Chương 1: Nữ phụ tái sinh

"Ô ô ô quá thảm, A Âm tỷ tỷ cứ như vậy mà chết, nữ chủ của tôi cũng đau lòng muốn chết!"

"Suất diễn của Tụng Âm ở đoạn sau tiểu thuyết đã càng ngày càng ít, thật không ngờ cuối cùng nàng cũng xuất hiện, nam chính lại dùng nàng làm tấm chắn đao, tuy rằng đây là thời khắc mấu chốt, nhưng Tụng Âm là bạn tri kỉ của nữ chính, cứ như vậy liền chết đi, chẳng trách nữ chính lại tức giận như vậy!"

"Chỉ có tôi cảm thấy Tụng Âm rất thảm sao? Nữ chính đối tốt với nàng, nhưng cũng luôn lừa nàng!"

"Tụng Âm quả thực chính là công cụ người hàng thật giá thật!"

"Trước khi Tụng Âm chết, nữ chính không phải đã nói cho nàng chân tướng rồi sao? Cũng coi như là đã chấm dứt tiếc nuối, có thể an tâm mà yên nghỉ."

"An tâm?! Lợi dụng Tụng Âm, gϊếŧ người thân máu mủ ruột thịt mà nàng vẫn luôn tìm kiếm, còn mỹ danh rằng đó là vì tốt cho Tụng Âm, nếu tôi là Tụng Âm tôi đều muốn thọc chết nữ chính có được không!? Tôi vẫn luôn muốn nhìn Tụng Âm với nữ chính trở mặt thành thù, thế mà không nghĩ tới Tụng Âm lại chết thảm như vậy. Tôi chính là không xứng đọc quyển sách này, cáo từ!"

"Tụng Âm chết, nữ chủ cũng không quá tốt, đau buồn đến mức tuyệt thực ba ngày..."

"......"

Tụng Âm nhìn những dòng bình luận trên sách, phẫn nộ cực điểm.

Nàng bị buộc phải chắn đao, trong lúc hơi thở mong manh, lại sống sờ sờ bị tức chết.

Sau khi chết nàng mới biết được, thì ra nàng chỉ là một nữ phụ chính phái trong quyển sách 《Vương gia chọc ghẹo không ngừng: Vương phi nàng vừa quyến rũ vừa mềm mại》.

Cuốn sách này kể về câu chuyện của nữ chủ Tưởng Đàm Nhi xuyên qua thời không, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng. Nàng được gia đình sủng ái và đưa cả nhà cùng nhau trở nên giàu có, thịnh vượng. Từ nơi thôn dã nhỏ nhoi từng bước phát triển đến kinh thành. Viết thơ, mở cửa hàng, chế tạo thủy tinh, cuối cùng trở thành Vương phi, thành Hoàng Hậu, trở thành người chiến thắng nhân sinh trong truyện xưa.

Mà nàng, Tụng Âm, một thiên tài độc y.

Nàng có tuổi thơ đau khổ cùng cực, trải qua nhiều khó khăn, bơ vơ không nơi nương tựa.

Cho đến khi nàng gặp nữ chủ và nhận được "sự cứu rỗi" tinh thần.

Từ đây về sau, nàng liền trở thành đại phu riêng cho nữ chính, toàn năng giúp đỡ. Vì người thân của nữ chính, người yêu, thậm chí là giúp đỡ chữa bệnh, vì tiền đồ của nàng ta mà lót đường, kính dâng tiền tài, công sức và làm bạn, thậm chí cho đến cuối cùng nàng còn phải vì nữ chính mà chết!

"Nực cười!"

Hai năm qua, nàng cùng Tưởng Đàm Nhi đã bằng mặt không bằng lòng. Nàng nhiều lần cố gắng muốn rời đi đều bị Tưởng Đàm Nhi cản trở. Nhưng đến cốt truyện này, nàng lại câm tâm tình nguyện hy sinh mạng sống của mình vì Tưởng Đàm Nhi?

"Cảnh báo! Cảnh báo! Thiết lập nhân vật bị phá vỡ, nhân vật đã phát triển ý thức mạnh mẽ, độ sống động của ngụy thế giới đạt yêu cầu, bắt đầu thử nghiệm cốt truyện thoát ly, tiến hóa thành tân thế giới. Mức độ thoát ly hiện nay là 0 điểm, quá trình tiến hóa sẽ diễn ra khi điểm thoát ly đạt tới 1000."

"Người khiêu chiến tiến hóa: Tụng Âm."

"Nhân vật đang ký cam kết bảo mật..."

