Chương 13: Phiên ngoại 2: Lần đầu 2

Trans & Edit: Gấu

“Thao... Lý Văn Hạo... Cút ngay!”

Dựa theo bình thường, Lý Việt Trạch vươn tay liền có thể đánh Lý Văn Hạo tới bán thân bất toại, nhưng mà ngày hôm nay anh uống một chút rượu, cả người mềm nhũn không làm gì được, thêm vào hạ thể lại bị Lý Văn Hạo liếʍ láp nhiều lần, kɧoáı ©ảʍ dồn dập sâu bên trong có thể ôn nhu gợi ra biển ngầm trí mạng, phá hủy lý trí của anh, anh thậm chí còn chưa kịp ngồi dậy, âm đế mẫn cảm nhất liền bị mạnh mẽ hút vào một cái.

“Y a a a a a!”

Lý Văn Hạo liếʍ khô d*m thủy dính trên môi, cười nói: “Ca, tiểu da^ʍ huyệt chảy rất nhiều nước, em sẽ giúp anh liếʍ sạch sẽ!”

“Cái... A a a a!”

Lần đầu tiên Lý Văn Hạo biết liếʍ cái nhô ra kia sẽ khiến ca ca kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như vậy, mỗi lần hắn dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng ma sát qua nơi đó, hai chân Lý Việt Trạc sẽ phản xạ theo quán tính kẹp càng chặt hơn, lắc lắc muốn tránh thoát, rêи ɾỉ trong miệng một tiếng so với một tiếng càng phóng túng hơn.

Lại một lần nữa khéo léo liếʍ duyện âm đế, hắn không nhịn được mạnh mẽ đảo quanh miệng huyệt, thậm chí nhẹ nhàng dùng lưỡi đâm vào thao alfm nới đó, để Lý Việt Trạch càng phun ra rêи ɾỉ nhiều hơn.

“Không, không được! Đừng làm nơi đó... Ạch! d*m thủy, d*m thủy chảy ra ô... Dừng tay, anh là anh trai của em a a a... ân ân ân đừng, đừng hấp, rất ngứa.. Dừng lại ân a a a!”

Đối với cầu xin của anh, Lý Văn Hạo ngoảnh mặt làm ngơ, hắn muốn thượng Lý Việt Trạch không phải mới ngày một ngày hai, nhưng xưa nay chỉ dám nghĩ ở trong lòng, hiện nay nếu không nắm chặt lấy cơ hội này thì liền vĩnh viễn bỏ qua, hơn nữa đã làm tới bước này, chịu đánh là chuyện không tránh được, còn không bằng triệt để làm, miễn cho lưu lại tiếc nuối.

Sau khi đưa ra quyết định cấp tốc, hắn đưa ngón tay chậm rãi cắm vào lối vào mềm mại kia, thịt huyệt bên trong liền lập tức nhiệt tình quấn len nơi đó rất ẩm ướt rất ấm áp, thế nhưng quá gấp, trước tiên hắn thử dùng một ngón tay đánh xuyên, sau đó từ từ thêm ba ngón, động tác cũng không chỉ dừng lại ở một, biến hóa góc độ liên tục thao làm điểm mãn cảm bên trong vách tràng.

Tay Lý Việt Trạch nắm chặt sô pha, ngón tay bởi vì dùng sức mà trắng bệch, sau cơn đau ban đầu cũng chỉ còn sót lại kɧoáı ©ảʍ, anh hiện tại tỉnh táo gần đủ rồi, ý thức rõ ràng rằng mình đang bị đệ đệ điều khiển, nhưng mà côn th*t bên dưới đã ưỡn tới thẳng tắp, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nữ chưa bao giờ được sử dụng bị xen vào, đùa bỡn, cảm giác ngứa tê dại lan tràn đến toàn thân, thậm chí muốn được đối xử càng thô bạo hơn... Anh chưa bao giờ cảm thấy mình vô lực như vậy, chỉ có thể xấu hổ nhắm mắt chịu đựng.

“A, ừm!”

“Làm sao?” Ngón tay ấn tới một nơi nào đó thì Lý Việt Trạch phát sinh ra rêи ɾỉ ngọt ngào ngắn ngủi, Lý Văn Hạo lập tức hiểu được, “Em thao tới tao điểm của ca ca có đúng không?”

Hắn bắt đầu tập kích nơi đó, dùng sức đè xuống, xoa, đánh xuyên từng đợt từng đợt dâʍ ɖị©ɧ, thoải mái đến Lý Việt Trạch chảy nước ròng ròng, bắp thịt cả người đều căng thẳng, cả người hơi run rẩy, muốn kéo tay Lý Văn Hạo ngược lại tay lại bị nắm lấy, đặt tại âm đế của chính mình, bị mạnh mẽ vuốt ve.

