Chương 43: Du͙© vọиɠ độc chiếm đáng sợ

Mặt trời đã lên cao.

La Húc ngồi trên sô pha, tay cầm một quyển tạp chí, hai mắt cúi xem không yên lòng , cứ thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn hướng phòng của La Thành, chân mày nhíu chặt , vẻ mặt ngưng trọng tỏ ra vô cùng phiền não.

Sau khi Lý Dao trang điểm xong thì liền giống như chim nhỏ nép bên người La Húc, kéo kéo cánh tay La Húc , khuôn mặt nhỏ nhắn hướng về quyền tạp chí đối diện trong tay La Húc, thi thoảng cười nói bình luận. Ngay cả La Định ở bên cạnh cũng còn không chịu được , cậu thầm nghĩ “ Nhìn bộ dáng của nữ nhân này , chắc chắn tối hôm qua đã có một đêm xuân phong với đại ca”

La Bân nằm ở trên giường, nhìn cánh tay đang quàng sang người mình , càng nhìn lòng càng yêu thích . Cuối cùng ở trong lòng mắng một câu “ Đồ yêu tinh!” mới cẩn thận lưu luyến rời giường.

La Bân sau khi mặc quần áo tử tế, đứng ở trước gương. Trong gương người nọ anh tuấn bất phàm , đôi mắt bén nhọn thâm thuý như người phương tây, sống mũi cao vυ"t , đôi môi mỏng khêu gợi cùng đường cong cằm duyên dáng, có thể nói là tác phẩm kết hợp hoàn hảo giữa phương đông và phương tây. Dĩ nhiên hắn coi trọng mình không phải là do vẻ bề ngoài làm vô số thiếu nữ mê muội mà là do nội hàm bên trong , dựa vào học thức của hắn , thêm với nghề luật sư , tổng hợp tất cả những thứ đó hắn cảm thấy mình thừa xứng đáng với người nọ đang ngủ trên giường.

Loại cảm nhận này làm cho tâm tình của hắn hết sức vui vẻ. Mặc dù baba có chút không đúng nhưng yêu thương hắn dành cho y vẫn không bớt, ai bảo hắn lại yêu baba đến như vậy ! Tất cả đều là hắn cam tâm tình nguyện . Nghĩ đến đây hắn lại quay trờ về giường , cúi người hôn lên trán đối phương. Nhưng hôn xong trán hắn mới phát hiện căn bản chỉ hôn trán không thôi sẽ không thoả mãn. Sau đó hắn lại cắn cắn chiếc mũi xinh xinh của La Thành, rồi lại liếʍ liếʍ cánh môi hồng nhuận của đối phương , cố gắng đưa đầu lưỡi vào , bàn tay cũng chui vào trong chăn . Ban đầu định đùa bớn đầṳ ѵú của baba một chút nhưng lại chợt nghĩ đến đầṳ ѵú của y sớm đã bị mình mυ"ŧ vừa sưng vừa đỏ , chắc không chịu được đùa bỡn nữa . Cho nên hắn đành phải dời trận địa , di chuyển xuống cặp mông căng mẩy của baba, thi thoảng còn lấy ngón tay vòng qua miệng cúc huyệt.

La Bân vốn không có ý định làm đối phương tỉnh giấc , hắn chỉ muốn hôn nhẹ một cái mà thôi . Nhưng mà mới chỉ hôn hôn một cái thì đã không khống chế được du͙© vọиɠ của mình , nên vừa vô tình vừa cố tình vuốt ve La Thành tỉnh giấc.

Đầu tiên La Thành có chút sững sờ , không biết được tình huống bây giờ là gì . Nhưng khi nhìn thấy người đang cúi trên người mình là con thứ thì mới nhớ tớ buổi sáng dâʍ ɭσạи phong quang . Y cảm thấy có chút bối rối lại cảm thấy có chút hối hận , tại sao mình lại không biết tiết tháo như thế. Sau đó mới nhìn mặt trời ở bên ngoài đã lên cao , trong lòng hoảng hốt , vội vàng đẩy con trai ra , miệng nói lớn.

“ Bữa sáng ! Ta quên làm bữa sáng rồi! ”

La Bân lại vội vàng đẩy La Thành về giường, nhét vào trong chăn, hôn một cái lên khuôn mặt hồng như mặt trời ban trưa, rồi nói mấy câu làm y an tâm: “Ba ba, baba cứ nghỉ ngơi đi, con đi làm bữa sáng !”

Thấy La Thành còn muốn bò dậy, La Bân còn nói: “Chẳng lẽ baba muốn cho con dâu tương lai nhìn thấy bộ dạng tao phúc này của mình ? Baba giải thích ra sao chuyện mình như thế này đi ra khỏi phòng ngủ của con trai ?” Nói xong khuôn mặt La Bân đầy ôn nhu nói với baba, người đang ở trong chăn!

