Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phúc Hắc Lão Công, Thỉnh Ly Hôn

Chương 4: Phải Làm Người Đàn Ông Đứng Sau Lưng Cô

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mễ Á ghét nhất chính là những người đàn ông không tôn trọng phụ nữ.

"Vậy tôi lại càng không hiểu, Lý tiên sinh, chuyện này liên quan đến hôn nhân về sau, một người phụ nữ trước hôn nhân hoàn toàn có thể tự chủ về kinh tế, sau khi gả cho anh đến cùng có thể có được phúc lợi gì?"

Cô lãnh đạm hỏi lại, từng chữ vang lên hữu lực: "Tôi nhìn qua tư liệu xem mắt anh công bố trên mạng, đầu tiên, anh yêu cầu đối phương phải là xử nữ, kết quả bây giờ anh lại nói với tôi là trước khi kết hôn muốn tiến hành việc thử cưới mà không chịu trách nhiệm.”

"Sau đó, anh nói người gả cho anh có thể sống an nhàn sung sướиɠ, kết quả, anh đã muốn người ta vừa chiếu cố ba mẹ anh, vừa chăm nom con cái, còn phải làm việc nhà, càng phải chịu đựng việc anh đi công tác nhiều năm, phòng không gối chiếc...”

"Cuối cùng, anh còn không định để cô ấy giữ tiền lương...”

"Tôi muốn hỏi, anh đây là muốn cưới vợ, hay là muốn tìm osin miễn phí?”

"Lý tiên sinh, anh có biết người giúp việc toàn năng bây giờ một tháng có thu nhập là bao nhiêu không?”

"Theo tôi được biết thì chí ít phải một vạn trở lên.”

"Chỉ bằng Lý tiên sinh thu nhập ba mươi mấy vạn một năm, nếu trừ mười mấy vạn phí người giúp việc này ra, lại trừ đi chi tiêu mỗi tháng của bản thân anh, anh cảm thấy một năm anh có thể tiết kiệm được bao nhiêu tiền để cung cấp nuôi dưỡng vợ của anh? Không có dư dả bao nhiêu...”

"Vậy anh dựa vào cái gì mà dám khoác lác gả cho anh liền có thể sống an nhàn sung sướиɠ? Tôi thấy, là anh nghĩ anh có thể sống an nhàn sung sướиɠ thì đúng hơn.”

"Lý tiên sinh, hôm nay tôi có thể dạy miễn phí cho anh một khóa. Phụ nữ gả cho đàn ông, nhưng không phải người chồng muốn cái gì thì người vợ cũng vung tay mặc kệ; lúc sinh hoạt cùng nhau, người phụ nữ cần nhất chính là người chồng biết lý giải và tôn trọng, cùng chia sẻ mọi việc dù là nhỏ nhất; thiên chức của người phụ nữ, không chỉ là sinh con, làm việc nhà, chiếu cố ba mẹ chồng, làm tổ ấm của người đàn ông.”



"Loại đàn ông luôn lấy mình làm trung tâm như anh, phiền tự mình đi tìm một người phụ nữ khác không có bất kỳ năng lực kinh tế nào và nguyện ý phụ thuộc vào người đàn ông làm vợ đi...”

"Về phần hai chúng ta, thật có lỗi, không hợp..."

Sau khi liên tiếp ném ra một phen châm chọc khıêυ khí©h, Mễ Á quả quyết đập bàn đứng lên, quay đầu dứt khoát bỏ đi, không có cách, người đàn ông này thực sự không phải khẩu vị của cô, hắn kí©h thí©ɧ bản năng làm luật sư của cô.

Lý tiên sinh bởi vì lần đầu bị chế nhạo không ngừng như vậy, lập tức đỏ mặt tức giận quát lên:

"Cô cô cô... Cô đứng lại đó cho tôi, thái độ kiểu gì vậy? Một người phụ nữ nếu không sinh con cho chồng, không giúp chồng chiếu cố ba mẹ làm tốt việc nhà, vậy đó căn bản cũng không phải là phụ nữ, cũng không cần nghĩ đến lấy chồng..."

Tôn thờ chủ nghĩa đàn ông đến mức này, đúng là hiếm thấy.

Mễ Á phát hiện ánh mắt mọi người đang rơi xuống trên người bọn họ, tiếng bàn luận xôn xao không ngừng vang lên.

Cô quay đầu thoáng nhìn qua, không sợ hãi cũng không tức giận, xinh đẹp kiên định, cười một tiếng, lộ ra một thân ngạo khí: "Ừ, vậy tôi không làm phụ nữ nữa, tôi làm nữ hán tử, ai muốn cưới tôi, người đó phải giúp tôi mang thai, giúp tôi làm việc nhà, làm người đàn ông sau lưng tôi, nếu như gặp không được, tôi có thể ở giá suốt đời!"

Lời này vừa dứt, Lý tiên sinh lập tức lộ ra xem thường: "Muốn người đàn ông làm vật làm nền cho cô? Cô cho cô là ai? Một luật sư quèn không có nghiệp vụ hay năng lực gì mà thôi, tôi thấy cô điên rồi..."

Chửi ầm lên trước mặt mọi người, cũng quá không có tu dưỡng.

Mễ Á bất giác cười lạnh một tiếng, hời hợt nói câu tiếp theo: "Tôi phi, điên hay không liên quan gì đến anh!"



Quay đầu bước đi thật tiêu sái, mặc kệ vị Lý tiên sinh kia tức giận đến phát điên.

*

Mễ Á không biết đã có người nhìn thấy toàn bộ quá trình xem mắt lần này của cô, người đàn ông đó không phải ai khác, chính là Quý Bắc Huân.

Hắn vốn theo chân Mễ Á mà đến, an vị tại chỗ cách cô không xa.

Mới đầu không biết cô gái này tới gặp người đàn ông kia là có ý gì, sau đó nghe qua cuộc đối thoại của bọn họ mới hiểu được, cô gái này là đến xem mắt.

Quá trình rất đặc sắc.

Người đàn ông tự cao tự đại, người phụ nữ ác miệng bá khí.

Quý Bắc Huân ở bên cạnh nhìn một màn kịch hay, khóe môi nhẹ giương lên, trong lòng âm thầm cảm khái: Tiểu cô nương bây giờ đều bá đạo như vậy sao?

Tuy nhiên hứng thú hắn đối với người phụ nữ này ngược lại tăng thêm mấy phần.

Mặc dù theo điều tra, bên trên hồ sơ của hắn và cô đều ghi là "Chưa lập gia đình", nhưng chuyện tờ giấy hôn thú không phải là giả, vô luận như thế nào, hắn đều phải điều tra kỹ lưỡng một chút.

Không có lửa làm sao có khói, mọi chuyện tất có nguyên nhân của nó.
« Chương TrướcChương Tiếp »