“Ca, sờ tiểu tao huyệt của chính anh.”

“Không... A a a a ~ Thật khó chịu, ô đừng đυ.ng... Ô ô đừng đυ.ng cầu em.... Văn Hạo... A a a muốn, muốn bắn... Ê a a a ~”

Bên trong hoa huy*t càng ngày càng ngứa mãnh liệt, bụng dưới thực cốt tê dại một trận, còn có cảm giác không khống chế tương tự, Lý Việt Trạch hoảng sợ trừng lớn hai mắt, luống cuống lắc đầu, dáng dấp chật vật này khiến Lý Văn Hạo nhìn mà lòng ngứa ngáy khó chịu, hắn tăng nhanh tốc độ trên tay, sau khi cắm vào mười mấy lần Lý Việt Trạch liền nghẹn ngào một tiếng, tao huyệt mạnh mẽ co rút, từ sâu bên trong phun ra một luồng dịch trắng sền sệt, chảy xuống trên tay Lý Văn Hạo, mà côn th*t phía trước run rẩy bắn ra nhũ bạch khiến cho sô pha nơi nơi bừa bộn.

Lý Việt Trạch còn chìm đắm ở bên trong dự vị cao trào, da thịt xinh đẹp bị mồ hôi ướt nhẹp, đặt lên một tầng mỏng trên làn da đỏ hồng mê người, thân thể run rẩy, Lý Văn Hạo lần thứ hai đem chân của anh tách ra, đem côn th*t của chính mình nhắm vào hoa huy*t đang ngọ nguậy, trực tiếp đâm một phát đến sâu trong cùng.

“Ta thao, con mẹ nó, đang gϊếŧ người sao!!!” Lý Việt Trạch đau tới nước mắt đều chảy ra, đã quên khi nãy chính mình muốn đệ đệ mạnh hơn, hận không thể quất chết cái tên thô lỗ kia, “Mẹ, nào có ai như vậy, vừa cắm liền đâm thẳng tới tận cũng!”

Lý Văn Hạo cũng bị giật mình, hắn đem côn th*t dữ tợn rút ra một chút, phát hiện trên mặt cư nhiên dính chút máu, hắn lại càng hoảng sợ, càng nhiều hơn chính là đau lòng, đến gần có chút luống cuống liếʍ sạch nước mắt của Lý Việt Trạch.

“Xin lỗi, ca ca, là em quá nóng ruột...”

Lý Việt Trạch còn muốn nói gì thêm, liền bị đệ đệ mạnh mẽ hôn tới, kỹ thuật hôn của hai người đều vô cùng trúc trắc, một người tiến công một né tráng, Lý Văn Hạo dùng đầu lưỡi đỉnh mở hàm răng ngăn cản, cùng một cái lưỡi mềm mại khác triền mien dây dưa, tay thì lại đi xuống âu yếm côn th*t bán cương, ngón cái nghiền qua mã mắt, để nó chảy ra dịch tuyến tiền liệt trong suốt, có khí lại đi xuống làm lên âm đế mãn cảm, dần dần hoa huy*t bên trong bắt đầu mềm nhẹ mυ"ŧ vào côn th*t của hắn, Lý Văn Hạo nhân cơ hội nhợt nhạt đánh xuyên lên.

Lý Việt Trạch bị hôn đến bối rối, bất tri bất giác cùng lè lưỡi đưa ra đáp lại, môi hai người vừa mới tách ra, Lý Văn Hạo nhìn anh trai, phát hiện trong cặp mắt hoa đào đẹp đẽ kia tất cả đều là tìиɧ ɖu͙© mê man, mà viền mắt anh lại hồng hồng ánh mắt mê ly dáng dấp như vậy thật sự quá câu dẫn người, ánh mắt nhìn xuống, nhũ hạt đỏ sẫm trên ngực liền lọt vào bên trong, núʍ ѵú lớn run rẩy, câu dẫn người đi thưởng thức.

Lý Văn Hạo đứng dậy hơi cong người, đem đầu v* bên phải ngậm vào trong miệng hết hấp rồi lại cắn xong lại liếʍ láp chơi lên, giống như trẻ con bú sữa vậy, Lý Việt Trạch thì lại ôm đầu hắn dâʍ đãиɠ kêu ra: “đầu v* bị chơi a a... Trướng quá, đừng cắn Ô ô.... Đau quá... sướиɠ quá.. ”

Lý Văn Hạo ngậm lấy đầu v* mơ hồ không rõ nói rằng: “đầu v* ca ca ăn ngon thật, sau này mang thai con của đệ đệ, có khi nào còn hấp ra sữa hay không?”

