Chương 54: Vân Đại Sư Đạo Đức Giả!

Tô Bảo sờ sờ hai bím tóc nhỏ trên đầu, có chút khó chịu.

Cậu cả đã phải tốn rất nhiều công sức mới buộc được cho bé, Tô Bảo tin tưởng cậu cả nên nghĩ chắc chắn không xấu!

Nhưng Tuyết Nhi lại nói rằng tóc của bé xấu, cái này không phải là đang chê cậu làm không tốt sao!

“Tóc chị mới xấu!” Tô Bảo tức giận nói.

Thấy Tô Bảo nổi cáu, Tuyết Nhi đáy lòng vô cùng hưng phấn.

Cô không biết rằng kiểu tóc đó là do Tô Nhất Trần buộc.

Thật quá lộn xộn, cô cho rằng chỉ có Tô Bảo mới có thể thắt bím kiểu ổ gà thế này, người lớn làm sao có thể buộc tóc như vậy?

Tuyết Nhi tiếp tục nói: "Chị nói đều là thật! Ai buộc cho em vậy, mau xuống đi, chị buộc lại giúp em.”

Mẹ Tuyết Nhi cũng cười nói: "Tô Bảo, tóc con thật sự có chút lộn xộn! Dì và chị Tuyết Nhi giúp con làm một kiểu tóc đẹp được không?"

Ba của Tuyết Nhi cũng rất vui.

Trẻ con, rất dễ dụ.

Cơ hội tốt như vậy để lấy lòng nhà họ Tô, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Tuy nhiên, Tô Nhất Trần lại lạnh lùng nói: "Là tôi buộc tóc cho Tô Bảo đấy."

Nụ cười trên mặt ba mẹ Tuyết Nhi cứng lại!

Không thể nào, Tô Nhất Trần là ai, sao có thể buộc tóc cho một đứa trẻ...

Mẹ của Tuyết Nhi vội vàng nói: "À, chuyện này... Xin lỗi, chúng tôi không có ý gì khác... chỉ là Tuyết Nhi bình thường cũng rất quan tâm mọi người, cho nên mới..."

Bất quá, Tô Nhất Trần lại phớt lờ họ, ôm lấy Tô Bảo đi vào trong.

Khi vào trong, Tô Nhất Trần hỏi, "Ai đã mời Lam gia vậy?"

Nếu anh nhớ không lầm, nhà họ Lam căn bản không có trong danh sách khách mời!

Nhân viên vội vàng nói: "Có thể vào đều phải có thư mời, tôi lập tức đi kiểm tra..."

Tô Nhất Trần lạnh lùng nói: "Không cần, mời bọn họ ra ngoài đi."

Nhân viên liên tục nói: "Vâng vâng..."

Sau đó, khi gia đình Tuyết Nhi đang bước vào thì bị nhân viên chặn lại.

"Xin hỏi, anh có thư mời không?"

Ba của Tuyết Nhi lấy thư mời của nhà họ Tư ra, nói: "Tư tiên sinh có chuyện không thể đến, Tư lão thái thái nhờ chúng tôi thay mặt bà đến đó."

Thư mời được bí mật lấy, Tư lão phu nhân đã bị đuổi về nông thôn, nhà Tuyết Nhi rất tự tin sẽ không có việc gì.

Nhân viên sửng sốt, nhìn thư mời, đúng là...

Ba của Tuyết Nhi nhân lúc nhân viên bối rối, lập tức mang theo mẹ của Tuyết Nhi và Tuyết Nhi vào!

Đùa sao, mọi người đều ở đây, dù thế nào đi chăng nữa, họ cũng phải vào trong trước đã!

**

Phía sau hậu trường.

Một nhân viên công tác cung kính dẫn một vị đạo sĩ cùng các đệ tử của ông ta vào cửa.

"Vân đại sư, mời đi lối này!"

Vân đại sư gật gật đầu, nhìn xung quanh một vòng: " Không sai, hội trường bố trí huy hoàng đại khí, tử khí đông thăng, vị trí không tệ."

Nhân viên cười phụ họa: "Đúng vậy, đều là do đại sư chỉ điểm tốt."

Trường Phong nói: "Sư phụ ta vì nghi thức này cũng chuẩn bị không ít.."

Nhân viên cười cười.

Vân đại sư nhìn cái này, nhìn cái kia, cuối cùng nói: “Những thứ khác không có gì, chính là quả cầu cắt băng khánh thành ở giữa phải di chuyển về phía đông một chút, mới có thể tương ứng với cát giờ hôm nay.”

"Còn có, kéo cắt băng bản đạo mang đến một cái mới, các ngươi đi lấy dây đỏ, giấy vàng cùng nến thơm đi!"

Các nhân viên vội vàng chạy đi tìm.

Vân đại sư rất hài lòng với thái độ của hắn!

Cắt băng khánh thành hôm nay thật ra rất đơn giản, đến lúc này hắn có thể thả lỏng một chút, có hắn tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Tiểu Tô Bảo được Tô Nhất Trần ôm vào trong hội trường, vừa vặn nhìn thấy các cô các chú trên đài nghi lễ đang bố trí hiện trường, có mấy người đem quả cầu nghi thức khổng lồ di chuyển, hướng về phía đông di chuyển một chút..

Tô Bảo hỏi: "Cậu ơi, tại sao các chú lại di chuyển quả bóng kia đi vậy? Quả bóng lớn di chuyển sang một bên, nhìn rất khó chịu."

Tô Nhất Trần nhìn một chút, đích xác sau khi quang cầu di chuyển, hai bên của sân khấu chủ trì liền không cân xứng.