"Kế hoạch hỗ trợ tân thế giới khởi động. Người khiêu chiến thu được năng lực tiến hóa : Nhìn trộm dị thường."

"Hệ thống hỗ trợ Thiên Đạo, trói định nhân vật Tụng Âm."

"Tiến hành khóa thời gian..."

________ Nhật Nguyệt đảo ngược, Quang Âm hồi tưởng, Càn khôn chuyển dời, vạn vật quy vị _________

Một luồng hơi thở trong lành xông vào l*иg ngực nàng, Tụng Âm đột nhiên mở hai mắt ra!

Tim nàng đập rất nhanh, cánh tay truyền đến một trận đau nhức.

Trước mặt, tiểu thiếu niên mặc áo lam trừng mắt nhìn nàng, đôi mắt dường như muốn phun ra lửa, gân xanh trên trán nổi lên, cứ như một giây tiếp theo hắn sẽ mất kiểm soát mà tấn công nàng vậy.

Kiếm trong tay tỏa ra ánh sáng của bảo thạch, vốn nên là một vật trang trí vô dụng mà hiện giờ lại có máu tươi chảy xuống lưỡi kiếm.

"Chính là người hại tỷ tỷ của ta! Nếu có lần sau, ta tuyệt đối, tuyệt đối không tha cho ngươi!" Trước mắt bao người, thanh âm của thiếu niên nghe có vẻ tức giận lại có chút sợ hãi.

Thiếu niên mới mười hai tuổi, lần đầu đả thương người.

Nhìn cảnh tượng quen thuộc này, Tụng Âm vô cùng khϊếp sợ. Nàng trở về quá khứ?!

Nàng nhớ rõ chính mình chết thực nghẹn khuất, hơn nữa, thời điểm chết đó giống như còn nghe được rất nhiều thứ không thể tưởng tượng được, thế giới diễn biến? Cốt truyện thoát ly?

Trong lúc hoảng hốt lại cảm thấy có chút xa xôi, nó không chân thật như cơn đau ở cánh tay mà giống như là ảo giác.

Tụng Âm không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng nhìn về phía thiếu niên trước mặt.

"Tạ Ký Ngôn?"

Thiếu niên không trả lời, nhưng cơn đau trên cánh tay nhắc nhở nàng rằng mọi thứ trước mắt đều là thật.

Tụng Âm cũng cảm thấy có chút buồn cười, nàng đúng là người trong sách .

Dựa theo diễn biến trong sách, Tạ Ký Ngôn chém nàng bị thương, chậm trễ nàng trị liệu bệnh cũ cho Lão hoàng thúc, khiến nàng sợ hãi và trốn đi một vài ngày mới về nhà.

Nhưng Lão hoàng thúc một mức chắc chắn Tạ gia bao che Tạ Ký Ngôn, đem hắn giấu đi rồi, một hai phải truy cứu trách nhiệm. Tạ gia phải trả giá rất lớn mới có thể bình ổn được chuyện này.

Trước đây, dưới lời nói của Tưởng Đàm Nhi, nàng cực kì ghét người Tạ gia, tự nhiên cũng không thèm để ý đến kết cục của Tạ gia.

Nhưng thẳng đến lúc sắp chết kia, nàng mới biết được, nàng cũng mang họ Tạ.

Tụng Âm nhìn về phía thiếu niên, cố ý nói: "Đôi tay này của ta còn phải chữa bệnh đau đầu cho Lão hoàng thúc, hiện tại ngươi làm ta bị thương, việc này tất nhiên sẽ bị trì hoãn. Tạ Ký Ngôn, ngươi nghĩ ra cách giải quyết hậu quả này sao? Hay là ngươi định bỏ chạy?"

"Lão hoàng thúc quyền thế ngập trời, ngươi kẻ đầu sỏ gây ra chuyện này nếu là chạy, ngươi nghĩ kết cục của Tạ gia sẽ ra sao?" Nàng nhìn sắc mặt thiếu niên đột nhiên trở nên khó coi, nói tiếp.

"Ai nói ta muốn trốn!" tâm tư Tạ Ký Ngôn như bị xem thấu, có chút xấu hổ: "Ngươi dám hại tỷ tỷ của ta, ta dám đối phó với ngươi, có bản lĩnh liền tới tìm ta, ta không sợ!"

Tạ Ký Ngôn sợ người khác nhìn ra nội tâm hoảng loạn của mình nên đã dùng hết sức nâng cằm lên, khinh thường nhìn nàng rồi tức giận bỏ đi.

