Tiểu sói con phải chuyên tâm học tập, cậu thân là chủ nhân tự nhiên không thể đi quấy rầy.
Sở Từ chán gần chết đành phải tìm chút việc gϊếŧ thời gian, cậu cầm máy tính bảng, ở trên màn hình lướt vòng quanh, tùy tay chọn một bộ phim truyền hình xếp hạng đứng đầu bảng phim, cậu không thoát ra, mà là ôm tâm thái tò mò, muốn xem thử phim truyền hình ở thời đại này có khác biệt gì.
Nhưng cậu không nghĩ tới, đây là một bộ phim cẩu huyết, trong phim nam A nam O nữ A nữ O rắc rối phức tạp xem đến nỗi cậu suýt nữa sinh ra chướng ngại nhận biết giới tính.
Sở Từ thật sự đối với cốt truyện "Anh yêu em, em không yêu anh, em yêu hắn, nhưng mà hắn yêu anh, nhưng anh lại không yêu hắn" không có chút kiên nhẫn nào, trực tiếp đem tiến độ kéo đến tập cuối, nam A nam O kết đôi, nữ A nữ O cùng nắm tay nhau về nhà.
Sở Từ: "......"
Nếu là cậu nhớ không lầm, mở đầu bộ phim truyền hình này, nam A nữ O mới là một đôi.
Từ khi cậu đi vào thế giới này, bởi vì đau đớn, đại bộ phận thời gian cậu đều trong trạng thái ngủ say, thế lực Sở gia hô mưa gọi gió bên ngoài đều là hệ thống làm, cậu đối với chủng loại ABO chỉ có hiểu biết đại khái, chỉ biết giới tính cùng tin tức tố khác biệt.
Mà cấp dưới ở trước mặt cậu lại nơm nớp lo sợ, không dám lộ ra một chút khác thường, cho nên cậu cũng không phát hiện có dị thường gì.
Hiện tại xem ra, tựa hồ trong tưởng tượng của cậu khác biệt rất xa.
Đánh dấu, kỳ động dục, kỳ dễ cảm...... ( Thật ra mình không rành bên ABO lắm nên không biết kỳ dễ cảm là gì hết. Bạn nào biết chỉ mình với, mình cảm ơn nhiều lắm ạ).
[ Hệ thống ] cậu ôn nhu hỏi: [ Mi không chuẩn bị ra đây giải thích một chút sao? ]
[......] hệ thống nói: [ cùng với tui không có quan hệ. ]
[ Vậy cùng ai mới có quan hệ? ]
[......] hệ thống không nói gì, an tĩnh lặn xuống nước.
Trong phòng an tĩnh tương tự như vũ trụ trầm tịch ngoài cửa sổ, Sở Từ lười nhác mà ngồi ở ghế dựa to rộng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng đáp ở trên tay vịn, mặt cậu vô biểu tình, lông mi rũ xuống trên da tại thành một mảng bóng ma nhẹ nhàng uyển chuyển.
Hệ thống bỗng nhiên phát hiện, nốt ruồi màu đỏ trước mắt màu sắc trở nên càng đậm, đậm giống như máu tươi, yêu diễm ướŧ áŧ.
Vẻ đẹp có thể dễ dàng mê hoặc nhân tâm, như thần thoại trong truyền thuyết, những yêu ma từ trong vực sâu ra đời, đáng sợ nhất cũng mỹ lệ nhất.
Năng lực học tập của Augustus đương nhiên không thể nghi ngờ, thời gian một buổi trưa, hắn đã có thể giải ra một nửa xấp đề bài thi.
Hắn đem bài thi giao cho người máy giảng dạy và giám sát hắn học tập, không đợi nó chấm xong, trực tiếp rời khỏi phòng học này.
Chiến hạm trống trải mà yên lặng, hắn nhớ tới yêu cầu của người kia, do dự vài giây, vẫn là đi đến trước phòng của người kia.
Cùng những phòng hắn lúc trước phải gõ cửa khác nhau, lần này, hắn chỉ đứng ở trước cửa phòng trong chốc lát, cửa tự động mở ra.
