“Anh Tập, hôm nay dùng phòng nào thế?”
“Tường thủy tinh.”
Vài nhân viên phục vụ lén lút nhìn tôi, tất cả đều cười trộm. Chúng tôi đi cùng nhau qua cầu thang dẫn tới bãi tắm suối nước nóng, tôi tưởng Tập Hiểu Bắc sẽ chọn phòng sang trọng, không ngờ anh lại chọn một gian bình thường, chỉ có một bể nhỏ, ba mặt đều là vách tường, một mặt còn lại giống cửa sổ, rèm che rủ xuống đất.
Tại sao lại gọi là tường thủy tinh nhỉ?
Bởi vì đang trong hè, nhiệt độ của bể được hạ xuống mức thấp nhất, không hề bốc hơi nước. Tôi cởi sạch bộ trang phục mới tinh, vừa định xuống nước thì thấy Tập tiên sinh cau mày, nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào tôi.
“Có biết nước này mới thay không?”
Tôi ngớ người ra, “Đương nhiên.”
“Vậy cậu có biết ở đây luôn nhường cho các ông lớn vào trước không?”
“Đệt…” Mắng được nửa câu, nhìn mặt anh một chút, tôi đành ngoan ngoãn giúp anh cởi đồ. Anh thoải mái mở rộng tứ chi trong nước, nhìn tôi đứng trần trụi trên bờ, sau đó xoay người gác vai lên dọc theo thành bể.
Tôi đứng trong nước bóp vai bóp lưng cho anh, nước ngập đến ngang eo, thỉnh thoảng không nhịn được lại cọ bắp đùi lên mông Tập Hiểu Bắc. Anh không gạt ra, trái lại còn chôn mặt vào trong khuỷu tay, mặc kệ tôi làm gì thì làm. Tôi tự nhủ, chẳng nhẽ hôm nay trăng sáng khác thường? Lá gan của tôi bắt đầu to lên, lén lút đẩy một ngón tay vào giữa khe mông anh thăm dò, thẹn thùng đâm tới đâm lui. Ơ, không có phản ứng, thế là tôi cho thêm một ngón nữa vào. Đến lúc dùng được ba ngón, anh quay đầu lại nói: “Con trai, nếu ta là con, chắc chắn sẽ tự làm thế để chuẩn bị.”
Giọng nói của anh thật dịu dàng, không hề có ý mất hứng, tôi cảm thấy anh đang mê hoặc tôi, thế là cậu em nhỏ bên dưới lập tức ngóc đầu nôn nóng muốn làm tới.
“Hừ…” Tập Hiểu Bắc khẽ hít một hơi lạnh, hơi duỗi thẳng eo, chỉ vào tủ trước rèm cửa: “Ở đó có bao, lấy một cái qua đây.”
Tôi thề tôi không ngu, mặc dù có vài lần đã để cậu em hoạt động thay não. Tôi ướt nhẹp tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng trước rèm cửa sổ, vừa định xoay người mở tủ thì mắt đột nhiên sáng lên, hai bên rèm nhung dày nặng đột ngột kéo sang hai bên… Không ngờ, người đến người đi, sảnh trước rộn ràng, lúc nãy tôi vừa đi qua đó, bất chợt có một người nhào tới khiến người ta buột miệng hét lên.
Tất nhiên, tiếng sói tru này xuất phát từ miệng tôi rồi.