Nhìn bức hoạ giai nhân, Ninh Phiêu Linh biết rằng người trong lòng Lý Thiệu Văn không thể đổi, hai tiếng “tri kỷ” miễn cưỡng nói ra chứa sự thất vọng. Trên đời,
tri kỷ của Ninh Phiêu Linh chính là Lý Thiệu Văn, con người chỉ mới gặp vài lần nhưng để lại ấn tượng khó quên. Sinh ra trong Ninh gia tướng oai hùng tại Đại Duy quốc nhưng Ninh Phiêu Linh lại là đứa trẻ bị vất bỏ vì vừa chào đời người ta thấy trên người có một vết bớt hình dạng như mũi kiếm là điều khiêng kỵ lớn.
Mẫu thân đã định chôn sống Ninh Kỳ Phiêu nhưng tiếng khóc đó đã lay động được ông trời một võ tướng xuất hiện họ Quách đã kịp thời cứu, giấu đứa trẻ tội nghiệp trong hồ Ân Vong rộng mênh mông tận phương nam xa xôi nơi tuyết của Đại Duy quốc tại Kinh đô Phù Vân thành không thể chạm đến.
Vĩnh viễn đứa trẻ đó có thể bình an sống hết kiếp này nhưng một ngày kia Ninh gia tướng phát hiện ra sự thật về đứa trẻ xui xẻo còn sống, phụ thân và mẫu thân không thương tiếc mạng sống của con gái mình ngược lại đã lấy một viên minh châu phát ra ánh sáng màu xanh lục đưa đến hồ Ân Vong định lấy máu của đứa trẻ nhuộm đỏ viên minh châu quý giá nếu không thái hậu Đại Triều nắm được bí mật toàn bộ Ninh gia đều phải chết.
Nhiệm vụ này được giao cho Ninh Kỳ Phiêu trưởng nữ dòng chính của Ninh gia cũng là trưởng tỷ của Ninh Phiêu Linh, viên minh châu sau khi nhuốm máu được đẩy sang Tây Vệ quốc coi như báu vật Đại Duy quốc tặng lại cho hoàng đế Tây Vệ quốc, sau đó không lâu thái tử Tây Vệ quốc đột nhiên mắc bệnh nặng qua đời, viên minh châu được chế tác lại cống nạp sang Bắc Định quốc. Khi phát hiện viên minh châu đó chứa lời nguyền, hoàng đế Bắc Định quốc vô cùng tức giận nhưng Dụ Thánh công chúa lại xin được cất giữ nó. Viên minh châu được đưa tới tẩm lăng của hoàng đế tiền triều, chính tay Dụ Thánh công chúa đặt nó lên quan tài sau đó cho quân lính canh giữ, không tiết lộ cho người ngoài biết.
Ai cũng nghĩ rằng đứa trẻ xui xẻo đã chết nhưng Ninh Phiêu Linh vẫn âm thầm được Ninh Kỳ Phiêu mang về núi U San sống một thời gian nơi này tuyết lạnh làm Ninh Phiêu Linh liên tục đau ốm.
Càng lớn lên, Ninh Phiêu Linh càng có dung mạo giống hệt trưởng tỷ của mình nhưng khuôn mặt nó luôn được mạn che mặt che kín. Núi U San sừng sững giữa đất trời, vốn không có người lui tới nhưng Ninh Kỳ Phiêu lại một lần tình cờ gặp được một thiếu niên anh tuấn còn chưa kịp hỏi tên danh tính thì hai người đã thất lạc trên vách núi.
Ninh Phiêu Linh tìm kiếm khắp núi U San nhưng chẳng thấy thiếu niên đó. Những năm sống ở Ân Vong hồ hay núi U San đều là những tháng ngày cô đơn lẻ loi. Trang phục của quý tộc Đại Duy quốc là màu trắng như tuyết nên Ninh Kỳ Phiêu mỗi khi đến thăm Ninh Phiêu Linh đều mang theo một bộ bạch y trang nhã. Đứng trên con thuyền mộc nhỏ, Ninh Phiêu Linh từ biệt trưởng tỷ, chèo thuyền dọc theo dòng sông lạnh buốt quay về hang động nhỏ trên núi. Mỗi lần nhớ trưởng tỷ, nhớ bóng hình trưởng tỷ cưỡi ngựa đã xa, đứng trên vách núi mong ngóng nhưng rất lâu sau đó trưởng tỷ chưa một lần quay lại.
