Người phái đi điều tra Phượng Ly nhanh chóng trở về, tin tức mang về quá mức tuyệt vời, thế nên khiến nhị di nương và Phượng Nhược Nhan đều cười đến không ngậm miệng được.
"Ngươi nói thật sao?" Nhị di nương nghe thấy tin tức này, mừng tới mức đứng bật dậy khỏi bàn.
"Khởi bẩm nhị phu nhân, chính tai nô tài nghe được đại tiểu thư tự nói nàng ta không có linh lực. "Nha đầu kia thấy nhị phu nhân kích động như vậy cũng kích động theo.
"Nghe được không tính, con nhãi kia giảo hoạt đa đoan, rất có hể nó cố ý nói thế." Nhị di nương đã bị Phượng Ly hại mấy lần, lần này bà ta không tin Phượng Ly nữ, lỡ như nàng lại bày kế thì sao?
"Nhị phu nhân yên tâm, nô tỳ cũng lo bị đùa giỡn nên nhân lúc đưa bánh ngọt cho đại tiểu thư đã cố ý thăm dò nàng ta, nàng ta còn không bằng nô tỳ, thật sự không có linh lực, cả linh thạch của nô tỳ cũng không có phản ứng gì."
"Tốt, Tùng Nhi, lần này ngươi làm rất tốt, bổn phu nhân sẽ thưởng lớn cho ngươi!" Nhị di nương nhận được tin tức này cực kỳ vui mừng.
Nếu đã kiểm tra bằng linh thạch thì không thể nhầm được, có rất nhiều người đều đeo linh thạch, hành tẩu trên giang hồ, có đôi khi khó tránh khỏi sẽ gặp phải một vài cao nhân.
Có người che giấu linh lực nên lúc đối chiến cũng rất chịu thiệt, nhưng linh thạch có thể phản ánh cấp bậc linh lực của một người. Người có linh lực càng cao thì ánh sáng linh thạch tỏa ra càng thịn, hơn nữa theo cấp bâc khác biệt, màu sắc của linh thạch cũng sẽ thay đổi.
Người có thể lừa gạt, linh thạch thì không, có cái lnh thạch này, hai người bọn họ không hề hoài nghi.
"Mẹ, quả nhiên là trời cũng giúp ta, dung mạo Phượng Ly tầm thường, bây giờ cả chút linh lực cũng không có, không phải nàng ta là một phế vật hả? Ở thế giới lấy sức mạnh làm chủ này, cả đứa bé mấy tuổi cũng có thể dễ dàng đánh bại nàng ta, nàng ta làm đích nữ không được bao lâu đâu."
Từ khi Phượng Nhược Nhan bị Phượng Ly sắp đặt ở yến hội, đây là lần đầu tiên nàng ta cười, tâm trạng hiện giờ của bà ta cũng giống như Phượng Nhược Nhan: "Xem ra đây chính là cơ hội tuyệt hảo của chúng ta, nhất định phải để người trong thiên hạ biết Phượng Ly là phế vật."
"Vâng, chờ mấy ngày nữa phong ba lắng xuống, mẹ hãy phái người giật dây cho cha kiểm tra đo lường linh lực của tiện nhân Phượng Ly kia, đến lúc đó xem nàng ta còn dám giở trò gì. Hừ, người hoàng gia có thể chấp nhận một phế vật trở thành thái tử phi ư?" Phượng Nhược Nhan hung hăng nói, nàng ta muốn trở thành đích nữ ngoại trừ để kế thừa Phượng gia ra, nguyên nhân uan trọng nhất chính là nàng ta muốn một thân phận có thể quang minh chính đại đứng bên cạnh đại hoàng tử.
"Mẹ biết rồi, mấy ngày nữa đi." Đây chính là cơ hội để bọn họ chuyển bại thành thắng, sao có thể không nắm chắc chứ.
Lúc này trong phòng trúc nhỏ, Phượng Ly lười biếng nằm trên giường: "Chủ tử, mọi chuyện như người dự liệu, hiện tại nhị di nương và Phượng Nhược Nhan đã biết chuyện người không linh lực, đổi cách muốn làm lớn chuyện này.
Hôm nay người vừa về đã khiến bọn họ tối tăm mặt mũi, có lẽ mấy ngày nữa bọn họ mới ra tay." Nha Thanh nửa quỳ ở phía dưới bẩm báo.
Phượng Ly hé mắt: "Toàn lực thúc đẩy bọn họ." Cũng chỉ có chuyện này là Phượng Ly đi chung đường với bọn họ, nàng càng ưu tú, người hoàng tộc lại càng không bỏ qua nàng.
Trước khi chưa hủy bỏ hôn ước với đại hoàng tử, nàng sẽ cố ý nhược hóa bản thân, cho dù để người trong thiên hạ biết nàng là phế vật cũng không sao cả, nàng vốn chưa khôi phục linh lực mà.
"Vâng, chủ tử."
