Đêm khuya.
"Cạch——"
Cửa phòng mở, một thân ảnh từ ngoài cửa đi vào, một người không hề lén lút mà thoải mái hào phóng mở cửa đi vào! Trong phòng ngủ có một người đang nằm, ngủ say như lợn chết, bóng đen đứng bên mép giường Kiều Nhất Minh, Kiều Nhất Minh vẫn như cũ duy trì bộ dáng ngủ chảy nước miếng! Nguy cơ đang từ từ lại gần...
Kiều Nhất Minh chỉ cảm thấy trên người phát lạnh, lúc duỗi tay đi tìm chăn thì cái gì cũng tìm không thấy, lẩm bẩm lầm bầm nói: "Lão công, em lạnh!"
Bóng đen dưới ánh trăng sáng tỏ chậm rãi tản ra hơi thở lang sói!
"Ngoan, một chút liền ấm áp!"
Lúc Kiều Nhất Minh cảm thấy l*иg ngực bị sờ, ý niệm duy nhất của y chính là "Ban đêm gặp phải hái hoa tặc!" Quả nhiên ngay khi hắn thần trí thanh tỉnh, liền nhìn thấy một người đàn ông "sạch sẽ" đang đè trên người hắn!
"A! Lưu manh, tôi nói cho anh biết, tôi...... tôi...... Tôi có HIV, anh đừng chạm vào tôi, nếu không anh sẽ hối hận!"
Trong đêm đen Kiều Nhất Minh chưa kịp thấy rõ đã tay đấm chân đá vào bóng đen.
Chỉ là trong một chốc không cẩn thận đầu gối đυ.ng phải "Ngạnh thương (súng)".
"A! Kiều —— Nhất —— Minh ——" âm thanh rống giận trong bóng đêm cuối cùng giúp Kiều Nhất Minh nhận ra "Cái gọi là hái hoa tặc!" Người này không phải là chồng trước nhà mình sao.
Mồ hôi chảy dọc theo mặt Thương Thịnh, hắn nói: "Kiều Nhất Minh, em gan lớn nhỉ."
Kiều Nhất Minh ngượng ngùng gãi đầu, cả người trần như nhộng ngồi ở mép giường, hai chân khép chặt! Giống như bé gái vừa phạm lỗi! Chính là Kiều Nhất Minh quay đầu nghĩ "Chính mình không có làm cái gì a! Phòng vệ chính đáng mà."
Hắn đúng lý hợp tình một thân trống không từ trên giường đứng lên đi đến bên người Thương Thịnh, "Tôi nói cho anh biết, anh đột ngột xông vào nhà dân, lại có ý đồ cường bạo tôi, tội càng nặng! Thế nào, muốn tôi báo nguy không?" Kiều Nhất Minh từ trên cao nhìn xuống Thương Thịnh, cho rằng bản thân rất có khí tràng rất có phong phạm.
Chỉ là Thương Thịnh căn bản không nghe thấy, mà là một tay che chở nhị đệ của mình, một bên nhìn một cái nhị đệ khác gần trong gang tấc! Có thể nói là nhị đệ thấy nhị đệ liền thân thiết lạ thường! Thương Thịnh hận không thể làm một phát chào đón ngay lúc này.
Kiều Nhất Minh thấy mắt Thương Thịnh phát ra "lục quang", nhiều ít cái ánh mắt này ngày ngày đêm đêm y đều đã gặp qua, nhưng là lúc này đây không giống như thế, ánh mắt của Thương Thịnh lúc này mang theo ý muốn ăn tươi nuốt sống! Y theo bản năng muốn che lại nhị đệ, nhưng có người còn nhanh hơn mình một bước.
Thương Thịnh đẩy Kiều Nhất Minh lên vách tường, hai khối thân thể gắt gao dán chặt vào nhau, cứ như vậy một phát hạ gục làm Kiều Nhất Minh mặt đỏ tai hồng, quan trọng là nhị đệ cùng nhị đệ còn chào đón nhau bằng một cái hôn! Kiều Nhất Minh có thể cảm thấy máu huyết đang sôi trào của Thương Thịnh. Y thừa nhận tiểu bảo bối của mình cũng từng chút từng chút ngẩng đầu ưỡn ngực.
