Chương 7: Buổi sáng hưng phấn (tiếp )

“Ô ô ~ a ~ cáp ~ a ~ thật kí©h thí©ɧ nha ~ a ~ lão công ~ lão công ~ a ~ cáp ~ ân nha ~ ”

“Tiểu tiện hoá ! Nhỏ giọng một chủ ! Phía dưới đều là người ! Ngươi kêu to như thế có phải muốn cho người khác thấy ngươi bị con trai chơi huyệt nhi của ngươi phải không !”

“Ngô ngô ~ không cần ~ a ~ không cần ~ ”

Mặt trời càng ngày càng lên cao quang cảnh lúc này khoảng tầm 9h rồi , bởi vì là buổi sáng mùa hè nên , bóng rợp rất nhanh bị ánh nắng chiếm cứ, La Thành cổ dương cao, tuyết đồn ngồi ở trên bệ cửa đùi mở rộng, khiến ánh nắng bắn thẳng đến tao huyệt tạo cho người ta cảm giác vừa ấm áp lại dị thường sợ hãi !

La Bân đem đầu chôn ở hõm vai baba, cắn cắn làn da non mịn tinh tế kia , đầu lưỡi linh hoạt liếʍ tới tới liếʍ lui lui tại mấy nơi mẫn cảm, lưu lại mảnh ẩm ướt cùng ấn kí.

“Đem ngón tay cắm vào, tự mình đùa bỡn tao huyệt ! Đem tao thuỷ ngoạn ra rồi cấp lão công uống !” La Bân cắn cắn vàng tai đối phương, đầu lưỡi vói vào trong màng nhĩ , mô tả động tác giao hợp, trừu sáp qua lại.

“A ~ ân ~ cáp a ~ không cần ~ không ~ a ~ ân a ~” La Thành trong miệng rêи ɾỉ phóng đãng nói không cần nhưng ngón tay phải lại ngoan ngoãn cắm vào trong tao huyệt .

“A ~ !!” Tao huyệt sớm đã bị con thứ đùa bỡn đến tao thủy chảy ròng ròng La Thành vừa đem một ngón tay cắm vào liền xì ra một đống tao thủy theo tao khe chảy tới trong c̠úc̠ Ꮒσα , tẩm ướt nếp nhăn màu hồng, ở giữa c̠úc̠ Ꮒσα hình thành một giọt nước không chịu được lực hấp dẫn của trái đất nhỏ xuống đến dưới lầu.

“A ! có mưa !” Cậu con trai ở dưới lầu cả kinh kêu lên.

Lại có một cậu con trai lớn hơn một chút ra đánh đầu cậu con trai vừa nãy nói : “Ngu ngốc ! Nắng to như thế này ! thì mưa cái gì cơ chứ !”

Cậu con trai bị anh mình hoài nghi chỉ số thông minh, lòng tự trọng bị thương tổn, cái miệng nhỏ nhắn nghẹn ngào , than thở nói : “Rõ ràng là có mưa mà ! Vừa thật sự có giọt nước đậu ở trên miệng em, hương vị còn quái quái !”

La Bân niết đầṳ ѵú khiếm thao đã sưng đỏ của baba, thanh âm trầm thấp ghé vào lỗ tai y trêu trọc nói : “Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ lãng huyệt còn có thể phun mưa thật sự rất lợi hại nha! Cư nhiên còn có thể phun đến miệng đứa trẻ kia ! Chậc chậc ! Ngươi thật sự con mẹ nó quá lẳиɠ ɭơ rồi !”

“Ô ô ~ không phải ~ a ~ không có ~ a ~ phun mưa ~ a ~ !!”

La Bân hai ngón tay cầm chỗ thịt mềm nào đó véo một cái, hung dữ nói : “Không có thật sao? Thật sự là không có thật sao ! Nói ! Bên trong tiểu tao huyệt vừa rồi xảy ra chuyện gì !”

“A ~ a ~ ô ô ~ tao huyệt vừa rồi ~ a ~ cáp ~ cáp ~ chảy ra tao thủy ~ a ~ chảy tới miệng cậu bé đó ~ a ~ ~ a ~ cáp ~ thích quá ~ a ~” La Thành lại bắt đầu khiếu da^ʍ thanh tiếp tục bỏ thêm một ngón tay nữa vào trong tiểu huyệt , ô ô ~ vẫn không đủ ~ muốn thứ lớn hơn nữa! ngứa như vậy sao xử lý !!

