàn hảo như thế, chẳng có điểm nào xấu để mà phải lo lắng cả.

Henry bất ngờ ghé sát vào mặt Mia, thanh âm trầm thấp lên tiếng:

- Vợ tương lai của anh hôm nay nghe được gì về anh sao?

Mia dịu dàng nhìn người đàn ông anh tuấn trước mặt, chậm rãi thuật lại những gì Derek nói với cô trong bữa tiệc vừa nãy.

Henry có hơi trầm ngâm sau khi nghe xong, rõ ràng anh không mong Derek kể cho Mia những chuyện này, anh không muốn cô phải suy nghĩ nhiều những chuyện không vui.

- Henry, sao anh không nói với em?

- Ừm... vì anh không muốn em nhớ lại những chuyện khiến em phiền lòng.

- Thực ra... em không đáng để anh làm nhiều thứ như vậy. Martha nói cũng đúng, em chỉ là một cô tiểu thư hão danh vô thực...

Henry đột nhiên hôn lên môi Mia, ngăn không cho cô nói tiếp.

Mia bị anh hôn đến mức mặt mũi cũng trở nên hồng hào, hô hấp có chút rối loạn.

Sau đó Henry thâm tình nhìn Mia, tay thuận tiện xoa xoa đầu cô, ngữ khí tràn ngập cưng chiều:

- Mia, tất cả những gì Martha nói đều sai. Anh không phải hứng thú nhất thời, cũng không phải vì cảm thấy biết ơn em đã từng cứu anh, càng không phải vì tim của em, anh yêu em, anh thật sự muốn ở bên em. Có thể em không tin, nhưng vào khoảnh khắc chúng ta gặp nhau lần đầu tiên gần Tu viện Sumela hơn 100 năm trước, anh đã thích Mia, thích đến mức sau khi quen biết Ivan, anh đã bắt cậu ta phải tìm bằng được em.

- Henry...

- Sau này em không cần nhìn sắc mặt anh, cũng không cần làm vừa lòng anh, cứ làm những gì em thấy thoải mái vui vẻ. Anh chính là thích Mia vô lo vô nghĩ, không quan tâm đến ánh mắt của những người xung quanh.

Hốc mắt bất giác đỏ lên, nước mắt cũng theo đó rơi xuống mặt Mia, cô ôm chầm lấy Henry, dụi dụi đầu vào ngực anh, tham lam hít hà mùi hương quen thuộc trên người anh, trong lòng cảm thấy cực kỳ ngọt ngào.

Mia đột nhiên cảm thấy có chút kỳ lạ, hình như tay cô vừa chạm phải vật gì đó cứng cứng đang nhô lên bên dưới.

Mia len lén nhìn xuống thì phát hiện vật tượng trưng cho đàn ông của Henry tự lúc nào đã trở nên căng cứng, dường như muốn chọc thủng lớp quần để nhô ra ngoài.

Mia nghệt mặt ra nhìn anh khiến Henry càng thêm ngại ngùng, dù sao anh cũng là đàn ông mà, tiếp xúc với Mia lâu như vậy anh cũng phải nhịn lắm rồi á.

- Em... em đi tắm.

Không đợi Henry kịp phản ứng, Mia liền nhanh chóng chuồn vào nhà vệ sinh, tay không ngừng vỗ vỗ khuôn mặt đang đỏ bừng lên của mình.