Một lát sau hắn hướng sang đầu v* bên trái bắt đầu chơi đùa, Lý Việt Trạch rên đến ngày càng tao, thậm chí chủ động ưỡn ngực để hắn thao mà.

Thịt huyệt bên trong hoa huy*t càng ngày càng mềm mại, Lý Văn Hạo bắt đầu dùng sức thao làm, thao đến anh trai a a ân ân kêu loạn lên.

“A... quá sung sướиɠ... quá thoải mái, hoa huy*t bị đại dương v*t thao làm... Nha thao tới đó...”

“Ca” Lý Văn Hạo tiến đến bên tai anh, hôn hôn thịt non của lỗ tai, “Nói cho em biết là ai đang thao anh?”

“Ai... Ô, anh, anh không biết... Ân a mạnh thật... Dùng sức...”

“Là đệ đệ thao anh, đại dương v*t của đệ đệ thao làm hoa huy*t dâʍ ɭσạи của ca ca...”

Lý trí một lần nữa quay trở về, Lý Việt Trạch rít gào lên nghĩ muốn chống cự lại người này, nhưng Lý Văn Hạo nhẹ nhàng đâm lên điểm mẫn cảm của anh eo anh ngay lập tức mềm nhũn, chỉ có phóng túng kêu cầu đệ đệ, thanh âm kia chính anh nghe xong cũng cảm thấy xấu hổ.

“Không, không được, Văn Hạo, dừng tay... A a a a! Không muốn bị đỉnh nơi đó... Ân mạnh thật, mạnh quá... rất thoải mái... a a muốn chết... tao huyệt cũng bị... thao phá a a a ~”

Mà khi hung khí của Lý Văn Hạo thao đến khối thịt đầy đặn mềm mại sâu trong hoa huy*t thì thân thể anh phản ứng càng khiến người ta than thở.

“A a a a a__ đại dương v*t thao đến tử ©υиɠ của ca ca.... Nha a không xong rồi tao huyệt cũng bị thao phá... Ô ô ô đừng tiếp tục thao tử ©υиɠ... Ca ca dâʍ đãиɠ muốn thoải mái tới điên rồi... A a đại dương v*t của đệ đệ thật lớn, thật giỏi... ân ân ~”

Da^ʍ từ phóng túng của anh đều để thỏa mãn Lý Văn Hạo, hắn càng ngày càng dùng sức thao làm thân thể anh trai, mỗi lần rút ra lại cắm vào nơi sâu nhất, tình cờ vòng quanh miệng tử ©υиɠ xoa vòng, hai chân thon dài trắng nõn kẹp chặt lấy eo hắn không rời.

Mười tám năm qua, lần đầu tiên Lý Văn Hạo thỏa mãn như thế, một bên thao một bên hắn hỏi: “Đại dương v*t của đệ đệ thao làm anh sướиɠ hay không?”

“Thoải mái... Khoái chết...” Lý Việt Trạch bị làm ra có chút thất thần.

“Đại dương v*t... mạnh thật... Thao đến tao ca ca muốn chết...”

“Vậy có muốn đệ đệ dùng đại dương v*t thao anh cả đời hay không?”

“Không, không muốn...”

“Không muốn?” Lý Văn Hạo cười lạnh một tiếng, dùng tay kéo xả nhào

nặn âm đế, Lý Việt Trạch nghẹn ngào một tiếng lại phun ra một luồng dâʍ ɖị©ɧ, từng lần từng lần anh lại kêu tên Lý Văn Hạo, cái gì dâʍ đãиɠ đều nói hết cả, Lý Văn Hạo mới chịu mở miệng lần nữa, “Ca ca dâʍ đãиɠ, có muốn đại dương v*t thao hai cái tao huyệt cả đời hay không?”

“Muốn! Muốn!” Lý Việt Trạch không khống chế được tan vỡ gào khóc, “Tao ca ca... yêu thích bị đệ đệ thao... A a a sâu quá... Tử ©υиɠ lại bị thao đến... Tao huyệt cũng bị hỏng rồi a a a... Tao ca ca là của đệ đệ, ô ô ô muốn phun d*m thủy... tao huyệt lại muốn cao trào a a a ~ ~ ~”

hoa huy*t lại như không khống chế như thế phun ra lượng lớn d*m thủy. Lý Văn Hạo nghiêng người hôn Lý Việt Trạch, cắm thêm mấy chục lần rồi bắn toàn bộ con cháu vào thân thể ca ca.