A Diệp cùng Thương Thịnh ngồi trên băng ghế dài ở bệnh viện, Kiều Nhất Minh còn đang lo lắng cho chị y ngoài phòng bệnh.
“Cho cô ấy một chút thời gian, hiện tại tôi không định để cô ấy biết chuyện này, chờ sức khỏe ổn định lại, tôi muốn đưa cô ấy ra nước ngoài, có cơ hội sẽ nói cho cô ấy biết sau” Âm thanh của A Diệp nhẹ nhàng vang lên.
Thương Thịnh vốn cũng muốn làm vậy, tình huống hiện tại của Elsa Toa rất không ổn định, nếu bởi vì chuyện này mà làm ảnh hưởng xấu đến sức khoẻ của chị mình, Kiều Nhất Minh nhất định sẽ rất thương tâm.
“Tỉnh, tỉnh rồi!” Kiều Nhất Minh ở cuối hành lang kêu Thương Thịnh, âm thanh có chút kích động.
A Diệp cùng Thương Thịnh nghe tiếng lập tức đi đến.
Toa Toa chậm rãi thức tỉnh, dáng vẻ có chút suy yếu, cô nằm trên giường bệnh, có chút thụ sủng nhược kinh nhìn Kiều Nhất Minh cùng Thương Thịnh, cô cũng không biết tại sao bọn họ lại đến thăm mình.
Cũng may bản thân cô không có nghĩ nhiều, nhìn Thương Thịnh hơi hơi mỉm cười, hiện tại cô tuy rằng rất thích Thương Thịnh, nhưng cô cũng hiểu rõ cái gì nên làm cái gì không nên làm, nhìn thấy Kiều Nhất Minh và Thương Thịnh hạnh phúc vậy, cô cũng không muốn quấy rầy, huống chi bây giờ nàng còn ở trong tình trạng này.
Lúc Elsa Toa nhìn về phía A Diệp đôi mắt có chút đỏ, thật may mắn thời điểm khó khăn nhất còn có A Diệp bên cạnh, cô không phải không biết tâm tư của A Diệp, nhưng cô thật sự không thể dễ dàng tiếp nhận chuyện này. Nhìn vết thương trên khuôn mặt A Diệp, cô cảm thấy lòng mình tựa hồ cũng bị cứa rách.
Ba người bồi Toa Toa ăn chút cháo thanh đạm, tâm tình Toa Toa vẫn còn rất lạc quan, điều này làm cho tâm trạng Kiều Nhất Minh tốt lên, người chị này của y, không biết ở bên ngoài đã ăn bao nhiêu quả đắng!
“Toa Toa, em định chờ thân thể chị khoẻ lại, chúng mình cùng xuất ngoại có được không, cuộc sống bên kia tương đối tốt, hơn nữa cũng có lợi cho việc khôi phục sức khoẻ.” A Diệp kéo tay Toa Toa nói.
Toa Toa suy tư một chút, bản thân bây giờ không thân không thích, đi ra ngoài một chút cũng tốt, nên liền đồng ý xuất ngoại.
Kiều Nhất Minh vừa nghe lời này liền muốn phản bác, nhưng Thương Thịnh phóng tới một ánh mắt, ý bảo y đừng nói chen vào.
Sau khi ra khỏi bệnh viện, Kiều Nhất Minh rốt cuộc nhịn không được hỏi Thương Thịnh vì sao không cho y giữ lại Toa Toa thêm một chút.
“Tình trạng hiện giờ của cô ấy, không thích hợp nói những chuyện này, bây giờ sức khỏe là trên hết, việc này về sau lại nói.” Thương Thịnh ngữ khí ôn hòa đem đạo lý đó thành công thuyết phục Kiều Nhất Minh.
Kiều Nhất Minh cho dù có muốn giữ Toa Toa lại cũng không thể không sức khỏe của chị mình.
Thời điểm phải rời nước đến rất nhanh, Kiều Nhất Minh tự mình quyết định đưa cha mẹ theo cùng Elsa Toa, cha mẹ y hiện giờ còn chưa biết sự thật, bất quá y cũng không muốn để họ phải hối hận, lỡ như Elsa Toa một đi không trở lại, cha mẹ sẽ không bao có thể gặp lại chị nữa.
Cha mẹ Kiều còn rất buồn bực, tự dưng bạn của con trai mình xuất ngoại, mình cũng phải theo cùng là sao? Tuy vậy nếu con trai mình đã nhất quyết như thế, bọn họ cũng phải đi thôi!
Tại sân bay, A Diệp đẩy Toa Toa ngồi trên xe lăn, hiện tại Toa Toa khí sắc đã khá hơn nhiều, khuyết điểm duy nhất chính là cả đời phải ngồi xe lăn, có điều có vậy cũng chẳng sao, Kiều Nhất Minh tin A Diệp nhất định có thể chăm sóc tốt cho chị mình.
Cha mẹ Kiều sau khi nhìn thấy Toa Toa cũng thực sự đau lòng. Tay mẹ Kiều nhẹ nhàng vuốt tóc Toa Toa, tâm người làm mẹ cũng rất mềm, cứ như vậy mà vuốt tóc Toa Toa cũng khiến lòng bà tan thành nước.
Thương Thịnh nắm tay Kiều Nhất Minh, hắn rất vừa lòng với cách làm này của Kiều Nhất Minh.
A Diệp cũng hiểu được ý tứ của Kiều Nhất Minh, lẳng lặng đứng ở một bên. Thẳng đến lúc sân bay bắt đầu phát loa bọn họ mới rời đi.
Toa Toa cuối cùng cũng cho hai người một lời chào tạm biệt, cô vẫn giống như lần đầu tiên gặp Kiều Nhất Minh —— sạch sẽ, thanh thuần. May mắn thay hết thảy những cực khổ này đều không làm biến đổi bản chất của cô.
Nhìn bóng dáng Toa Toa cùng A Diệp rời đi, Kiều Nhất Minh nói với Thương Thịnh: “Họ nhất định sẽ hạnh phúc nhỉ!”. Không đợi Thương Thịnh trả lời, Kiều Nhất Minh đã tự nói với chính mình: “Họ nhất định sẽ hạnh phúc.”
================Hết chương 25================ #Riz: Không thể update chương mới đều đặn được thiệt có lỗi quá, nhưng mà tui cũng cần phải cày truyện đó ● 3●, thật sự không nỡ bỏ ngang mà, mấy thím thông cảm hen ~