Chương 16

"Bố, cho dù là cùng Bùi gia hợp tác đầu tư, vì sao lại không để Bùi Dực phụ trách, mà lại để cho Bùi Kỳ Thành?" Bùi Kỳ Thành chính là anh hai của Bùi Dực, là cái người thành đạt trong giới thương mại gặp được vào buổi tối hôn lễ.

Lâm Tuyết Kiều vẻ mặt nghi hoặc nói, "Bảo Bảo, quản lý xí nghiệp Bùi gia không phải sớm đã phân chia xong rồi sao? Địa chính Ngự Thành và Thịnh Thế Châu Bảo đều do Bùi Kỳ Thành quản lý, truyền thông Đế Tước chia cho Bùi Dược.

Hạng mục mà chúng ta hợp tác với Ngự Thành, cho dù thu nhập là của con và Bùi Dực, thì Bùi Dực cũng không thể nhúng tay vào."

Tô Tử Bảo cuối cùng phát hiện ra hình như mình đã có chút ngu ngốc rồi, cô từ trước đến giờ vẫn không rõ thì ra Bùi Dực lại chính là ông chủ của hãng truyền thông Đế Tước, mà Ngự Thành cùng với Thịnh Thế Châu Bảo là do Bùi Kỳ Thành quản lý.

Sao cô lại có thể quên mất, trước đây Hạ gia cũng như vậy, tập đoàn của gia tộc liên quan đến mọi ngành nghề, con dưới bên dưới phân chia quản lý các ngành nghề khác nhau, không nhúng tay vào của nhau.

Đợi đã, công ty truyền thông Đế Tước! Là ở trong giới giải trí! Công ty này trước đây đã từng mời Tô Tử, nhưng mà Tô Tử lúc đó lại không thèm để ý một chút nào.

Ở trong giới giải trí, công ty truyền thông Đế Tước chẳng là gì, chỉ là công ty bọn họ có một ca sỹ như Lạc Băng Uyển, vì vậy nên mới có chút danh tiếng.

So với công ty giải trí Vân Đình hiện nay thì kém xa.

Nhưng mà, Tô Tử cô có thể tạo dựng công ty giải trí Vân Đình, thì cũng cũng có thể tạo nên một Vân Đình thứ hai!

Chỉ cần cho cô thời gian, chỉ cần cho cô vốn đầu tư, cô nhất định sẽ làm được.

"Bố, vậy vì sao bố lại phải hợp tác với Ngự Thành, có đầu tư thì cũng nên đầu tư vào công ty truyền thông Đế Tước, đó mới là công ty của chồng con!" Tô Tử Bảo vội vàng nói.

Lâm Tuyết Kiều cười phù một tiếng, "Nha đầu này, vừa mới gả đi đã bảo vệ Bùi Dực như vậy rồi, đúng là gả con gái đi như tát nước ra ngoài mà."

"Chị, sao chị không hiểu gì vậy, Ngự Thành là tập đoàn địa chính nổi tiếng nhất nước ta, đầu tư với bọn họ thì mới kiếm được tiền.

Còn công ty truyền thông Đế Tước, cũng chỉ là để Bùi tam thiếu chơi bời mà thôi, chỉ là một công ty giải trí nhỏ bé, sao có thể đầu tư cho bọn họ được." Tô Gia Hân vẻ mặt thản nhiên nói.

Tô Tử Bảo lại lần nữa sắp xếp lại đầu mối, mới phát hiện ra đã loạn cả lên.

Cô tuy rằng đã ghi nhớ ký ức của Tô Tử Bảo, nhưng mà Tô Tử Bảo vừa về nước, trong mắt lại chỉ có Hàn Ly và những thứ đồ đắt tiền, sao có thể biết được những thứ này.

Cô cần phải cẩn thận xem xét một chút, bằng không thì ngay đến cả bản thân cô cũng sẽ cảm thấy là cô đang gây chuyện.

"Vậy khoản đầu tư đó khi nào thì bắt đầu?" Tô Tử Bảo hỏi.

Lâm Tuyết Kiều cẩn thận suy nghĩ một lát nói, "Hai tháng gần đây mới cùng bàn kế hoạch với Ngự Thành, khoản đầu tư 200 triệu đó, bên kia cũng cần phải chuẩn bị cẩn thận.

Bảo Bảo, con yên tâm đi, có mẹ để ý cho con rồi, không sao đâu."

Tô Tử Bảo âm thầm lẩm bẩm, hai tháng, không quản nữa, trước tiên phải làm rõ sản nghiệp của Bùi gia, sản nghiệp của Bùi Dực đã, rồi sau đó đến nói chuyện đầu tư với bố sau.

Cả nhà ăn cơm xong, trên đường trở về, Tô Tử Bảo cuối cùng mới hiểu rõ hoàn cảnh trong nhà Bùi gia.

Xí nghiệp của dòng họ Bùi Thị lớn hơn nhiều so với Hạ gia, liên quan đến địa sản, đá quý, quần áo, giới giải trí, các phương diện, trong xí nghiệp của gia tộc Bùi Thị có hai nhãn hàng xếp vào top 5 trên toàn quốc..