Ánh đèn ấm áp hạ xuống, Augustus nhắm mắt, mang theo một loại tâm tình đến chính hắn cũng không thể hình dung mà bước vào phòng.
Vừa đi vào phòng, tiếng bước chân vốn rất nhỏ của hắn trở nên thực nhẹ.
Người kia đang ở ghế dựa ngủ, dù là ghế to rộng chung quy chỉ là ghế dựa, cậu chỉ có thể cuộn tròn ngủ, cũng bởi vậy thoạt nhìn phá lệ vô hại lại yếu ớt.
Augustus thật cẩn thận mà đem cậu về giường, ngồi ở mép giường, biểu tình phức tạp mà nhìn cậu.
Mình còn muốn cùng chủ nhân ngủ không? Mình rốt cuộc muốn cùng ngài ấy ngủ như thế nào? Ngài ấy rốt cuộc muốn ngủ cùng mình hay không đây?
Ba vấn đề thoạt nhìn không hề khác nhau, hàm nghĩa lại sai lệch quá nhiều, mà hắn một cái cũng không trả lời được.
Thời gian hắn nghĩ có chút lâu, nghĩ đến sắp mơ màng sắp ngủ, thời điểm đầu sắp cụng vào mép giường, hắn bỗng nhiên tỉnh táo lại.
Không đúng, hắn nghĩ, hai ngày trước, mày còn nghĩ muốn xử lý người này, kẻ hèn hai ngày trước, sao lại từ xử lý biến thành cùng người này ngủ chung?
Augustus! Mày bị hạ cổ à!
Tiểu sói con lộ ra biểu tình cảnh giác, cảnh giác mà nhìn chằm chằm Sở Từ.
Ánh mắt của hắn quá trầm, Sở Từ bị hắn nhìn chằm chằm tỉnh.
"...... Cậu đây là ánh mắt gì đây" Sở Từ không rõ nguyên do, "Cậu muốn ám sát tôi?"
Augustus: "......"
"Không phải" hắn gian nan mà nặn ra hai chữ, ở trước người hỏi hắn vì cái gì xuất hiện ở trong phòng của cậu, mặt vô biểu tình chủ động dâng bản thân: "Tôi tới ngủ cùng ngài."
"A," Sở Từ cong mắt lên "Nguyên lai là như vậy, cậu không cần khẩn trương như vậy, yên tâm, tôi không cần cậu hiến dâng thân thể."
Augustus: "......"
Ai khẩn trương.
Hắn mới không có khẩn trương.
Người không khẩn trương một đêm không ngủ, nghe được tiếng hít thở nhợt nhạt bên cạnh, trái tim thình thịch nhảy loạn.
Hắn không dám động, sợ đυ.ng tới người bên cạnh, nỗ lực duy trì khoảng cách giữa hai người, nhưng cho dù là như thế, hắn vẫn như cũ có thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể của cậu, có chút lạnh, tản ra một chút hàn ý.
Nhưng hắn là rất nóng, nóng đến nỗi sắp bốc cháy.
Tin tức tố Omega quanh quẩn người hắn, Augustus nhìn trần nhà, đã khắc sâu cái gì là tự tìm khổ.
Hắn nỗ lực áp chế chính mình, nhưng rồi sau nửa đêm, bị tin tức tố của người này quấy nhiễu, hắn khó khăn duy trì hết sức chăm chú, tinh thần buông lỏng, tin tức tố Alpha ý vị cường thế xâm lược mười phần lộ ra.
Đám tin tức tố này không có quá nhiều ý vị, chính là du͙© vọиɠ nguyên thủy xúc động nhất, là áp chế, là chiếm hữu, cũng là chiến đoạt.
Cho dù trong mộng, bản năng của người kia vẫn như cũ lui về sau.
Augustus căn bản chưa kịp tự hỏi, thân thể so với não hành động còn nhanh hơn, duỗi tay muốn đem cậu ôm lại, duỗi đến một nửa, hắn lấy lại tinh thần, tay cương ở giữa không trung hồi lâu, mới thu hồi lại.
