Tất cả mọi người đều có chuyện riêng phải làm, nếu không phải tiểu chuột này lần trước chạm vào điểm mấu chốt của mình, đem đồ vật bồi bổ thân thể cho phu nhân nhà mình ăn vụng, hắn mới lười để ý tới nó? Bỗng nhiên, ánh mắt Tiết tướng quân sáng lên, hắn hình như biết tiểu chuột này vì sao không dám đi ra ngoài..
"Ly nhi, lúc trước con nói con tới đây như thế nào?"
"Là Kim Điêu đưa con tới đây tìm ngoại tổ phụ nó hiện tại còn ở bên ngoài!" - Sở Thanh Ly vừa nói đến KKim Điêu ánh mắt trong nháy mắt liền sáng lên. Bất quá, hình như nàng cũng hiểu được, tại sao chuột bạch không dám đi ra ngoài. Kim điêu chính là thiên địch của chuột, chuột bạch tự nhiên sợ kim điêu, Xám Tro là bởi vì cùng mình ở chung lâu, Kim Điêu biết nó là bạn tốt của mình, cho nên mới không làm thương tổn nó. Chính vì vậy, Sở Thanh Ly đã quên, Kim Điêu đối với chuột mà nói thì đáng sợ cỡ nào?
"Yên tâm đi, Kim Điêu sẽ không thương tổn ngươi, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngươi không thể đi chọc nó." - Sở Thanh Ly cười tủm tỉm nói. Để đề phòng vạn nhất, Sở Thanh Ly vẫn đi ra ngoài nói với Kim Điêu.
Con chuột trắng thấy vậy rốt cục thở phào nhẹ nhõm. Không có biện pháp, đây là huyết mạch áp chế, cho dù nó là thử đại vương vùng này cũng không có cách nào. Sở Thanh Ly xử lý xong những chuyện này, mới theo hai lão vào phòng.
"Ly nhi, mẫu thân con thật sự có khỏe không?" - Tiết đại tướng quân vẫn lo lắng hỏi.
"Ngoại tổ phụ, người yên tâm đi, mẫu thân tuy rằng ở lãnh cung, nhưng mà, nàng thật sự rất tốt, chỉ là phi thường nhớ ngoại tổ phụ cùng ngoại tổ mẫu. Vốn mẫu thân muốn cùng nhau đi. Ly nhi sợ vạn nhất chuyện mẫu thân xuất cung bại lộ, vậy thì phiền toái, đến lúc đó sẽ liên lụy rất nhiều người vô tội. Ngoại tổ phụ, ngoại tổ mẫu Ly nhi có lỗi với hai vị, Ly nhi thật sự là không đành lòng nhìn bọn họ vô tội bị liên lụy."""- Sở Thanh Ly cúi đầu, vẻ mặt khổ sở.
"Ly nhi, ngươi làm không sai, mẫu thân ngươi quả thật không nên xuất cung, nàng là phi tần trong cung, cho dù bị phế cũng là nữ nhân của Hoàng đế, nàng không thể tùy hứng như vậy." Tiết đại tướng quân tuy rằng nhớ nữ nhi của mình, nhưng mà, sinh mệnh của dân chúng cũng là mạng a. Nàng không thể vì du͙© vọиɠ cá nhân của mình, mà bỏ mạng của thị vệ trong cung mà không để ý.
" Ly nhi lần này con tới là có chuyện gì ? Ngoại tổ phụ phỏng đoán, ngươi hẳn là không phải là vì đơn thuần liếc mắt nhìn ngoại tổ phụ đơn giản như vậy chứ? "- Tiết đại tướng quân nói.
" Ly nhi lần này thật sự là có chuyện trọng yếu, tìm ngoại tổ phụ thương lượng."
Sở Thanh Ly cũng không giấu diếm, nàng một năm một mười đem lời của Hồ thái sư cùng Binh bộ thượng thư, nguyên bản địa phương nói một lần.
"Hỗn truóng, hai tên gia hỏa chật vật vi gian này, bọn họ đây là muốn làm gì?" - Tiết đại tướng quân thật sự phẫn nộ không thôi, chính mình liều mạng đều phải bảo hộ Linh Thú quốc, bảo vệ một phương cương thổ này. Không nghĩ tới, bọn họ lại muốn chà đạp tâm huyết của hắn như vậy, nếu chỉ thiết kế Tiết gia bọn họ, hắn cũng không có tức giận như vậy. Thế nhưng, hắn ngay cả thuần thú tràng này tất cả mọi người đều muốn hãm hại, huống chi còn có dân chúng dưới chân vạn thọ sơn này, một khi phát sinh thú triều, bọn họ cũng tuyệt đối khó thoát khỏi cái chết.
"Ly nhi, ngoại tổ phụ đã biết rồi, ngươi mau trở về chỗ mẫu thân ngươi đi! thực sự nguy hiểm khi ở đây! Đến lúc đó, vạn nhất thú triều thật sự tới, ngoại tổ phụ phỏng chừng sẽ không giữ được ngươi. "- Tiết đại tướng quân vẻ mặt sốt ruột nói.
"Ông ngoại, còn hai ngày nữa là đến thú triều, lúc này Ly nhi không thể đi, Ly nhi phải bảo vệ ngoại tổ phụ. Ngoại tổ phụ yên tâm, chỉ cần có Ly nhi ở đây, dã thú kia sẽ không làm loạn, chúng nó sẽ ngoan ngoãn nghe lời Ly nhi. "- Sở Thanh Ly vẻ mặt tự hào nói.
"Ly nhi, ngươi nói là thật, ngươi thật sự có thể hiệu lệnh vạn thú?"- Ánh mắt Tiết đại tướng quân trừng đến tròn trịa, hắn vốn đã nghĩ kỹ rồi, cùng lắm thì chết.