Chương 34: Tình địch gặp lại nhau hết sức đỏ mắt (3)

Qua đêm ? Hay là A Húc muốn giữ nàng ta ở lại ? đúng là chăng hoa ! đúng là đồ hồ ly tinh !Phổi của La Thành sắp bị chọc cho tức điên rồi , y thiếu chút nữa đập bàn quát mắng . Đôi cẩu nam nữ này còn không biết liêm sỉ là gì, ở chỗ kia vẫn thâm tình ý nặng suốt từ lúc này đến bây giờ!

Ở trong nhà y mà bọn họ dám tự tiện như ruồi , cấu kết với nhau làm chuyện bất chính !

Y chậm rãi thở hắt ra, La Thành sau khi lau miệng con dao sáng loáng, ưu nhã đưa ngón tay thon dài ra thử độ sắc biến . Rồi mới từ từ ném xuống đất , nâng mí mắt lên nói:

“ Tuy rằng thời đại bây giờ và tư tưởng của mọi người cũng không còn cổ hủ như trước . Nhưng mà nhà chúng ta vẫn là gia đình có dòng dõi danh giá . Mặc dù cháu trên danh nghĩa là vị hôn thê của La Húc, nhưng mà dù sao thì hai người vẫn chưa kết hôn , qua đêm nhà vị hôn phu không về nhà cũng không đúng với lễ giáo cho lắm . Nhà chúng ta cũng không sợ mọi người dèm pha, nhưng mà ta sợ sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của cha cháu . Lại nhắc tới chuyện , nếu hai người gạo nấu thành cơm thì ai đến phụ trách sự trong sạch cho cháu ? Đó là ta chỉ nhắc nhở cháu mà thôi nếu cháu vấn muốn ở lại đây thì ta… ” La Thành đang định nói nữa lại thôi , y quay đầu đi xem như không có việc gì , rồi phân phó con trai “ La Định con sắp xếp một gian phòng cho Lý tiểu thư ”

Sau khi nghe thấy câu nói vừa rồi của La Thành , khuôn mặt trắng noãn của Lý Dao đang đỏ ửng đã biến mất không còn dấu vết . Chỉ trong có vài phút mà từ khuôn mặt trắng bạch biến thành màu đỏ tím rồi cuối cùng biến thành đen sì như gan lợn . Nói đi cũng phải nói lại, dù có là một cô gái không biết xấu hổ đi nữa thì cũng phải hai mắt lưng tròng hờn dỗi chạy ra khỏi cửa , rồi chờ đợi người trong lòng chạy theo đem tâm can bảo bối dỗ dành đến vui vẻ mới thôi ! Nhưng mà vị Lý tiểu thư này của chúng ta không hổ danh là con gái của phiệt gia của tỉnh S , trình độ không biết xấu hổ cũng không phải là dạng vừa đâu. Đối với nàng thì những lời nói của La Thành vừa rồi chỉ làm tăng thêm ý chí chiến đấu của nàng mà thôi ! Nàng chậm rãi siết chặt bàn tay , ở trong lòng âm thầm thề “ Tối nay , dù thế nào ta cũng phải chiếm bằng được La Húc ”

“Không cần đâu !” Lý Dao đôi môi đỏ mọng khẽ mở, từ từ nói ra ba chữ.

Trong lòng của La Thành vô cùng vui sướиɠ, y cảm thấy rằng cuối cùng thì chính nghĩa cũng đã thắng thế lực gian ác . Nhưng mà lúc y đang tận hưởng niềm vui chiến thắng thì Lý Dao lại nói một câu “ Cháu và La Húc không cần phân giường đâu ạ. Mấy chuyện không nên làm thì chúng cháu đã làm rồi ạ!”

Chuyện không nên làm đã làm rồi !

Chuyện không nên làm đã làm rồi !

Chuyện không nên làm đã làm rồi !

Sauk hi nghe xong câu nói đó thì tâm tư mà La Thành đã khổ công che dấu cả buổi tối như chiếc lá khô cuối cùng bị cơn gió lốc làm cho lìa cành . Khuôn mặc nhỏ nhắn của y nhăn nhó lại căm giận nhìn La Húc , ánh mắt sắc bén chất vấn con trai cả . Chuyện không nên làm là cái chuyện gì ?