“Ba ba, hãy nhớ rằng con yêu baba ! Còn có đừng quên chuyện người đã đáp ứng với con!”

La Thành sửng sờ tại chỗ, bây giờ y không tài nào nghĩ ra, rốt cuộc mình đã đáp ứng với La Bân cái chuyện gì .

La Bân nhìn baba vẫn đang ngây ngốc, trong lòng càng thêm thích. Trước khi đi ra còn kéo y vào trong ngực hôn một cái , cũng thuận tiện cầm đi chiếc điện thoại đang ở đầu giường.

La Thành bị hôn đầu có chút choáng váng, chờ đến khi La Bân đi ra ngoài mới lập tức chui vào trong chăn, bộ dáng so cá nheo còn trơn trượt, chẳng lẽ là đang thẹn thùng? Dĩ nhiên, chuyện đó là không thể nào ! Nhưng mà hình như có một chút, lúc y đang rối bời không biết rốt cuộc mình đã đáp ứng con trai cái chuyện gì ?

Khi La Húc nhìn thấy La Bân đi xuống từ trên tầng , sắc mặt không khỏi có chút xám lại , hắn nheo mắt lại, hỏi: “Sao không đi làm? Vẫn ở trong phòng ngủ ?”

Bây giờ tâm tình của La Bân rất tốt , hắn nhìn ca ca giống như nhìn thủ hạ bị bại trận dưới tay mình , hắn giơ chiếc điện thoại trong tay lên , ý vị không rõ đối với ca ca cười cười: “Tối hôm qua làm chuyện quá muộn, nên sáng nay không dậy nổi. Em đã gọi điện xin nghỉ rồi!”

Sắc mặt La Húc càng trầm hơn, hắn cũng không nói thêm gì nữa . Ngược lại Lý Dao bên cạnh La Húc lại bật cười một cái , rồi cũng thân mật nói với em rể: “ A Bân thật biết điều , Làm chuyện gì mập mờ hay là làm nghiên cứu tới khuya ?”

La Bân cũng không muốn để ý tới cái người được gọi là chị dâu tương lai kia , vòng qua bên người La Húc mới nói : “Uhm , đúng là đang nghiên cứu. Nhưng mà làm chuyện đó thật là hao tổn tâm trí, ha hả !” Lời này không biết là nói cho chị dâu nghe hay là nói cho La Húc nghe.

La Bân đi vào phòng bếp, cũng không có giống như lời đã hứa với ba ba là chuẩn bị bữa sáng cho mọi người. Hắn chỉ làm một phần sandwich cho mình , rồi lấy trong tủ lạnh ra một chai sữa , đi đến bàn ăn , không coi air a gì mà cứ thản nhiên ăn.

Sau đó hình như đột nhiên nhớ tới cái gì , hướng về phía La Húc và La Định nói: “Ba ba nói muốn cùng ta chuyển ra ngoài ở.” Thời điểm hắn nói những lời này rất thản nhiên, mang theo chút gì đó như không có chuyện gì xảy ra, nhưng lại có gì đó rất ý tứ. Nói xong thì lại tiếp tục cúi đầu ăn bữa sáng của mình , cứ thế mặc kệ La Định và La Húc đang sững sờ !

“Đó là có ý gì?” Hai người đồng thanh hỏi.

“Ý ở chính trên mặt chữ !”

“Ca ca ! Tại sao anh có thể làm như vậy ! Ban đầu chúng ta đã nói …” La Định nóng nảy, có chút muốn nói bừa, cậu muốn đem những chuyện ban đầu đã hứa toàn bộ nói ra, nhưng lại bị cái trợn mắt của La Húc chặn lại . Lúc này La Định mới ý thức được rằng trong phòng này ngoại trừ 3 anh em bọn họ ra còn có một người khác , cậu liếc nhìn Lý Dao , đổi lại lời nói “ Baba đâu ? Kêu baba xuống giải thích cho rõ ràng ! Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra em cũng không đồng ý để một mình anh mang baba đi !”

La Bân đã ăn sáng xong, hắn ưu nhã lau khóe miệng một cái, mới nói: “Chuyện này dù em có đồng ý hay không cũng không có quan hệ gì ! Chỉ cần ta cùng ba ba đồng ý là được !”

“Anh !” La Định rốt cuộc vẫn còn là một thiếu niên, vẫn không kìm nén được tức giận, mặt đỏ bừng bừng giống như muốn đánh nhau.”Để em gọi baba xuống ! Ba mặt một lời hỏi cho rõ ràng !” Nói xong muốn chạy lên tầng.

“Đừng đi ! Tối hôm qua ba ba đã giằng co một đêm, nên chắc mệt chết đi được. Bây giờ còn chưa tỉnh!”

Lúc này, vẫn lặng yên La Húc mới mở miệng, trầm thanh nói : “Cả tôi hôm qua baba vẫn ở chỗ của em?”