Một đêm này thật sự quá mức dài lâu.
Thật vất vả nhẫn đến khi cậu tỉnh, Augustus lại không rảnh lo chuyện khác, nhảy xuống giường, đẩy ra cửa phòng, vội vàng vọt vào phòng tắm.
"Ôi." Sở Từ nhìn cửa phòng mở rộng ra, ý vị không rõ mà cong lên khóe môi.
[ thực nghiệm qua? ]
Cậu muốn biết tin tức tố của Augustus đối với cậu ảnh hưởng rốt cuộc lớn bao nhiêu, nhìn kết quả này mà xem, khả năng Augustus còn chịu ảnh hưởng lớn hơn nữa.
Nhưng cũng không xác định lắm, rốt cuộc hắn là trạng thái thanh tỉnh, còn kỳ động dục phải nói cách khác.
[ Tôi đối với hắn như vậy giống như không tốt lắm ] Sở Từ không có trực tiếp trả lời, chỉ là nói: [ Mi vẫn nên chuẩn bị cho hắn một chiếc giường đi. ]
Hệ thống: [ Được. ]
Tuy rằng khả năng hắn không nhất định sẽ thích.
Thiết bị các loại huấn luyện trên chiến hạm bỏ không lâu ngày bởi vì Augustus đến rốt cuộc có nơi dùng võ, trong phòng bếp cũng không chỉ có thân ảnh người máy lẻ loi lạnh băng.
Hắn đối với đồ ăn không có yêu cầu gì, chỉ cần có thể ăn liền ăn, nhưng Sở Từ khác, Sở Từ rất kén chọn, hơn nữa rất thích lăn lộn người khác. Sau vài lần hắn bị lăn lộn, đã có thể thuần thục làm ra một phần kem sữa tươi vị dày đặc thuần, còn có các loại đồ ăn khác lung tung rối loạn hết thảy bị người máy phân loại là thực phẩm rác rưởi.
Đối điểm với này, hắn kỳ thật cũng không có dị nghị, rốt cuộc trù nghệ cũng là phạm trù hộ vệ cần biết.
Augustus làm xong một phần khoai chiên, còn chưa có trang trí, người bên cạnh đã bốc một cây, đưa tới bên miệng hắn: "Tới, há mồm, a ——"
Thời điểm lần đầu tiên bị đút như vậy, hắn cự tuyệt đến phá lệ kịch liệt, sau vài lần, biết kháng nghị không có hiệu quả, hắn chỉ có thể thành thật tiếp thu.
"Thật ngoan." Sở Từ lại xoa xoa tóc của hắn.
Augustus nghiến răng nghiến lợi mà ăn luôn cả cây khoai chiên, lấy cái này biểu đạt kháng cự của chính mình.
Nhưng hắn không biết, chính là bởi vì hắn kháng cự đến muốn chết muốn sống lại không thể không ăn, mới làm Sở Từ phi thường thích đút cho hắn.
Trên đời này tất nhiên còn có chuyện so với thưởng thức tiểu sói con một bên hung ác xù lông một bên ủy khuất ăn càng vui hơn, dù sao đối với Sở Từ mà nói, tạm thời không có.
Augustus nhìn không ra bản thân ngoan ở chỗ nào.
Ngài cho rằng tôi là chó sao? Cái loại chó mà xoa xoa đầu liền sẽ vẫy đuôi? Người này thật sự đem hắn là con chó nhỏ luôn?
Hắn ngẩng đầu, muốn lời lẽ chính đáng mà nói cho Sở Từ, hắn một chút cũng không ngoan, không cần luôn đem hắn xem là một đứa trẻ không có móng vuốt.
Nhưng mà trong nháy mắt khi hắn quay đầu, nhìn thấy trước mắt hai người chỉ còn tồn tại mấy centimet, hắn lý trí mà quyết định câm miệng.
Chờ hắn vượt qua người này rồi lại nói.