Tô Nhất Trần nói với trợ lý bên cạnh: "Đi bảo bọn họ đặt lại quả cầu đi."

Trợ lý lập tức đi qua.

Kỷ Trường bay sang một bên, sờ sờ cằm.

"Tiểu quái vật" a, cái gì cũng không hiểu, nhưng cái này lại có thể cảm nhận được không thoải mái?

Hắn chỉ vào quả cầu nghi lễ: "Có ví dụ sẵn a, đến tiểu bảo bối, sư phụ lại dạy con. . ."

Kỷ Trường nói rất nhiều, Tô Bảo lại chớp chớp mắt nhìn chiếc bánh nhỏ cách đó không xa, cũng không biết là có nghe vào hay không.

Tô Nhất Trần ôn nhu nói: "Muốn ăn cái gì?"

Lễ khánh thành của Đường Minh Thịnh Thế không chỉ là một buổi lễ mà còn quy tụ những danh nhân thuộc mọi tầng lớp xã hội.

Chính giữa hội trường là đài chủ trì cắt băng khánh thành, phía trước lễ đài là ghế ngồi xem buổi lễ.

Hai bên hội trường chính là khu vực nghỉ ngơi, nơi đặt trà và đồ ăn nhẹ.

Tô Bảo vừa định nói chuyện, đột nhiên chú ý tới một góc xa xa một nữ nhân sắc mặt tái nhợt như tuyết, ánh mắt lướt qua...

Tô Bảo nhìn chằm chằm vào hậu trường, hỏi: "Sư phụ, bên kia có gì vậy?"

Kỷ Trường híp mắt, thấp giọng nói: "Có âm khí?"

Quỷ mít ướt đột nhập vào phòng Hạnh Hân lần trước đã bỏ trốn, không bao giờ được tìm thấy.còn chưa tìm lại được.

Không ngờ... trước khi mít ướt bị bắt, một ác ma khác đã xuất hiện.

Kỷ Trường híp mắt: “Đi, cặp sách nhỏ, đi qua nhìn một chút.”

**

Hậu trường.

Trường Phong kéo một cái ghế tới, ân cần lễ phép nói: "Sư phụ, mời ngồi!"

Hắn nhìn quanh một vòng, thấy xung quanh ai cũng bận rộn, tiếp đãi bọn họ lại chỉ có hai người.

Trường Phong bất mãn nói: "Mấy người này thật là, ngay cả một phòng VIP đàng hoàng cho sư phụ cũng không chuẩn bị! Thật quá mất mặt."

Vân đại sư ngồi xuống, vẻ mặt cao thâm cùng lạnh nhạt, nói: "Không sao, chuyến này chỉ là vừa vặn hữu duyên mà thôi, chúng ta lại không theo đuổi tiền tài cùng danh lợi thế tục, mặc dù đang ở trong phố sầm uất cũng nên có cảnh giới đạm bạc an nhiên.”

Trường Phong xấu hổ nói: "Sư phụ dạy phải!"

Lại nói, cũng không biết là ai ngày hôm qua nhận một thẻ ngân hàng của Tư lão thái thái....

Cách đó không xa, một người đàn ông trung niên mặc âu phục chần chờ nhìn bên này.

Hắn đi tới cẩn thận hỏi: "Xin hỏi ngài là Vân đại sư sao? -

Vân đại sư thản nhiên gật đầu.

Trường Phong nói, "Ngươi tìm sư phụ ta có việc gì không? "

Người đàn ông trung niên ngạc nhiên một cách thích thú: " Thật sự là Vân đại sư! Vân đại sư, chào ngài, tôi là Hoàng Đức Phát! Nghe nói Đường Minh Thịnh Thế mời Vân đại sư đến dự buổi khai trương. Không nghĩ tới là thật! Chà, tôi thật may mắn khi được gặp Vân đại sư! "

Nói tới gia đình Tuyết Nhi, thời gian tới cũng được coi là sớm, sau khi ngang ngược tiến vào hội trường, hiện tại đang đi dạo xung quanh, trao đổi danh thϊếp với nhiều người nổi tiếng cấp cao.với các danh sĩ thượng lưu.

Nhưng chẳng mấy ai thèm để ý tới họ…..

Kết quả đang trò chuyện liền thấy Hoàng Đức Phát vẻ mặt kích động hỏi một đạo trưởng rằng liệu ông ta có phải là Vân đại sư hay không.

Ba của Tuyết Nhi đáy lòng không khỏi vui vẻ, lôi kéo mẹ của Tuyết Nhi đi qua: "Đi, đi bên kia, là Vân đại sư!"

Mẹ Tuyết Nhi hỏi: "Vân đại sư? Không phải nói ông ta hành tung bất định, chỉ có thể cầu không thể gặp sao?”

Họ còn nghe nói rằng có một lão tổng đang trên bờ vực phá sản cầu xin Vân đại sư, kết quả công ty chẳng những chuyển nguy thành an, còn một đường ngược gió mà lên.

Còn có một lão thái thái nhồi máu cơ tim sắp chết, bị cứng rắn Vân đại sư kéo từ Quỷ Môn Quan trở về.

Mặc kệ là cầu cái gì Vân đại sư để có thể đáp ứng được nguyện vọng đó, bất quá người bình thường đều không dễ gặp được Vân đại sư….

Ba của Tuyết Nhi đã không biết bao nhiêu lần nhờ người đi tìm ông ta, thậm chí đến cái bóng cũng không thấy.

Hai người đè nén kích động trong lòng, cũng tiến lên theo.

Đây thật sự là cơ hội tốt của bọn họ!