Chương 76: Phương pháp thứ bảy mươi sáu

Từ ngày bị Trang Yến Bắc đuổi ra khỏi cửa, Chu Nam Quân vẫn chưa từ bỏ ý định ngày nào cũng gửi tin nhắn sang cho đối phương, thế nhưng cho dù cậu gửi đi bao nhiêu tin nhắn, Trang Yến Bắc vẫn không có hồi âm.

Điện thoại của Trang Yến Bắc rõ ràng không tắt nguồn, nhưng lại cố tình không trả lời tin nhắn của cậu, thậm chí cậu còn liên tục gửi thêm hàng loạt tin nữa, muốn biết liệu Trang Yến Bắc có bị phiền đến tắt máy không, nhưng mãi một thời gian sau, Trang Yến Bắc vẫn không tắt máy, cũng không thèm để ý đến cậu.

Chu Nam Quân rốt cuộc cũng từ bỏ, cậu không đi tìm Trang Yến Bắc, vì dạo này quá bận rộn nên cậu đem lực chú ý của mình tập trung làm luận văn tốt nghiệp. Cho đến một ngày tâm huyết dâng trào mở weibo lên, nhìn hàng loạt tin tức về Trang Yến Bắc xuất hiện trên trang nhất, cậu bỗng cảm thấy trước ngực ẩn ẩn đau, giống như bị ai đó dùng kim đâm xuyên.

Cho đến bây giờ cậu mới tự ý thức được, cậu đang thất tình.

Chu Nam Quân cười khổ, đang xoát weibo lại một lần nữa nhìn thấy tin tức nghi vấn hẹn hò của Trang Yến Bắc và nữ diễn viên cùng công ty, trên thực tế thì đại bộ phận người hâm mộ đều không muốn thần thượng của mình dính dáng đến vấn đề tình cảm, nhưng thế mà người hâm mộ của Trang Yến Bắc đều là một cỗ thanh lưu, không chỉ không phản đối, thậm chí còn hơi có ý cân nhắc, có lẽ các cô cảm thấy thà dính vào vấn đề tình cảm với một sao nữ còn hơn là bị danh đồng tính luyến ái quấn lấy.

Nhìn thấy những dòng bình luận đại loại như “môn đăng hộ đối”, Chu Nam Quân lập tức cảm thấy có chút chói mắt, cậu xem bảng danh sách những thần tượng có lượt tìm kiếm hot nhất, quả nhiên tên Trang Yến Bắc và

tên của nữ diễn viên kia đứng cùng một chỗ... Nhưng, chuyện này liên quan gì tới cậu chứ?

Đừng nói đến nghi vấn Trang Yến Bắc hẹn hò với nữ diễn viên kia, cho dù bọn họ có thực sự yêu nhau thì cũng chẳng liên quan gì tới cậu. Cậu có tư cách quan tâm sao? Cùng lắm chỉ coi như bạn trai cũ mà thôi.

Cậu lướt tiếp, lại thấy được một nội dung bất ngờ có khả năng dời đi sự chú ý của mình —— trong danh sách kia, thế mà lại có tên của Lâm Trạch An, hơn nữa bên cạnh tên của Lâm Trạch An xuất hiện thêm một diễn viên nữ khác. Sau đó cậu tìm hiểu kĩ hơn, hóa ra Lâm Trạch An cũng bị dính vào nghi vấn hẹn hò.

Từ những tin tức đó, Chu Nam Quân ngay lập tức gọi điện thoại cho Lâm Trạch An, nhưng bây giờ Lâm Trạch An là minh tinh, cậu không biết có thể gọi được cho cậu ta hay không, may mắn hiện tại Lâm Trạch An không bận lắm, rất nhanh liền nhận điện thoại.

Hai người hàn huyên vài câu, sau đó Chu Nam Quân liền hỏi thẳng vấn đề, cười cười: “Cậu với Lâm Mĩ Tú kia là xảy ra chuyện gì? Vừa mới lên weibo đã thấy tên hai người cậu, chẳng lẽ cậu cũng giống Trang Yến Bắc?”

“Tôi với Mĩ Tú? Ai nói chúng tôi dính nghi vấn hẹn hò?” –Lâm Trạch An cười hắc hắc, “Chúng tôi là thực sự hẹn hò a.”

Chu Nam Quân kinh ngạc: “Thế.... La Duệ Minh đâu?”

