Chương 47: Ngao cò tranh nhau 3

La Thành bị ác mộng làm cho tỉnh lại , câu nói “ A Bân , cứu baba !” cũng chỉ là vô thức . Nhưng khi y mở mắt ra thấy người bên cạnh là La Húc , hiện thực giống y sì như trong mộng , không thể phân rõ ràng . Giống như mấy năm trước , lúc đó y còn là một người bị hại , đôi mắt lúc nào cũng hèn yếu vô tội nhìn La Húc . Theo bản ăng muốn tránh né , nhưng lại bị La Húc nắm lấy cổ chân , kéo quay trở về đường cũ.

La Húc quỳ gối xuống ở giữa chân baba , hắn chế trụ nửa người dưới của y , rồi đưa tay giật tấm chăn đang ở trên người La Thành.

Phía dưới chăn cả người La Thành đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đến ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc . Bởi vì không có vật che lấp lên y tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bại lộ ở trong không khí , nên y chỉ có thể cong người giống như con tôm để che đi sự xấu hổ. Y run rẩn túm một đầu chăn , nhưng sức lực có hạn nên chỉ có thể che được chỗ xấu hổ duy nhất mà thôi.

“A Bân đâu? A Bân ở đâu?”

La Húc cũng không trả lời y , hắn từng chút từng chút vuốt ve mơn trớn tấm lưng trơn bóng của y , cảm thụ được làn da mịn màng tinh tế dần trở nên cứng ngắc . Tâm lý cảm than nói : Làn da của lão già này quá tuyệt ! Giống như tơ lụa thượng đẳng vậy, sờ ở trong tay cực kỳ thoải mái ! Đương nhiên là ngoại trừ mấy cái vết tích đáng ghét mà La Bân để lại.

La Thành nghiêng người co rúc ở trên giường, mặc cho con cả đang lớn mật giở trò với mình . Đôi bàn tay tay giống như mọc đầy gai đâm vào lưng y đau rát . Bởi vì vừa mới gặp phải ác mộng kinh hãi cho nên đến bây giờ y vẫn chưa hoàn toàn thanh tỉnh. Y không ngừng run rẩy giống như một động vật nhỏ sắp tử vong, có thể là do con cả dùng lực tay quá lớn lớn , y cúi đầu kêu rên một tiếng . Cuối cùng không thể nhịn được nữa mới năn nỉ hỏi lại “ A Bân ở đâu ? Hắn ở chỗ nào ?”.

Bàn tay của La Húc đã đi tới cái mông quang loã của baba , hắn nhất định phải thưởng thức nhiều một chút , cái mông tròn của baba so với nữ nhân còn mượt mà hơn , tròn vo như hai quả cầu thịt , khi mặc quần áo thì không nhìn thấy nhưng khi cởi ra thì thật cmn là rất tao !

Hắn đem mặt dán lên cái mông của baba cọ cọ, dùng chóp mũi hít hà mùi ở nơi xấu hổ kia . Vốn là động tác vô cùng yêu thương nhưng đâu ai ngờ rằng hắn đột nhiên lại há miệng cái một miếng .

Lúc này đây La Thành hô gào khóc to lên . Đau quá ! Y bị La Húc cắn đau quá ! Ai ngời khi bộ dạng tinh thần và thân thể của y gần như sắp hỏng mất càng làm cho tâm tình muốn thi ngược của nam nhân tăng lên.

La Húc kéo baba gắt gao ôm vào trong ngực , làn môi nhẹ nhàng ngăn chặn dòng lệ không ngừng trào từ mắt của baba.

“Ba ba, con còn nhớ rất rõ lúc mới bắt đầu bộ dạng của baba cũng như thế này , rõ ràng là bị con làm cho sướиɠ tê người thế mà sau khi xong vẫn đóng giả bộ dạng giống như bị cưỡиɠ ɠiαи !”

“ Baba, người làm con quá thất vọng rồi . Con vẫn cho nhà tình yêu baba dành sẽ con cũng giống như tình yêu con dành cho baba . Nhưng hoá ra tất cả chỉ là con đã đánh giá bản thân quá cao , từ đầu đến cuối chỉ mình con tự cho là đúng ”.

“ Ngày hôm qua con chờ baba suốt một đem , có thể cuối cùng baba vẫn không xuất hiện nhưng con cứ nghĩ baba giống như con khổ sở suốt cả một đêm . Nào ngờ baba lại ở trong phòng của La Bân sung sướиɠ suốt một đêm.”

“Ba ba? baba sợ con sao?” La húc đột nhiên thay đổi vẻ mặt thành ưu thương , nhìn hai gò má ảm đạm của La Thành hỏi.

“Không ~ không sợ ~” La Thành bị La Húcgiam chặt ở trong lòng ngực , hai chân bị kẹp chặt , hai chân e rằng bây giờ đã mềm nhũn rồi không có khí lực để đứng dậy.

“Ha hả, vậy tại sao baba lại phát run? Là hận con ư ? Hận con tranh giành người với La Bân?”

“Không có ~ không có ~ “

Đầu óc của La thành bây giờ mơ mơ hồ hồ . Lúc trước là hình ảnh mình và La Bân bơi lội ở trong hồ hôn nhau , sau đó lại chuyển thành khuôn mặt âm trầm của La Húc đứng ở trên ban công , bóng lưng to lớn như một pho tượn hi lạp . Sau đó đột nhiên hắn quay người lại liền biến thành ác ma kinh khủng , cười tà đối với y : Baba, ngồi lên đùi con . Bản thân vừa định chạy trốn ra bên ngoài , nhưng khuôn mặc ác ma của La Húc lại biến thành ưu thương hắn nói : Baba , con chỉ muốn baba sinh cho con một đứa bé , đứa bé của con và baba chẳng lẽ khó khăn như vậy sao?

“A Húc, con đừng như vậy ~ mau buông ~ ba ba khó chịu a ~” La Thành giùng giằng muốn từ trong lòng La Húc ngồi dậy , nhưng mà không hiểu sao La Húc càng ngày càng dùng lực , gông cùm xiềng xích y ở tại trong lòng ngực mình.

“Ba ba, từ trước đến này con cũng chưa bao giờ ép người cái gì đúng không?”

La Thành nghiêng đầu ra nơi khác bất đắc dĩ gật đầu. La Húc lại nói:

“Ba ba, nếu như bây giờ con làm chuyện mà baba không muốn , baba có trách con không ?”

Những lời này La Thành đều nghe hiểu, tâm lý cả kinh, còn không kịp phản ứng thì đã thấy La húc một vật gì đó từ trong túi móc ra, sau đó cổ quái đối với mình cười nói:

“Ba ba, thứ này là con dùng rất nhiều tiền mới mua được đó ! Baba phải ngoan ngoãn ăn nó , thì say này mới sinh được cục cưng cho chúng ta. Nếu baba thích dọn ra ngoài ở vậy thì con sẽ thoả mãn tâm nguyện của baba . Sau khi baba sinh cục cưng xong , con sẽ đem baba và cục cưng ra ngoài ở !”