Chương 13: Khổ Qua Đen (1)

"Ăn từ từ thôi, ở đây còn nhiều lắm, hôm nay đủ để Tiểu Ninh ăn no." Cố Hiểu An vô cùng đau lòng cho Cố Hiểu Ninh, ngay cả khi còn ở viện phúc lợi, trẻ con ở độ tuổi này chưa bao giờ bị đói. Cho dù là thời điểm gian nan nhất, vẫn có thể có cơm ăn.

Hơn nữa nếu không phải Cố Hiểu Ninh rất đói bụng, sao có thể trực tiếp nuốt hết đống quả hồng xuống bụng.

"Thật sao? Anh trai thật tốt, Tiểu Ninh thích anh nhất." Cố Hiểu Ninh nghe nói có thể ăn no bụng, vui vẻ ôm Cố Hiểu An không buông ra, nụ cười tươi sáng tới mức khiến đôi mắt cậu chua xót.

Cố Hiểu An nhìn đồ ăn trước mặt, cảm thấy không biết nên xuống tay như thế nào.

Đồ ăn trước mặt cậu chính là món thứ hai được Số 7 phát hiện, trông nó có vẻ hơi kỳ lạ. Bất quá, cũng không có gì quá kỳ lạ, bề mặt phủ đầy mụn nhọt, giống như bề ngoài của khổ qua hiện đại, nhưng toàn thân của nó lại là màu đen. Đen tới mức nếu Số 7 không nhiều lần đảm bảo nó có thể ăn được, thì cậu tuyệt đối không dám hái về.

Tuy nhiên, sau khi hái về, cậu lại phát hiện không biết nên nấu như thế nào.

"Số 7, cái này phải ăn thế nào?" Cố Hiểu An dùng ý niệm hỏi Số 7, mặc dù cậu biết động vật của thế giới này rất kỳ quái, nhưng không rõ thế giới này có hồ ly bay hay không. Hơn nữa, còn nhỏ như vậy, vì để phòng ngừa vạn nhất, Số 7 trên đường trở về trực tiếp tiến vào hệ thống Trù Thần. Người ngoài không thể nhìn thấy nó, nhưng Cố Hiểu An có thể cùng Số 7 dùng ý niệm giao tiếp.

"Hiện tại bởi vì cấp độ của chủ nhân quá thấp, không có quyền hạn xem qua, chỉ có thể tự chủ nhân mày mò." Giọng nói của Số 7 vang lên, mang theo một chút vui sướиɠ, nó không còn cẩn thận cùng lấy lòng như trước nữa. Từ khi biết Cố Hiểu An không có ý định vứt bỏ nó, nên cũng buông tay.

Cố Hiểu An biết có hỏi cũng không hỏi ra được gì, liền không hỏi nữa.

Nhân tiện, tên của quả này là khổ qua đen, bởi vì toàn thân nó màu đen, gần giống như với tên của quả hồng, cũng không biết ai đã nghĩ ra cái tên này, thật sự là bớt việc.

Nếu không có bất kỳ tham khảo nào, Cố Hiểu An đành phải dựa theo cách nấu khổ qua ở đời trước mà xử lý. Dù sao thì ngoại trừ màu sắc ra, mọi thứ khác gần như giống nhau, không có gì sai sót cả.

Cố Hiểu An cắt khổ qua đen thành từng miếng nhỏ, định đem đi xào, nhưng phát hiện ở đây ngay cả chảo bọn họ cũng không có, thật sự quá làm khó Cố Hiểu An.

Cậu có thể nấu cơm, nhưng cậu chưa bao giờ thử qua đồ dùng làm bếp, nhưng nếu không có đồ dùng làm bếp, thì làm sao cậu có thể nấu ăn được?

Tuy rằng người ta thường nói "Không bột đố gột nên hồ (Không có cơ sở vật chất, không có cái cốt lõi để tiến hành công việc thì không thể đạt được kết quả mong muốn)", không có nguyên liệu nấu ăn đương nhiên là không thể làm ra đồ ăn. Nhưng chỉ có nguyên liệu nấu ăn mà không có đồ dùng làm bếp, thì cũng không thể làm ra đồ ăn mỹ vị. Đặc biệt là khổ qua đen cắt nhỏ, chẳng lẽ phải dùng lửa nướng từng miếng một?

"Số 7, không có chảo, cậu có thể nghĩ biện pháp không?" Cố Hiểu An theo bản năng hỏi Số 7.

"Với cấp độ hiện đại của chủ nhân, có thể xin một đồ dùng làm bếp, chảo chén gáo bồn, chủ nhân muốn cái nào?"

Đúng như Số 7 đã nói, trước mặt Cố Hiểu An xuất hiện một hàng chảo chén gáo bồn để cậu lựa chọn. Dưới mỗi món đều có một cái nút, rõ ràng là chọn cái nào liền ấn cái đó.

--------o0o--------

Hết chương 13