Chương 79: Kì Lạ

“Ngươi là tỳ nữ của Khuynh Hoạ, tất nhiên có thể đi. Ta phái mấy thị vệ cùng đi theo bảo vệ an toàn cho các người.” Thái Tử điện hạ nói.

Mà lúc này, Nhan Mặc thế tử tiến cung, lại nhìn thấy Thái Tử điện hạ và Tô Khuynh Hoạ trong ngự hoa viên chuyện trò vui vẻ. Trong lòng rất không thoải mái.

Nhan Mặc vốn định tránh không gặp, lại bị Thái Tử điện hạ gọi lại: “Nhan Mặc thế tử! Đến thật đúng lúc, tới đây cùng ngắm hoa đi.”

“Nhan Mặc tham kiến Thái Tử điện hạ.” Nhan Mặc vô cùng phiền não, muốn tránh đi không gặp, vậy mà Thái Tử điện hạ lại gọi mình đến, thật là ngượng ngùng biết bao.

“Nhan Mặc, vừa rồi ngươi rõ ràng nhìn thấy bổn cung, vì sao lại tránh đi?” Thái Tử điện hạ có chút không vui hỏi, trông thấy hắn lại không hành lễ, xem hắn không tồn tại ư?

Nhan Mặc khó xử, cũng không biết nên giải thích thế nào mới phải.

Tô Khuynh Hoạ thay Nhan Mặc nói: “Thái Tử điện hạ, Nhan Mặc thế tử nhất định là có chuyện quan trong. Nếu không, không thể nào không trông thấy Thái Tử điện hạ.”

“Đúng vậy, Nhị điện hạ có chuyện quan trọng bảo ta tiến cung một chuyến. Vừa rồi ta vội vàng đi gấp mới không lưu ý đến Thái Tử điện hạ, là Nhan Mặc thất lễ, mong Thái Tử điện hạ thứ tội.” Nhan Mặc nói.

Thái Tử điện hạ tin lý do thoái thác này. Hắn cũng hiểu dù Nhan Mặc thế tử là người bên cạnh Nhị điện hạ, nhưng không đến mức to gan làm bậy, dám bỏ qua sự hiện hữu của hắn.

“Bỏ đi bỏ đi, nếu ngươi đã đến rồi thì đem chuyện của Nhị điện hạ bỏ qua một bên, cùng bổn cung thưởng hoa đi.” Thái Tử điện hạ nói.

Nhan Mặc thở dài một hơi, may có Tô Khuynh Hoạ giải vây cho mình. Nếu không, thật sự không biết lấp liếʍ thế nào.

Nhưng thời khắc ánh mắt Nhan Mặc thế tử và Tô Khuynh Hoạ cùng nhìn nhau, tất cả đều ngập tràn lúng túng.

Nội tâm Tô Khuynh Hoạ thật rối bời, nàng cũng không hiểu mình làm sao nữa. Vì sao hôm nay gặp mặt Nhan Mặc tim lại đập mạnh và loạn nhịp như vậy. Giống như người làm chuyện xấu không muốn để hắn trông thấy.

Nhan Mặc thế tử lòng đau như đao xoắn. Hắn biết chuyện Tô Khuynh Hoạ suýt nữa bị người lăng nhục hôm qua, sốt ruột bất an. Vừa nghe nói nàng tiến cung, liền tìm cớ đến nội cung, chỉ cần thấy nàng vẫn bình an là được. Nhưng khi chứng kiến nàng và Thái Tử điện hạ cùng nhau ngắm hoa, trong lòng hắn càng thêm khó chịu nên mới muốn tránh đi.

Hắn vốn cho rằng hắn có thể buông bỏ tình cảm với Tô Khuynh Hoạ, nhưng hắn không ngờ cô gái này giống như độc dược khiến hắn một khi chạm vào liền không cai được.

Thái Tử điện hạ thấy Tô Khuynh Hoạ và Nhan Mặc cùng trầm mặc kỳ lạ, ho khan nói: “Nhan Mặc, mấy ngày nữa đi săn, ngươi cũng đi à.”

“Đúng vậy.” Nhan Mặc nói.

“Tiễn thuật của ngươi là đứng nhất, Nhị điện hạ cũng không sánh bằng ngươi. Ta phải lĩnh giáo ngươi một phen mới được.” Thái Tử điện hạ đắc ý. Hắn vì lần đi săn năm nay mà khổ luyện tiễn thuật, chính là vì đánh bại Nhị điện hạ, đạt được tán thưởng của phụ vương. Như vậy ngôi vị Thái Tử của hắn mới càng thêm ổn định. Tiễn thuật của Nhan Mặc thế tử so với Nhị điện hạ còn tốt hơn, Thái Tử điện hạ tất nhiên cũng muốn mài mòn nhuệ khí của hắn.

Trong lòng Nhan Mặc thế tử biết rõ Thái Tử điện hạ tính toán nhỏ nhặt. Hắn còn không sánh bằng Nhị điện hạ, còn dám khiêu chiến với mình.

“Thái Tử điện hạ khách khí rồi.” Tuy nội tâm Nhan Mặc xem thường Thái Tử điện hạ, nhưng bên ngoài vẫn phải làm dáng một chút.

“Được rồi, ngươi ở đây cũng không thú vị. Ta đi dạo cùng Khuynh Hoạ, ngươi đi làm chuyện của ngươi đi.” Thái Tử điện hạ đuổi Nhan Mặc thế tử rời đi.

Nhan Mặc nhìn thoáng qua Tô Khuynh Hoạ liền cáo lui.