Chương 9: Ký khế Ước Với Hệ Thống (1)

Trong vương quốc hệ thống, thật ra những hệ thống không hoàn thiện như vậy thật sự cần phải bị tiêu hủy. Nhưng với tư cách là một hệ thống tinh linh, Số 7 đã đồng hành cùng hệ thống Trù Thần kể từ khi nó được sinh ra.

Vì vậy, nó không thể nhìn thấy nó bị tiêu hủy, nên đã nổ lực tranh thủ hồi lâu, mới tranh thủ được cơ hội này. Chỉ cần nó có thể giúp một người thực hiện nguyện vọng trở thành Trù Thần, liền chứng minh nó là một hệ thống đủ tiêu chuẩn, sẽ không bị phá hủy.

Số 7 quan sát hồi lâu mới chọn Cố Hiểu An làm ký chủ, nếu bây giờ không thể khiến Cố Hiểu An tiếp nhận hệ thống Trù Thần, thì số mệnh đang chờ đợi bọn họ chính là bị tiêu hủy.

Trong khoảng thời gian ngắn, tâm tư của Số 7 đã có nhiều chuyển biến, nhưng Cố Hiểu An lại không biết chuyện này, hiện tại cậu chỉ nghe được một câu "Tôi có thể giúp cậu phân biệt thực vật ăn được trên tinh cầu này". Đối với cậu lúc này, đơn giản là không có gì tuyệt vời hơn thế này, được chứ!

Đều cậu cần thiết nhất bây giờ là có một người có thể dẫn cậu đi phân biệt loại thực phẩm có thể ăn trên tinh cầu này. Nếu không cậu sẽ phải tiếp tục chịu đói trong ba ngày tới, cậu thì không sao cả, nhưng Cố Hiểu Ninh vẫn là một đứa trẻ, đang là tuổi trưởng thành, nên không thể bị đói được.

Có thể nói, nếu Số 7 sớm nói lời này, Cố Hiểu An nhất định sẽ tiếp nhận vô điều kiện hệ thống Trù Thần tồn tại.

Nếu Số 7 biết câu nói này sẽ có tác dụng hơn bất kỳ lời khen ngợi nào khác mà nó nói trước đó, nó sẽ không bao giờ nói nhiều điều vô nghĩa như vậy.

"Vậy cậu định giúp tôi phân biệt những thực vật đó như thế nào?" Cố Hiểu An đang muốn rời đi thì dừng lại, nói với Số 7.

"Trước tiên chủ nhân cần phải ký khế ước với hệ thống." Giọng điệu Số 7 khôi phục bình thường, thậm chí còn có chút cảnh giác cùng lấy lòng, tựa hồ lo lắng Cố Hiểu An sẽ đổi ý không ký khế ước.

Cố Hiểu An cũng không có suy nghĩ quá nhiều, chỉ muốn tìm cái gì đó để ăn, rồi nhanh chóng trở về.

"Ký khế ước như thế nào?" Cố Hiểu An hỏi.

"Chỉ cần một giọt máu của chủ nhân thôi, rất đơn giản, hơn nữa không đau, không có tác dụng phụ." Số 7 lấy lòng nói.

Cố Hiểu An phớt lờ giọng điệu tâng bốc của Số 7, vươn ngón trỏ mảnh khảnh ra, nhìn ngón tay hơi đen, hung hăng cắn rách một đường trên đầu ngón tay. Ngay khi một giọt máu nhỏ xuất hiện, trong nháy mắt liền biến mất, hơn nữa miệng vết thương cũng lành lại.

Cố Hiểu An sửng sốt, nhìn đi nhìn lại ngón tay, vết thương thật sự đã lành lại.

"Chủ nhân, chủ nhân, cuối cùng ta cũng được ra ngoài." Giọng nói của Số 7 vang lên bên tai, lần này giọng nói không còn vang lên trong đầu giống như trước đó nữa.

Cố Hiểu An nhịn không được quay đầu tìm kiếm âm thanh, sau đó cậu nhìn thấy một tiểu tinh linh nhỏ bằng ngón cái đang bay bên tai mình, hình như là một con tiểu hồ ly có cánh.

Nếu là trước kia, Cố Hiểu An có lẽ sẽ ngạc nhiên, nhưng sau khi trải qua vụ con bò bay, nhìn thấy tiểu hồ ly có cánh, cậu không còn quá ngạc nhiên nữa. Thay vào đó, cậu cảm thấy hồ ly bay đẹp hơn bò bay rất nhiều.

Chỉ là, như vậy có phải là quá nhỏ không?

"Cậu là Số 7?" Cố Hiểu An không khỏi nghi hoặc hỏi.

"Vâng, thưa chủ nhân, tôi chính là hệ thống tinh linh Số 7 của hệ thống Trù Thần. Từ bây giờ chúng ta chính là một thể, tôi sẽ nỗ lực giúp cậu trở thành Trù Thần." Số 7 có vẻ rất vui vẻ, bay tới bay lui quanh Cố Hiểu An mấy lần. Trước khi suýt ngất đi, nó đã dừng lại và đậu lên vai Cố Hiểu An.

"Được rồi, tạm thời chúng ta đừng nói về chuyện đó. Cậu mau giúp tôi xem những thực vật đó có ăn được không." Hiện tại tâm trí của Cố Hiểu An đều là ăn được đồ ăn, làm sao còn có tâm tư nghĩ tới những thứ phi thực tế như Trù Thần. Nếu cậu chết đói ở đây, mọi thứ sẽ trở nên uổng phí.

"Chủ nhân, cậu đừng lo lắng, chỉ cần có tôi ở đây, nhất định cậu sẽ không chết đói." Số 7 cố gắng hết sức ưỡn bộ ngực nhỏ của mình lên, kiêu ngạo nói.

--------o0o--------

Hết chương 9