Ninh Phiêu Linh chờ đợi rất lâu, không nhớ rõ đã mấy năm trôi qua nhưng người muốn đợi chẳng tới nữa.
Chiến tranh diễn ra liên miên, người trong Ninh gia chết trận không ít đến mức chỉ còn lại một mình Ninh Kỳ Phiêu được phong làm tể tướng, Ninh gia tướng mất đi sự oai hùng của nhiều năm trước.
Một đêm Ninh Kỳ Phiêu cưỡi ngựa vội vã đến núi U San, hang động sập xuống, Ninh Phiêu Linh được Quách tướng quân cứu sống, mọi chuyện đều do xích mích giữa Ninh gia và hoàng tộc, Quách tướng quân Quách Tôn Lăng nói kẻ hại chết Ninh Kỳ Phiêu chính là thái hậu và hoàng thượng Đại Duy quốc.
Ôm cơ thể đầy máu của trưởng tỷ, đôi mắt Ninh Phiêu Linh luôn ám ảnh màu máu đỏ loang lổ trên y phục trắng toát.
Ninh Phiêu Linh đau đớn khóc nức nở, người thân duy nhất trên đời cũng bỏ mình mà đi, bỏ mạn che mặt ra, Ninh Phiêu Linh quay về Phù Vân thành trở thành nữ tể tướng Ninh Kỳ Phiêu băng lãnh tàn độc nhưng đôi mắt không có được thần thái của trưởng tỷ.
Câu chuyện trên núi U San được giữ kín, khi đối diện với khuôn mặt đeo mặt lạ của hoàng đế Đại Triều Ninh Phiêu Linh đã xác định kẻ thù của mình thủ đoạn đến mức nào.
Lần đầu tiên Ninh Phiêu Linh nhìn thấy khuôn mặt của hoàng thượng cũng là lần đi sứ tới Bắc Định quốc, sự căm thù làm Ninh Phiêu Linh không thấy được sự quen thuộc năm nào hay bất cứ cái nhìn lưu luyến âm thầm.
Ninh gia vì sao diệt vong? Chẳng phải do thái hậu và hoàng thượng ép buộc cầm quân ra trận hay sao? Ninh Kỳ Phiêu trưởng tỷ chết dưới thủ đoạn của hoàng thượng? Ninh Phiêu Linh đã thay đổi vị trí của cuộc đời mình, sống dưới thân phận nữ tể tướng Ninh Kỳ Phiêu.
Ở Bắc Định quốc, Ninh Phiêu Linh bị lộ thân phận nhưng vị quan nho nhã đó không tiết lộ nửa lời còn giúp triệt hạ mối hại lớn, lòng Ninh Phiêu Linh từ lúc nào đã hướng tới vị quan trẻ tuổi đó. Đến lúc từ từ biệt Ninh Phiêu Linh cũng hỏi được vị quan đó tên “Lý Thiệu Văn”.
Ôm một mối tương tư trở về Đại Triều, Ninh Phiêu Linh xin được sang Bắc Định quốc một lần nữa nhưng lần khởi hành này hoàng đế lại đi cùng.
Gặp lại Lý Thiệu Văn, Ninh Phiêu Linh cố kéo dài thời gian ở lại Bắc Định quốc trong một đêm mưa đến Lý phủ.
Nhìn bức hoạ giai nhân múa điệu Lạc Hoa Thiên Vũ, Ninh Phiêu Linh biết rằng người trong lòng Lý Thiệu Văn không thể đổi, hai tiếng “tri kỷ” miễn cưỡng nói ra chứa sự thất vọng.
Có thể là tri kỷ không?
Trên đời, tri kỷ của Ninh Phiêu Linh chính là Lý Thiệu Văn, con người chỉ mới gặp vài lần nhưng để lại ấn tượng khó quên.
Gặp nhau một thời gian ngắn nhưng Ninh Phiêu Linh không ngờ được chính bản thân mình sẽ vì tri kỷ này thay đổi, trở về Đại Duy quốc đối mặt với kẻ thù lớn nhất cuộc đời - Vạn Nghiên Dương.