Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phượng Bá Thiên Hạ: Cẩm Tú Thế Tử Phi

Chương 84: Là Kẻ Địch

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nàng cố ý muốn Tô Khuynh Nguyệt cũng xem Tô Khuynh Hoạ là kẻ địch. Sau này chuyện nàng không thể làm, có thể để Tô Khuynh Nguyệt làm thay. Tô Khuynh Thành nhịn cười, giả vờ buồn rầu: “Xin lỗi Tam muội, là Nhị tỷ vô dụng.”

Bản thân Tô Khuynh Nguyệt cũng không thuận mắt Tô Khuynh Hoạ. Hôm nay biết Tô Khuynh Hoạ cướp đi cơ hội đến bãi săn của mình, không hận nàng mới là lạ.

“Nhị tỷ, chuyện này không liên quan đến tỷ. Trên dưới Tô phủ có ai không biết cô ta là hồ ly tinh. Cô ta cướp Thái Tử điện hạ của tỷ, bây giờ còn cướp danh ngạch đến bãi săn Hoàng gia của muội. Thật sự khiến cho người khác chán ghét. Nhị tỷ, tỷ yên tâm, sau này muội trông thấy cô ta liền mắng chết cô ta, thứ không biết xấu hổ.”

Tỳ nữ Tiểu Trà vụиɠ ŧяộʍ che miệng khẽ cười. Tô Khuynh Nguyệt quả nhiên nghe lời Đích tiểu thư, ngu ngốc không có thuốc chữa. Đích tiểu thư thật là thông minh, sau này cứ để đồ ngu xuẩn này thay chúng ta giáo huấn Tô Khuynh Hoạ. Không chỉ hả giận, hơn nữa Thái Tử điện hạ dù có trách phạt xuống cũng không liên quan đến Đích tiểu thư.

“Nói đến chuyện này tỷ lại buồn phiền. Nhị tỷ sẽ đền bù tổn thất cho muội, muội không phải thích ăn điểm tâm sao? Trong lòng tỷ còn có cháo tổ yến, tỷ bảo Tiểu Trà lấy cho muội.” Tô Khuynh Thành để Tô Khuynh Nguyệt khóc trước, rồi lại làm nàng cười. Có như vậy, nàng mới khắc sâu nhớ kỹ, Tô Khuynh Thành đại ân đại đức với mình, sẽ càng thêm hận ý với Tô Khuynh Hoạ.

“Vẫn là Nhị tỷ tốt với muội nhất.” Tô Khuynh Nguyệt cứ như vậy bị Tô Khuynh Thành mua chuộc.

Tô Khuynh Nguyệt trên đường hồi phủ gặp được Tô Khuynh Hoạ. Nộ khí đằng đằng bốc lên không thể kìm chế, thò tay ngăn Tô Khuynh Hoạ lại: “Đại tỷ, tỷ muốn đi đâu.”

Tô Khuynh Hoạ khẽ rung lông mi hỏi: “Tam muội, tỷ đi đâu cũng phải bẩm báo với muội ư?” Tô Khuynh Hoạ cảm giác kỳ lạ. Tô Khuynh Nguyệt tuy không thích mình, nhưng cũng sẽ không tự tìm phiền toái. Thực tế, Thất di nương và mình vẫn đang có ý hợp tác, nàng càng không có lý do gây rối với mình.

Thanh Thanh không chịu được Tam tiểu thư khi dễ Đại tiểu thư, nhỏ giọng nói: “Tam tiểu thư, Đại tiểu thư chúng tôi chỉ muốn ra hoa viên dạo chơi.”

“Ha ha, Đại tỷ thật là, làm như Tam muội xấu xa lắm vậy. Tam muội chỉ quan tâm tỷ thôi mà. Có điều lão sư đã từng nói, lòng dạ thế nào, thì cũng nghĩ người khác như vậy.” Tô Khuynh Nguyệt châm chọc, khıêυ khí©h, đang nói Tô Khuynh Hoạ tâm địa u tối.

Tô Khuynh Hoạ rộng lượng khẽ cười, không muốn so đo với nàng. Nàng cũng chỉ là tiểu cô nương mười mấy tuổi chưa trưởng thành mà thôi.

“Vậy ra Tam muội muốn đến hoa viên ngắm hoa cùng Đại tỷ ư?”

“Ta vừa……” Tô Khuynh Nguyệt định cự tuyệt, nàng vừa từ hoa viên trở về, chẳng thèm đi với Tô Khuynh Hoạ. Nhưng Tô Khuynh Nguyệt nghĩ lại, vừa hay có thể tìm cơ hội giáo huấn Tô Khuynh Hoạ. Bây giờ thị vệ cũng không bên cạnh nàng, cơ hội tốt như vậy không thể bỏ qua được.

“Được, ta đi với tỷ. Tỷ ở Tô phủ cũng thật đáng thương, bạn bè cũng không có. Thật tội nghiệp mà. Ta nói cho tỷ biết, phải hiểu được đạo lý làm người mới có nhân duyên tốt. Như ta này, người gặp người thích.” Tô Khuynh Nguyệt hạ thấp Tô Khuynh Hoạ đồng thời tự tán dương mình.

Nàng tự nhận mình là người có nhân duyên tốt nhất trong Tô phủ. Như Đích tiểu thư Tô Khuynh Thành cũng giao hảo với mình. Nếu không phải vì Tô Khuynh Hoạ, năm nay nàng đã có thể đến bãi săn.

Tô Khuynh Hoạ chỉ cười không nói. Tuy Thất di nương không được tính là nữ tử thông minh hiếm có, nhưng có thể đấu với Chương thị lâu như vậy mà không hao tổn một sợi tóc nào. Không có chút thông minh căn bản không thể làm được. Nhưng con gái thân sinh của bà lại không có được một nửa trí tuệ của bà.
« Chương TrướcChương Tiếp »