“Đồ đâm đãng! Xem kia là ai?”

La Thành theo ngón tay La Bân nhìn xuống , a !!!! Cư nhiên là !! Là đồng sự trong văn phòng của y, Lý lão sư. Nhưng mà lúc này y cư nhiên còn lấy ngón tay sáp lộng da^ʍ huyệt của mình, nếu như bị hắn nhìn thấy thì làm sao đây a ! Ô ô ~

Muốn rút ngón tay vẫn cắm ở trong huyệt ra, lại bi ai phát hiện, tao huyệt hút ngón tay càng ngày càng chặt, ngón tay tựa hồ không chịu sự điều khiển của y càng ngày sáp được càng nhanh !

Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm người dưới lầu giày da tây trang phẳng phiu – Lý lão sư, La Thành lại nhét thêm hai ngón tay nữa vào trong tao huyệt của mình, bốn ngón tay ra sức thao lộng tao huyệt.

“A ~ a ~ ân ~ thao ta a ~ a ~ ân ~ cáp ~ cáp ~ cáp a ~ thao tao huyệt của ta ! Ô ô ~ muốn đại nhục bổng thao tao huyệt của ta ! Đâm tao nhũ của ta ! Đem đầṳ ѵú sáp hư thì thôi ~ a ~ cáp a ~ ”

Thật kí©h thí©ɧ ~ Người y luôn luôn kính trọng Lý lão sư đang ở dưới lầu, chỉ cần hắn hơi ngửa đầu lên liền có thể nhìn thấy tao huyệt của mình, hai mảnh đại âm thần hướng ra phía ngoài rộng mở , còn có thể nhìn đến tao khe cùng từ bên trong tao khe chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ ! Còn có thể nhìn thấy mình đang bị con thứ đùa bỡn đầṳ ѵú, đầṳ ѵú vừa hồng vừa cứng, a ~ cáp a ~ giống như hòn đá nhỏ~ a ~

“Đồ lẳиɠ ɭơ ! Lại nghĩ muốn cái gì ~ sao chảy nhiều tao thủy như thế !” La Bân dùng ngón tay cũng cắm vào tao huyệt của y, cùng ngón tay của La Thành vô cùng có tiết tấu trừu cắm.

“Có phải hay không muốn bị cái kia Lý lão sư sáp huyệt a? Nhìn tiểu tao huyệt chảy nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như thế , có phải hay không muốn cho họ Lý kia mυ"ŧ tao thủy của ngươi !” La Bân ngữ khí mang theo phần hơi chua chua châm chọc nói.

“A ~ cáp a ~ a ~ ân ~ a ~ ô ô ~ không phải ~ a ~ a ~ không phải ~ ”

“Không phải? Không phải vậy mà tao thuỷ bên trong tao huyệt vừa nóng lại vừa giáp lấy ngón tay của ta ! Có phải ngươi đang nghĩ tới cảnh mình giang rộng hai chân nằm ở trên bàn công tác, tao huyệt đối với cái tên Lý lão sư chảy dâʍ ŧᏂủy̠, Lý lão sư đầu tiên là dùng đầu lưỡi hung hăng liếʍ lộng hai mảnh đại âm thần của ngươi , làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra ngoài lại hung hăng dùng lực mυ"ŧ , đem ngươi mυ"ŧ đến cao trào ! Rồi sau đó Lý lão sư cầm lấy đại nhục bổng thô dài lập tức chọc vào trong tiểu tao huyệt ! Hung hăng thao hoa tâm của ngươi ! Nếu như ngươi vẫn không hết ngứa hắn lại đem đám học sinh gọi tới, thay phiên nhau thao tiểu tao huyệt của ngươi ! Liếʍ hoa tâm của ngươi ! Đem đầṳ ѵú hấp nát ! Trong c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ cắm đầy đại nhục bổng của nam nhân !”

“A ~ a ~ cáp ~ cáp a ~ đừng ~ đừng nói nữa ~ cáp ~ a ~ a ~ a ~ ân a ~ đừng nói nữa ~” La Thành rêи ɾỉ phóng đãng, bên trong tao huyệt chảy càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ hơn ! Trong đầu tưởng tượng đến cảnh như con trai vừa nói !

A ~~ thích quá a ~~ !!