Chương 25

Mạc Tinh đứng sau lưng Minh Dạ, nhìn thần sắc mọi người trước mắt lộ ra, trong mắt chỉ có hai chữ tham lam.

Ánh mắt trở nên lạnh lùng, kết cục của những kẻ tham lam chưa từng tốt đẹp, Minh Dạ sao có thể là người dâng mỡ miệng mèo dễ dàng thế được, ngu ngốc.

"Vật ấy đến cùng là thật hay là giả?" Sau khi cuồng hỉ và hưng phấn, đột nhiên có tiếng người nào đó phá vỡ hoàn toàn sự yên tĩnh.

Ánh mắt huyết hồng lập tức yên tĩnh trở lại, hơn một ngàn thế lực đang ngồi, ngay ngắn ngửa đầu nhìn sắc mặt bất động của Minh Dạ, đúng vậy, Tượng hải thần này là thật hay giả? Ám Hoàng Minh Dạ lại lấy ra, sao lại hào phóng như vậy, nếu là đồ giả, lại để cho bọn họ tranh giành tới đầu rơi máu chảy, chẳng phải là chuyện tốt đối với hắn hay sao, trong phút chốc, trên mặt mọi người đều hiện lên nghi vấn.

Minh Dạ thấy vậy liền chậm rãi ngồi xuống, thản nhiên vung tay lên nói: "Có thể mời ba người các vị nguyện ý tin tưởng đi lên xem xét."

Tiếng nói vừa ra, hơn một ngàn thế lực lập tức như một nồi nước sôi bình thường bốc lên, t nhất thời ai cũng muốn đi lên xem xét.

Nhưng Tượng hải thần này ai cũng chưa từng thấy qua, ai cũng không biết vốn là dạng gì, nếu như không cẩn thận đem cỏ rác làm châu ngọc, đây cũng không phải là một chuyện nhỏ.

Nhiều lần trầm mặc, cuối cùng sứ thần của hải vương Tây Nam Bắc được đề cử đi lên, dù sao ba người này đều là bộ hạ đắc lực của bá chủ một phương, ánh mắt cao hơn nhiều so với bọn họ, huống chi nếu như thế lực của Tam đại hải vương đều nhận định là đồ thật thì bọn họ còn có cái gì không thể tin được nữa.

Lập tức, ba sứ thần của tam đại hải vương cũng không chối từ, lên đài xem xét Tượng hải thần trước mắt bao người.

Nhiều lần xem xét, cẩn thận quan sát, sau một nén nhang, ba người kia suy nghĩ rồi cùng nhau nhẹ gật đầu, lớn tiếng nói: "Vật này là thật."

Thật? Mạc Tinh nghe như vậy, giữa lông mày khẽ động, Minh Dạ lại có thể lấy cái thật ra? Nhưng chuyện này cũng không liên quan đến nàng, nàng quan tâm chính là chuyện kế tiếp.

Bốn chữ ngắn ngủn, tất cả mọi người đều lộ vẻ không sợ hãi, kì thực chính họ mới biết trái tim của mình phập phồng đến cỡ nào, ba đại thế lực hải vương đều nói như thế, vật kia tất nhiên tuyệt đối không thể là giả được, ngay tức khắc, trong mắt toàn bộ hải tặc đều hiện lên một tia tình thế bắt buộc.

Minh Dạ thấy vậy liền dựa vào lưng ghế dựa, nói từng chữ một: "Các vị còn có nghi hoặc gì không?"

Phía dưới mọi người liếc nhau, ngay ngắn cao giọng nói: "Không còn nữa."

"Ám Hoàng, ngươi nhanh tuyên bố quy củ, làm sao để cho mọi người tâm phục khẩu phục."

"Đúng, nhanh lên một chút..."

"Tuyên bố quy củ, tuyên bố quy củ..."

Tiếng hô liên tiếp truyền đến, Minh Dạ thấy mọi người phía dưới kiềm chế không được, đáy mắt hiện vẻ tươi cười ngạo mạn, nghiêng đầu.

Lâm Sơn sau lưng thấy vậy lập tức tiến lên một bước, mặt không biểu tình cao giọng nói: "Nếu là tứ hải chi bảo, tất nhiên phải là tứ hải cùng đồng ý, từ xưa văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị*, nói cái gì mà người có đức ắt sẽ được phù hộ, chỉ là một câu nói nhảm, nắm tay ai mạnh, thế lực ai cường, đó mới là trọng điểm."

(*hàm ý chỉ con nhà võ luôn độc tôn xưng hùng, không chịu ai dù kẻ ấy đứng hàng thứ hai sau mình)

Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức trầm trồ khen ngợi, hải tặc, hải tặc, đúng là dựa vào đánh gϊếŧ đánh cướp, ai có thực lực cường hãn người đó sẽ là lão đại, cái gì là người có đức chứ, chó má, cho tới bây giờ, bọn họ đều thờ phụng vũ lực, lời này mới nói ra đã đánh trúng vào tâm khảm bọn họ.

Lâm Sơn thấy vậy tiếp tục nói: "Chúng ta đã nhiều lần thương nghị ở Đông Hải, bởi vì vật này là Đông Hải ta đoạt được, mà trước mắt các vị cũng đang ở tại thế lực của Đông Hải chúng ta, để tránh phát sinh thị phi, nói Đông Hải ta mượn cơ hội sinh sự, dấu diếm bất công, Vương ta nói, nếu để võ công quyết định thắng thua, như vậy tất cả thế lực các phái đang ngồi ở đây tuyển ra một người mà các ngươi cho rằng mạnh nhất, chúng ta đồng thời tỷ thí, ai có thể chiến thắng đến cuối cùng, Tượng hải thần sẽ thuộc về người đó, mà Đông Hải chúng ta bởi vì dâng ra bảo vật này nên cho phép lên sàn đấu hai người, mọi người có ý kiến không?"

Giọng nói lắng xuóng, hội trường hơn ngàn người lập tức lặng ngắt như tờ.

Một thế lực phái ra một người mạnh nhất, ở đây là hơn một ngàn người, đồng thời động thủ, ý như vậy là ngàn người cùng lúc thi đấu, cái này nếu như thắng tất nhiên có thể phục chúng, phương thức đánh gϊếŧ như vậy, chúng đầu lĩnh hải tặc cho dù ở trên biển đánh gϊếŧ cướp bóc đã quen nhưng cho tới bây giờ chưa từng có đối mặt quy tắc đẫm máu như thế, trong nháy mắt không khỏi sắc mặt đều hiện lên tia sợ hãi.