Một bên là tập đoàn địa chính Ngự Thành, một là Thịnh Thế Châu Bảo.

Ngoài ra, còn có một số sản nghiệp ở quy mô nhỏ.

Truyền thông Đế Tước, chính là một trong những sản nghiệp nhỏ đó.

Sản nghiệp quan trọng nhất của Bùi gia đều giao cho Bùi Kỳ Thành, chỉ ném một cái có được không có cũng không sao cho Bùi Dực.

Đều là con trai ruột, không biết tại sao lại có khác biệt lớn đến vậy? Nghĩ một chút, bởi vì lão gia của Bùi gia là quân nhân vì vậy nên không quản chuyện công ty, lại nhìn Bùi Dực bộ dạng phất phơ, Tô Tử Bảo dường như cũng có thể hiểu ra.

Cho dù là mình thì cũng không dám đem hai sản nghiệp lớn nhất giao cho Bùi Dực được.

Dưới sự điều tra của Tô Tử Bảo, sau khi anh tiếp nhận công ty truyền thông Đế Tước, cả công ty của anh dưới sự quản lý cả anh hầu như không thu được lợi nhuận gì, chỉ có một nghệ sỹ có chút tên tuổi chính là Lạc Băng Uyển.

Cũng chính là cả một công ty lại chỉ dựa vào một cái trụ cột này.

Nếu như không có Lạc Băng Uyển, vậy thì hãng truyền thông Đế Tước thật sự không biết sẽ biến thành cái bộ dạng gì.

Nhất là khi tỉ lệ đào thải ở trong ngành giải trí lại cao như vậy.

Tô Tử Bảo nhìn tài liệu trong tay, khẽ lắc đầu, Bùi Dực căn bản không coi trọng hãng truyền thông Đế Tước, xét ngay đến thái độ của anh, thì Bùi gia chắc chắn cũng sẽ không giao Ngự Thành và Thịnh Thế Châu Bảo cho anh.

Nhưng mà nếu như không lấy được hai nhãn hiệu này, 200 triệu tiền đầu tư, càng không thể đem cho hãng truyền thông Đế Tước được.

Tô Tử Bảo cẩn thận suy nghĩ, cuối cùng quyết định nhúng tay vào hãng truyền thông Đế Tước trước.

Bởi vì công ty mà Hạ Thừa Diệp chính tay quản lý chính là công ty Vân Đình, cô phải đánh đổ công ty của anh ta, đó chính là nơi mà Tô Tử Bảo cần phải đánh vào.

Nếu như hãng truyền thông Đế Tước có thể nhanh chóng khởi sắc, vậy thì điều đó cũng có thể chứng minh được thực lực của truyền thông Đế Tước, bố sẽ không còn nhất định phải đầu tư cho Ngự Thành nữa.

Thật không ngờ rằng, Bùi Dực lại là CEO của hãng truyền thông Đế Tước.

Chẳng trách lúc trước Tống Anh Kiệt lại liên tiếp nhắc tới hãng truyền thông Đế Tước, chỉ là lúc ấy cô cũng không chú ý, chẳng trách trong xe của bọn họ còn có sách, báo giải trí.

Quay về đến biệt thự, liền nhìn thấy Bùi Dực ở trong phòng khách không biết đang nói gì đó với Tống Anh Kiệt, vừa nhìn thấy Tô Tử Bảo bước vào, Tống Anh Kiệt đang lải nhải cũng ngậm miệng lại, nhưng mà Tô Tử Bảo lại mẫn cảm nghe ra chữ Lạc Băng Uyển.

Ánh mắt sáng rực của Tô Tử Bảo nhìn thẳng vào Bùi Dực, Tống Anh Kiệt còn cho rằng vị thiên kim nhà Tô gia trong truyền thuyết này muốn trách Bùi Dực cả đêm không về, đang muốn mở miệng nói vài câu để hòa hoãn bầu không khí, liền thấy Tô Tử Bảo kéo tay Bùi Dực, ánh mắt long lanh như nước, "Anh là tổng giám đốc của hãng truyền thông Đế Tước?"

"Khục..."Lời nói đang nhịn hồi lâu của Tống Anh Kiệt liền đem theo cà phê trong miệng phun ra, "Cô vẫn chưa biết chồng cô làm nghề gì?"

Tô Tử Bảo cũng bất ngờ, quả thật, mình là vợ Bùi Dực mà lại không biết chồng mình làm gì, phải đợi đến khi nghe mẹ nói mới biết anh là CEO của hãng truyền thông Đế Tước.

Nhưng mà những thứ này đều không phải là trọng điểm, trọng điểm là cô rốt cuộc cũng có thể làm thứ mà cô giỏi nhất, cùng đối đầu với Hạ Thừa Diệp.

"Em muốn vào làm trong công ty của anh!" Tô Tử Bảo nhìn chằm chằm vào Bùi Dực, nói ra từng chữ một.