La Duệ Minh và Lâm Trạch An giống nhau, đều nổi tiếng sau 《 Mất khống chế 》, nhân khí cũng không tồi.

“La Duệ Minh? Liên quan gì đến cậu ấy?” – Lâm Trạch An a một tiếng, “Đừng nói rằng cậu thực sự nghĩ giữa chúng tôi có gì đó nha? Tôi lúc đó chẳng qua là bị ghép với cậu ấy nhiều thôi, hai bên đều có lợi mà, nhưng bây giờ thì hết rồi.”

Chu Nam Quân cạn lời, sau một lát lại hỏi: “Cậu và Lâm Mĩ Tú thực sự yêu nhau, vậy Trang Yến Bắc và.... Liên Mộng Tuyết thì sao?”

“Trang Yến Bắc và Liên Mộng Tuyết?” – Lâm Trạch An có chút bất ngờ, “Bọn họ đương nhiên chỉ là nghi vấn thôi, không phải cậu là người rõ ràng nhất sao? Người đang yêu đương với Trang Yến Bắc không phải cậu thì là ai?”

Chu Nam Quân im lặng một chút, thở dài: “.... Chúng tôi chia tay rồi.”

“Chia tay? Vì sao?” – Lâm Trạch An vô cùng kinh ngạc.

“Cũng không có gì, ai cũng bận rộn nên tình cảm nhạt dần.” – Chu Nam Quân cười gượng, không muốn nhiều lời nữa, “.... Tôi còn có việc, cúp máy trước.”

Quên đi, tuy rằng chia tay nhưng cậu vẫn thích khuôn mặt của Trang Yến Bắc.

.... Có lẽ đây chính là bi kịch của một nhan khống đi.

Chu Nam Quân đã có một thời gian dài không lên weibo.

Đại khái là sau khi thất tình hóa bi phẫn, từ đầu tới cuối cậu đều tập trung vào việc thực tập, trường học có quy định đối với những sinh viên sau khi kết thúc thực tập, phải lấy được danh hiệu sinh viên thực tập xuất sắc, còn phải làm bài kiểm tra đánh giá kết quả chính thức, rất nhanh cậu lại tiếp tục quay trở lại việc làm luận văn tốt nghiệp.

Chu Nam Quân trở nên vô cùng bận rộn, bận đến mức chẳng còn thời gian đểquan tâm những việc linh tinh vặt vãnh, thẳng đến một ngày, một đồng nghiệp của cậu phàn nàn về việc bạn gái của anh ta là fan não tàn của Trang Yến Bắc, gần đây Trang Yến Bắc ra album mới, vì vậy nên đã tiết kiệm tiền mua hơn mười cái về để đưa vào bộ sưu tập, anh ta thực sự không hiểu nổi bạn gái mình đang nghĩ gì.

“Cô ấy theo đuổi thần tượng cũng không thành vấn đề, mua album tôi cũng không có ý kiến, nhưng mua tận mười cái để làm gì? Nhiều tiền không có chỗ xả phải không? Vậy mà hai chúng ta lại không có tiền, vừa mới tốt nghiệp không bao lâu, công tác cũng chưa ổn định, cậu nói xem rốt cuộc bạn gái tôi trong đầu suy nghĩ gì?”

Chu Nam Quân cười gượng, “.... Tôi cũng không biết.”

Trang Yến Bắc phát hành album?

Cậu không khỏi có chút hoảng hốt, trước đây không lâu Trang Yến Bắc vẫn còn là một cậu thiếu niên ôm ghita vừa đàn vừa hát, hiện tại đã trở thành một ca sĩ phát hành album ca nhạc.

Hình ảnh cậu thiếu niên khi ấy ngày càng mồ trong trí nhớ, Chu Nam Quân đã thật lâu không nhìn thấy Trang Yến Bắc qua màn ảnh.

“Hơn nữa album của Trang Yến Bắc có chữ ký, còn làm hẳn một buổi ký tặng, nếu không đến buổi ký tặng đó sẽ không có chữ ký, bạn gái tôi nói cô ấy nhất định phải lấy được chữ ký của Trang Yến Bắc, nếu không đến được thì phải mua lại với giá cao hơn, đến lúc đó không biết sẽ mất bao nhiêu tiền nữa.” – Người kia thở dài một hơi, xong bỗng nhiên lại nhớ tới chuyện gì đó, “Đúng rồi, không phải cậu và Trang Yến Bắc từng đóng phim chung sao? Cậu biết cậu ta không?”