"Đúng rồi, đã có tung tích của Hỏa linh châu chưa?" Lúc Phượng Ly nhắc tới Hỏa linh châu, sắc mặt thoáng nghiêm túc, nếu muốn khôi phục linh lực của nàng, còn có một vật quan trọng nhất, Hỏa linh châu.
Những vật khác đã lần lượt tìm được, duy chỉ có Hỏa linh châu này là không dễ tìm như vậy.
Sắc mặt Nha Thanh khó xử: "Chủ tử, Hỏa linh châu chỉ tồn tại trong thần thú thuộc tính hỏa, hiện tại thần thú còn sống trên đại lục này không nhiều, hơn nữa đa phần đều không xuất đầu lộ diện, hiện tại vẫn chưa có tung tích. Thuộc hạ đã phát động tất cả mạng lưới tin tức, một khi có thần thú xuất hiện sẽ thông báo cho chủ tử."
"Ừm, lui xuống đi, ta muốn nghỉ ngơi một lát." Phượng Ly phất tay, mấy năm nay tuy rằng thân phận của nàng khiến người ta cực kỳ hâm mộ, thiếu chủ Quỷ Y môn, nhưng chỉ có người thân cận mới biết, thật ra cô gái thoạt nhìn hoàn mỹ lại không có linh lực.
Linh lực mới là nền móng đặt chân ở thế giới này, lúc trước đa phần nàng đều ở phía sau màn, rất ít khi có cơ hội lộ diện, hiện tại nàng đã bước ra phía trước, kẻ địch gặp phải cũng sẽ càng ngày càng nhiều, không có linh lực sao được.
Muốn khôi phục linh lực quan trọng nhất vẫn là Hỏa linh châu, Phượng Ly thở dài thật sâu, quả nhiên đời người không phải thuận buồm xuôi gió.
Hôm sau, trong cung truyền tới tin tức.
"Tiểu thư, vừa rồi lão gia truyền lời về, hoàng thượng biết người đã trở lại Phượng phủ, đặc biệt chuẩn bị cho người một bữa tiệc đón gió, định vào đêm nay, tiểu thư phải ăn vận cho tốt, đây chính là lần đầu tiên người tiến cung, hoàng thượng dùng danh nghĩa của người tổ chức yến hội, mặt mũi của tiểu thư chúng ta thật lớn." Vẻ mặt Diệp Hà vui mừng đi tới.
Tin tức này với Phượng Ly mà nói lại giống như một quả boom, kế hoạch của nàng vẫn chưa bắt đầu, trong cung đã truyền tới tin tức. Nàng chau mày, kế hoạch của mình đã bị xáo trộn.
Nàng làm mọi việc cũng là vì tránh vào cung, mình còn chưa có thời gian đánh đòn phủ đầu, vị hoàng thượng nay đã muốn tiếp kiến nàng trước.
Ông ta còn cố ý nói với người trong thiên hạ là yến hội này tổ chức vì nàng, chính là đang đổi cách nói cho mọi người bọn họ coi trọng Phượng Ly.
Tai mắt của hoàng thượng nhiều, nhất định đã nghe thấy người khác nói dung mạo của nàng tầm thường, dưới tiền đề này cón muốn cử hành thịnh yến, Phượng Ly rất rõ ràng theo tính cách của hoàng tộc tuyệt đối không chỉ đơn giản là ăn một bữa cơm mà thôi.
Nàng đã mười tám tuổi, ở thế giới này, nữ tử sau khi cập kê có thể kết hôn, nàng đã sớm qua tuổi cập kê, cộng thêm vở kịch hôm nay, nàng mới là đích nữ danh chính ngôn thuận.
Nếu hoàng đế thật sự có lòng như vậy, vào lần đầu tiên nàng được vớt lên từ Bắc Hải trở về Phượng phủ, hoàng thượng nên bày yến tịch chào đón nàng.
Khi đó hoàng gia không tỏ vẻ gì, cả Hách Liên Thần cũng không đến giả vờ thăm hỏi một chút, không phải bọn họ đang đợi hay sao, đợi xem rốt cuộc ở Phượng phủ là Phượng Nhược Nhan đương gia hay là Phượng Ly nàng.
Cho tới hôm nay sau khi cố định thân phận, hoàng đế mới mượn cớ thiết yến cho Phượng Ly để bày tiệc mời khách, nếu đổi lại là cô gái khác có lẽ sớm đã bị vinh hạnh đặc biệt này làm cho choáng váng đầu óc, cũng chỉ có người lý trí như Phượng Ly mới phân tích ra được nguyên nhân.
A, quả nhiên nàng ghét hoàng tộc không phải vô lý, ai cũng là cao thủ tính toán lòng người, nhưng đối với mình, bọn họ đừng hòng thưởng thức mình trong lòng bàn tay.
"Lãnh Vũ, chuẩn bị cho ta vài thứ."
"Xin chủ tử dặn dò."
"Ngươi đưa tai lại đây." Phượng Ly vẫy tay, đã nghĩ ra cách đối phó.