"Từ góc độ y học mà nói, chúng ta đã hai ngày không làm chuyện phòng the, huống chi chúng ta đều là đàn ông có nhu cầu bình thường, việc này sẽ làm tổn hại đến thân thể cùng trong lòng chúng ta, qua thời gian dài còn có thể sẽ ảnh hưởng đến công năng thận!" Thương Thịnh vẻ mặt đứng đắn nói đạo lý rõ ràng, bởi vì chỉ có quỷ mới biết Thương Thịnh chỉ là muốn thượng Kiều Nhất Minh.
"Còn nữa, em vừa rồi đối xử với bảo bối của tôi như vậy, tôi cần phải đúng lúc giám định nó còn có thể xài hay không, nếu do em hủy hoại, em phải chịu trách nhiệm!" Thương Thịnh nói không chút gợn sóng, thật đúng là giống như kể chuyện.
"Tại sao chứ, là anh nửa đêm chạy vào phòng tôi, tôi không kiện anh đã không tệ rồi, anh còn làm ra loại sự tình này với tôi." Kiều Nhất Minh thanh âm có chút mềm nhuyễn, bởi vì tay của Thương Thịnh đang động động không quy luật ở dưới thân y! Làm cho giọng Kiều Nhất Minh phập phồng mềm mại.
"Không cho nói nữa!" Thương Thịnh dùng khẩu khí mệnh lệnh nói.
"Tại sao, anh dựa vào đâu......" Không đợi Kiều Nhất Minh nói xong, Thương Thịnh liền cắn thật mạnh lên xương quai xanh của y, Kiều Nhất Minh đau đớn hít một hơi, cảm giác bị điện giật trong người càng tăng lên, kí©h thí©ɧ bộ vị mẫn cảm nào đó.
Không khí trong phòng trở nên trầm trọng, Thương Thịnh cũng không mang Kiều Nhất Minh lên giường mà cứ như vậy đè hắn lên tường, hai chân Kiều Nhất Minh vì Thương Thịnh chơi đùa thân thể nên đã trở nên mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào người hắn.
Đối với thương thịnh mà nói, thời cơ tới rồi, ngăn kéo bên cạnh vẫn còn thừa gel bôi trơn, cứ như vậy Thương Thịnh chậm rãi xẹt qua đùi Kiều Nhất Minh, chạm đến "nơi cần khai phá" - đây mới là nơi hắn yêu thích nhất.
Kiều Nhất Minh liền bị K.O, hiện tại đã tiến vào giai đoạn quên mình, tùy ý Thương Thịnh làm gì thì làm.
Súng của Thương Thịnh nhắm ngay "khu cần khai phá" của Kiều Nhất Minh, trong nháy mắt nhiệt độ không khí tăng cao.
Thân thể Kiều Nhất Minh kề sát mặt tường, hai chân không tự chủ câu lấy eo Thương Thịnh, Thương Thịnh hoàn toàn nắm chắc quyền chủ động trên sân nhà.
______________
Lúc hành động tới tới lui lui nào đó kết thúc, trong phòng đã tràn ngập mùi xạ hương dâʍ ɭσạи.
Sáng sớm ngày hôm sau, người bên cạnh đã biến mất, khăn trải giường cũng đã không còn độ ấm. Lúc Kiều Nhất Minh tỉnh dậy nhìn thấy bên gối có để một tờ giấy, "Xem ra, súng của tôi rất rắn chắc, sau khi dùng thử phát hiện nó hoàn toàn không tổn hại gì.
"Anh cái đồ hỗn đản!!" Kiều Nhất Minh vo tờ giấy thành môt cục,dùng sức ném đi. Toàn thân đều đau nhức a! Phía sau lưng đều là vệt hồng hồng, trên xương quai xanh nơi nơi đều là dấu hôn.
Kiều Nhất Minh đứng trước gương có vẻ vô cùng bất lực, y thở dài " xem ra đề tài hôm nay lại là đối tượng này" [ hình như ý ẻm là hôm đó ẻm sẽ lại trở thành chủ đề bàn tán cho mấy người trong công ty:V]
Ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào, làm tác giả ta thấy làn da Kiều Nhất Minh hôm nay đẹp rõ ra!
======================HẾT CHƯƠNG 3=====================#Riz: Vâng, mị đã trở lại ^^