Chu Nam Quân sờ sờ mũi, cười gượng: “.... Không quen.”

“Quên đi, vốn đang muốn hỏi cậu phải tìm album có ký tên của cậu ta ở đâu.” – Người đồng nghiệp nam có chút thất vọng, nhưng anh cũng không cho rằng người đồng nghiệp bình thường của mình có thể quen được một đại minh tinh như thế, “Hy vọng giá không quá đắt, nếu không tôi chỉ có nước bán thận.”

Chu Nam Quân cười cười, từ chối bình luận.

Đồng nghiệp nam kia vừa đi, cậu hơi do dự lấy điện thoại, gõ vào mục tìm kiếm ba chữ Trang Yến Bắc, rất nhanh liền thấy được những tin tức mới nhất của người nọ.

Gần đây Trang Yến Bắc thật sự rất khác, nhận vài bộ phim truyền hình đều là diễn viên chính, nhân khí ngày càng cao, tham gia một số chương trình ca nhạc, danh tiếng rất tốt, cũng xem như lấy được nhiều tán thành từ người hâm mộ cũng như quần chúng, hơn nữa còn lấy thân phận ca sĩ để phát hành album đầu tay.

Chu Nam Quân thở dài.

Tâm tình cậu nhất thời có chút phức tạp, cậu không hy vọng bạn trai cũ của mình sống không tốt, nhưng sự thật chứng minh, ngay cả khi không có cậu, Trang Yến Bắc vẫn rất khá, không chỉ khá mà so với thời điểm hẹn hò với cậu còn khá hơn gấp vài lần.

Càng như vậy thì càng chứng minh rằng, khi đó Trang Yến Bắc chia tay cậu là một lựa chọn đúng đắn.

Nếu thế, cậu tình nguyện để Trang Yến Bắc sống không tốt.

Nghĩ như vậy, nhưng lúc tan tầm cậu vẫn qua một cửa tiệm bán đĩa nhạc gần đó, do dự một lát, vẫn là bỏ tiền ra mua album của Trang Yến Bắc.

Về đến nhà, cậu cẩn thận từng li từng tí mở album ra, tất cả bài hát trong album đều do Trang Yến Bắc tự viết, cậu nhìn danh sách bài hát, không khỏi phiền muộn.

Trong lúc bỏ địa CD vào máy tính, kết quả cậu phát hiện máy tính của cậu không nhận đĩa, cậu nhất thời càng thêm phiền muộn.

Về sau Chu Nam Quân vẫn nghĩ ra cách có thể nghe được album của Trang Yến Bắc, cậu là người ngoài nghề không hiểu biết nhiều về âm nhạc, nhưng lại cảm thấy Trang Yến Bắc hát rất êm tai, ca từ tuy đơn giản nhưng có thể làm rung động lòng người, qua vài ca khúc, giai điệu quen thuộc của bài hát trước đây Trang Yến Bắc viết cho cậu vang lên – 《 Quân đẳng yến quy lai 》.

Tuy nhiên, so với bản trước, bản này có một chút thay đổi, Chu Nam Quân phát hiện Trang Yến Bắc sửa lại một chút ca từ, cậu ấy viết thêm một câu ——“Em đợi anh trở về(*)”.

(*你等我回来 – Nhĩ đẳng ngã hồi lai: Bình thường Trang Yến Bắc gọi Chu Nam Quân bằng “anh” xưng “em”, nhưng vì đây là lời bài hát nên mình để như vậy cho hợp lí.)

Nghe album, trong đầu Chu Nam Quân bỗng lại hiện ra dáng vẻ khi ấy Trang Yến Bắc vừa đàn ghita vừa hát cho cậu nghe.

Em đợi anh trở về.

Những lời này là đang nói ai?

Chu Nam Quân hơi hoảng hốt, chẳng lẽ Trang Yến Bắc đang nói cậu.

.... Nhưng sao Trang Yến Bắc biết cậu sẽ mua album?

Nếu cậu không mua album, không nghe album, không nghe bài này, không nghe đến câu hát này, cậu vĩnh viễn sẽ không biết được Trang Yến Bắc sẽ nói một câu này với cậu.

Nhưng câu nói này, có thật là Trang Yến Bắc đang nói với cậu không?

Chu Nam Quân, có lẽ, không biết được.