La Húc nhìn bộ dáng vừa căm phẫn vừa uỷ khuất của baba giống như là một cô vợ đáng thương bị ông chồng của mình bỏ rơi . Y không còn bộ dáng ác khẩu đấu đá với Lý Dao như vừa rồi nữa , hắn vội vàng chuyển ánh mắt nhìn sang chỗ khác , không dám đối diện với baba.

Không phải là hắn có tật giật mình, thấy tâm hồn gay dứt nên không dám đối diện với baba , Chẳng qua là bở vì khuôn mặt trắng nõn kia , đôi mắt không phải to nhưng khi kết hợp với khuôn mặt thì lại rất hài hoà. Bộ mặt ngốc nghếch kia lúc nào cũng trưng ra như sợ người khác không biết là y ngốc không bằng , đôi môi hồng nhuận từng bị hắn cắи ʍút̼ không biết bao nhiêu lần . Hắn sợ mình không thể khống chế nổi mà coi y như vị hôn thê ôm ném lên bàn mà ra sức làm ! Không may rồi vừa mới nghĩ chút thôi mà phía dưới của hắn đã bắt đầu rục rịch rồi!

La Thành thấy con cả quay đầu đi không dám đối diện với mình nữa y càng chắc chắn suy đoán của mình là đúng , nhân chứng vật chứng đều có cả xem còn có gì để mà nói dối nữa không ! Chỉ cần nghĩ đến con cả đã từng sáp qua người khác rồi lại sáp qua mình thì trong lòng y đã cảm thấy buồn nôn rồi . Mặc dù chỗ kia của y cũng không thuần khiết thế nhưng con người là một loài động vật ích kỷ , trời sinh ra đã thế , mình có thể phụ người nhưng lại không cho phép người phụ mình.

Y đã quên mất việc mình đang cùng Lý Dao tranh đấu , trong đầu bây giờ chỉ có hình ảnh đôi cẩu nam nữ kia đang vần nhau trên giường, rồi La Húc kịch liệt trừu sáp ở giữa hai chân Lý Dao, rồi lại chuyển sang tư thế cưỡi ngựa Lý Dao cưỡi trên người La Húc không ngừng xóc nảy. Không hiểu tại sao người tao lãng đang ở trên người La Húc lại biến thành y , y đang ngồi trên đại cự bổng của con cả , mặc cho con cả chầm chậm xỏ xuyên . La Thành không biết đâu là thật đâu là giả, trực giác của y lúc này vô cùng mơ hồ , ngực hơi khó thở , cảm giác không thể đứng vững được nữa.

Sau khi nói “ Các con cứ ở chơi tiếp đi , ta hơi mệt một chút !” La Thành liền như người mất hồn đi về phòng của mình. Tất cả các thứ trong phòng đều là màu cam , La Húc từng nói màu cam đại biểu cho thời điểm du͙© vọиɠ đang dâng cao!

Y đổ người lên giường lớn , tứ chi giang rộng . Chiếc giường này khá lơn hơn một nửa phòng ngủ đều bị chiếc giường này chiếm chỗ , nhà bốn người nam nhân ngủ trên chiếc giường này cũng thoải mái, bình thường thì tất cả những chuyện hoang đường dâʍ ɭσạи đều diễn ra trên đây!

La Thành dùng bàn tay che đôi mắt của mình lại ,y lặng lẽ ngắm nhìn trần nhà qua khe hở giữa ngón trỏ và ngón giữa. Chiếc đèn treo trần nhà kia chính là quà sinh nhật mà năm ngoái con cả tặng cho y , nhưng đột nhiên bây giờ y không còn cảm giác gì với nó nữa.

Nhưng đột nhiên chỉ trong một chớp mắt, La Thành lập tức nhảy từ giường xuống . Trong lòng quyết tâm, nếu mình không làm cái gì đó thì con cả sẽ bị con hồ ly tinh kia cướp mất ! Mình mang thai khổ sở chín tháng 10 ngày , làm sao bây giờ lại có thể để cho con hồ ly tinh kia dễ dàng cướp đi được!