Chương 4: Dù là đồ vô dụng cũng được

Lúc này, không chỉ chiếm trọn vẹn Tây Bắc, Gomorrah còn bộc lộ tham vọng nam tiến. Vua Soho cuối cùng cũng phải lo lắng. Nhưng lúc này trấn áp đã quá muộn, Gomorrah có đất, có binh, có tướng - khỏi bàn tới Uther, người em cùng cha khác mẹ của ông ta là Gawain còn được mệnh danh là anh hùng số một đại lục: Búa Sấm. Trong Hiệp sĩ Long thương nổi tiếng của Gomorrah, nhân tài ẩn náu, không thể xem thường.

Vua Soho cả lo lẫn giận, đúng lúc ấy, Uther vua nước Gomorrah bất ngờ cử sứ giả sang Sodom cầu hôn.

Hai nước ngoại giao qua lại một thời gian, trong tình trạng cả hai đều ôm mối nghi ngờ, cuộc hôn nhân này vẫn được ấn định. Ngoài công chúa Igran, mọi người đều hân hoan chiến thắng.

Dĩ nhiên, trong số những người hân hoan chiến thắng đó, hạnh phúc nhất chính là tôi. Nghĩ rằng mẹ kế sẽ lấy chồng xa xôi, khó gặp mặt, tôi vui mừng đến mức cười ngay cả trong giấc mơ.

Cho đến khi, tôi nhận ra...

Có gì đó, không ổn.

Vua Soho, bố đẻ kiêm ông nội của tôi, bắt đầu nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ lạ. Ánh mắt ấy tôi đã gặp quá nhiều ở kiếp trước và biết rõ nó ngụ ý gì.

Được rồi, có lẽ kiếp trước tôi không phải người tốt lành gì, nhưng lσạи ɭυâи thân nhân thật sự vượt quá giới hạn của tôi. Tên bố đẻ biếи ŧɦái này thật quá đáng, đã ăn cả con gái ruột, giờ không buông tha cả tôi nữa sao?

Tuy nhiên, sau khi soi gương, tôi cũng thở dài thông cảm cho hắn. Không được, tại thân xác tôi sinh ra quá đẹp mắt mà...

Igran nổi tiếng là mỹ nhân thiên hạ, còn vua Soho, nói thật, ngoại hình cũng cực kỳ ưa nhìn. Là kết tinh của mối tình vụиɠ ŧяộʍ giữa hai người, tôi thừa hưởng điểm mạnh của cả hai quá mức. Mặc dù mới 7 tuổi, nhưng tôi đã sở hữu nhan sắc kinh người - mái tóc vàng óng ả, làn da trắng như tuyết, đôi mắt xanh biếc như viên ngọc quý, đôi môi hồng hào như hoa anh đào đầu xuân. Một thiếu nữ xinh đẹp mong manh như vậy luôn hiện hữu trước mặt, cũng khó trách con thú kia, à không, bố đẻ của tôi, bị cám dỗ mất kiểm soát.

Để tránh mối quan hệ lσạи ɭυâи quái đản này, tôi đội mũ của người hầu che mái tóc vàng rực rỡ, dùng tro bôi đen làn da trắng mịn. Càng tránh xa tên bố đẻ biếи ŧɦái của mình càng tốt, tuy nhiên cung điện chỉ rộng có thế, khó mà phòng bị hết. Tôi vẫn rơi vào tay hắn vài lần, mặc dù không bị ăn sạch, nhưng cũng đủ nếm trải...

Cuối cùng tôi phải thừa nhận, trốn thoát được đầu nhưng không thoát được đuôi. Cứ ở bên cạnh tên bố đẻ quái thú như thế này, ngày tôi bị cưỡиɠ ɧϊếp cũng sắp đến. Vậy nên, tôi đau đớn đưa ra quyết định.

Hôm đó, vua Soho ôm tôi khóc lóc trên đầu gối, tay luồn vào váy tôi, miệng liếʍ láp tai tôi, không ngừng thốt ra những lời tục tĩu đê tiện... Trái tim tôi như thót lên cổ họng, cho đến khi cánh cửa phòng bị đạp tung, lúc đó nó mới rớt xuống.