Cái tên "Cầm kiếm hung đồ" này rời đi, những người khác mới dám tiến lên đưa nàng đến y quán băng bó.

Tụng Âm cũng không phản kháng, bởi vì âm thanh nàng nghe thấy trước khi chết lại vang lên trong đầu nàng.

"Hệ thống hỗ trợ được kích hoạt, thời không đảo ngược đã đạt hạn mức cao nhất, ấn định năm Kiến Bình thứ 15, lập hạ."

"Trong thế giới tiến hóa, thời hạn còn năm năm lẻ ba tháng. Nhắc nhở: Nếu quá trình tiến hóa của thế giới thất bại, các nhân vật sẽ trở về quỹ đạo cũ, số phận nhân vật sẽ được luân hồi, thẳng cho đến khi nữ chính của nguyên thế giới biến mất."

"Kí chủ nếu có nghi vấn, có thể sử dụng suy nghĩ để liên hệ với hệ thống."

Tụng Âm đã hiểu ý tứ trong lời nói này, thì ra thế giới tiến hóa là nguyên do nàng có thể trở lại.

"Ngươi là hệ thống? Ngươi có thể hỗ trợ ta như thế nào? Phải làm gì mới có thể làm cho thế giới tiến hóa thành công? Nhìn trộm dị thường là cái gì?" Tụng Âm hỏi trong lòng.

"Quay ngược thời gian đã là trợ giúp lớn nhất đối với diễn biến giả, trước mắt hệ thống chỉ cung cấp cốt truyện và thông báo tiến độ thoát ly. Thế giới muốn tiến hóa thì phải thoát ly khỏi cốt truyện gốc càng nhiều càng tốt."

Tụng Âm nhớ lại những gì nàng đã nghe, có vẻ thời hạn của nàng vẫn còn hơn năm năm, dựa trên tuổi thọ của nàng ở kiếp trước.

"Nữ chính Tưởng Đàm Nhi là xuyên qua mà đến, đối với quá trình tiến hóa thành tân thế giới mà nói, đó chính là dị thường, thông qua việc đạt được điểm số ngươi có thể đổi lấy cơ hội nhìn trộm ký ức của nàng ta ở nguyên thế giới." Giọng nói của hệ thống vang lên không có chút cảm xúc.

"Ta không thể trực tiếp gϊếŧ Tưởng Đàm Nhi sao? Không còn nữ chính, cốt truyện tự nhiên thoát ly." Tụng Âm lập tức hỏi.

"Đương nhiên có thể. Chỉ là hệ thống không khuyến khích ký chủ làm vậy, ngụy thế giới vốn dĩ đã suy yếu, nữ chính xuyên qua đã chiếm lấy khí vận trung tâm của ngụy thế giới, một khi đột ngột tử vong nàng ta sẽ đem theo một phần khí vận trả lại cho nguyên thế giới. Khi đó khí vận của ngụy thế giới tán loạn, dù có tiến hóa thành tân thế giới nhưng nó cũng không có khả năng tự bảo hộ mình, thậm chí còn có thể thu hút những năng lượng bất thường khác, cuối cùng bị cướp sạch không còn lại gì."

"Lấy Tưởng Đàm Nhi làm vai chính trong cuốn sách kể về gia đình, tình yêu cùng sự nghiệp, đồng thời tập hợp nhiều nhân vật và các sự kiện khác nhau với các vai trò khác nhau ở khía cách tốt và xấu. Kiến nghị ký chủ tiến hành từng bước một."

"Giúp ngụy thế giới thoát ly khỏi cốt truyện có thể củng cố ý thức của ngụy thế giới và giúp thế giới phát triển lành mạnh."

Hệ thống nói như vậy, Tụng Âm đã hiểu.

Thế giới tiến hóa là tự dựa vào chính nó, nhưng để thoát ly khỏi cốt truyện phải dựa vào nàng.

Cũng giống như chữa một căn bệnh vậy.

Khi hệ thống cung cấp xong những thông tin này liền biến mất.

Vừa rồi chỉ có nàng mới có thể nghe được những lời đó, trước khi sống lại, nàng dường như còn nghe được hai chữ "Bảo mật", nói cách khác, nàng không thể nói cho người khác về sự tồn tại của hệ thống.

Mười bảy năm cuộc đời đã qua vẫn còn sống động trong lòng nàng, nàng liều mạng mà tồn tại không phải để làm công cụ cho người khác sử dụng, cũng không phải để trở thành kẻ sống phụ thuộc vào người khác. Cho nên bằng bất cứ giá nào, nàng cũng phải thoát khỏi vận mệnh đã định này.