Phượng Khinh Vũ thích đánh nhanh thắng nhanh, lúc này, đám người mặc đồ đen sững người, lần nữa phạm phải đại kỵ nên đã cho Phượng Khinh Vũ cơ hội tốt để ra tay lần hai.
Vì thế, cơ thể nhỏ nhắn của cô nhanh chóng xuyên qua trong đám người mặc đồ đen, không thấy rõ cô ra tay như nào, chỉ thấy hoa máu bắn ra.
Hơn nữa, bốn người mặc đồ đen vốn đứng đó đã lập tức ngã ra, lúc này mới nhìn rõ được, cổ họng của bọn họ đã bị đâm thủng một cách dứt khoát, một chiêu lấy mạng, không hề màu mè.
Hạ Vô Thương đã sốc nặng…
Không ngờ nước Thương lại có người có tiềm lực như này.
Hắn ta cảm thấy may mắn, may mà hắn ta không từ chối sự tương cứu của nữ nhân này, cho dù cô muốn hắn ta đồng ý ba điều kiện của cô.
Nếu người như này có thể làm việc cho mình, vậy liệu có phải sẽ…
Nghĩ vậy, trong đáy mắt của Hạ Vô Thương xẹt qua sự toan tính, cũng càng tản thưởng Phượng Khinh Vũ, trong lòng hy vọng trong ba điều kiện đó của cô là nạp cô làm phi, cho cô vinh hoa phú quý…
“Hừ! Thật là không chịu nổi một kích.” Phượng Khinh Vũ lạnh lùng liếc nhìn người mặc đồ đen ngã ra đất, khinh thường hừ lạnh.
Có điều, nhìn thấy quần áo của mình nhuộm đầy máu, Phượng Khinh Vũ nhíu mày chán ghét, xem ra cô cần phải tắm rửa, tìm bộ đồ khác để thay rồi.
Ánh mắt của cô lại dừng trên người Hạ Vô Thương, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười tà mị, có một khoảnh khắc, Hạ Vô Thương dường như nhìn thấy dung nhan tuyệt trần trên mặt Phượng Khinh Vũ.
Nhưng gương mắt đó vốn dính bùn, bây giờ lại dính máu, căn bản không nhìn rõ dung mạo ban đầu.
Chỉ là không biết, nếu cô rửa sạch lớp bùn đất trên mặt sẽ như nào?
Hắn ta rất mong chờ…
“Hạ Vô Thương, nhớ ba điều kiện của ngươi, nếu ngươi nuốt lời, ta không để bụng khai đao với nước Hạ của ngươi đâu.” Phượng Khinh Vũ lạnh nhạt nói, nhưng rất nghiêm túc.
Hạ Vô Thương chợt sững người, đặc biệt là câu “nước Hạ của ngươi”, cô biết thân phận của hắn ta? Nhưng cô đã biết thân phận của hắn ta lại dám bất kính với hắn ta như thế, lá gan của cô thật sự không nhỏ!
Sự thật chứng minh, lá gan của cô không nhỏ, có điều hắn ta cũng không thể không thừa nhận, cô có tư cách để to gan như vậy!
“Nếu ngươi đã biết thân phận của ta, còn dám đối xử với ta như thế, ngươi không sợ gây họa vào người hay sao?” Giọng nói lạnh nhạt của Hạ Vô Thương không giận tự uy, toát ra bá khí của Quân vương.
Nếu là người bình thường, nhất định sẽ bị khí thế của hắn ta uy nhϊếp, nhưng Phượng Khinh Vũ là ai, sát thủ hàng đầu của giới sát thủ ở thế kỷ 21, người từng trải qua gió tanh mưa máu, chết cũng không sợ, cô lẽ nào sẽ sợ một người có khí thế hay sao.
Vậy nên khí thế của Hạ Vô Thương ở trong mắt Phượng Khinh Vũ không là cái gì cả!
Với lại, hiện nay mạng của Hạ Vô Thương nằm trong tay cô, cho dù thực lực của cô không mạnh, nhưng đối phó một người bị thương nặng vẫn không khó.
“Chính vì ta biết thân phận của ngươi nên mới cứu ngươi, ngươi nghĩ ta rảnh rỗi, thích lo chuyện bao đồng à?” Phượng Khinh Vũ cười lạnh một tiếng, không che giấu mà nói thẳng với Hạ Vô Thương lý do cô cứu hắn ta.
Chỉ là sự thẳng thắn này, khi Hạ Vô Thương nghe thì lại thấy kí©h thí©ɧ.
“Ngươi…” Hạ Vô Thương tức tới nỗi suýt nữa không ra máu, hằn học nhìn Phượng Khinh Vũ, nhưng lại không nói gì nữa.
Dù sao hắn không muốn căng thẳng với Phượng Khinh Vũ.
Hơn nữa, với thủ đoạn tàn độc của nữ nhân này, khó bảo đảm chọc giận cô, cô sẽ không gϊếŧ hắn ta.