Chương 30: Xe chấn (3)

“Ba ba !” La Định đánh lên cánh mông của phụ thân mấy cái. Hai mảnh mông đầy thịt đỏ ửng hiện rõ dấu tay.

“Đồ lẳиɠ ɭơ ! Có liếʍ cẩn thận hay không ! Nếu không liếʍ được thì ta đi tìm người khác !”

Vừa nghe nhi tử nói muốn đi tìm người khác, y ngẩng đầu hung hăng trừng mắt với con trai : “Con dám !” Nói xong lấy tay cởϊ qυầи lót của con trai ,đại nhục bổng thoát khỏi sự giam cầm bỗng bật ra như lò xo đập vào mặt của La Thành , hương vị nam tính của thiếu niên tràn ngập mũi của y.

La Thành giống như một cậu bé đang ăn kẹo mυ"ŧ , y lấy hai tay bưng đại nhục bổng của con trai lên cẩn thận liếʍ lộng.

Từ trong kính chiếu hậu có thể nhìn rõ La Thành trần như nhộng quỳ ở giữa hai chân của con trai, mông chổng lên giống như mẫu cẩu . Bởi vì cái miệng nhỏ nhắn bị đại nhục bổng của con trai kịch liệt thao lộng, hơn nữa xe đang đi đường núi không ngừng xóc này . Nên cơ thể La Thành giống như bị thao lắc từ bên này sang bên kia , đặc biệt là cái mông trắng sữa đang không ngừng nhấp nhô kia lúc ẩn lúc hiện ở trong gương , loáng thoáng có thể nhìn thấy u động mềm mại dính đầy da^ʍ thuỷ ở giữa hai cánh mông .

Tài xế một tay run rẩy nắm tay lái còn một tay không biết đã từ lúc nào đã chui vào trong quần. Gã ở trong lòng lại mắng một câu: đúng là bại hoại gia phong !

Bên trong tao huyệt của La Thành vẫn còn tϊиɧ ɖϊ©h͙ mà lúc trưa Lâm Phi Nhiên bắn vào hơn nữa còn bị một miếng áo thô nhét vào . Da^ʍ thuỷ đã sớm chảy thành suối , hậu huyệt lại còn bị Lăng Lạc Dạ lấy ngón tay chọc chọc vào cái. Bây giờ cái miệng nhỏ nhắn phía trên còn đang phục vụ đại nhục bổng của con trai , từ lỗ mũi có thể ngửi khí tức của giống đực làm cho tâm tình của y nhộn nhạo. Hai huyệt động trở nên ngứa ngáy khó chịu hận không thể lúc này hai tiểu tao động trước sau bị đại nhục bổng thô dài của nam nhân cắm vào.

Công phu miệng của La Thành vẫn luôn chăm chỉ , đại côn ŧᏂịŧ ở trong miệng càng ngày càng cứng rắn . La Định cũng cử động hạ thân với tốc độ ngày càng tăng , đôi môi đỏ hồng ngậm côn ŧᏂịŧ giống như không có chút khản kháng nào chỉ mặc kệ cho đại nhục bổng thích ra vào như thế nào thì tuỳ.

“A ~ ô ô ~ điểu chọc đến ~ điểu chọc đến cùng rồi ~ ô ô ~ chậm ~ chậm một chút ~ a ~ a ~ a ~ cái miệng nhỏ nhắn sắp bị thao nát rồi ~ a ~ ô ô ~ ”

“Thao ! Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ ! không phải là ngươi muốn lão công thao nát ~ a?” Lời nói hoá thành hành động , La Định lấy tay giữa chặt đầu của y , hạ thân bắt đầu điên cuồng cử động , giống như máy đóng cọc vậy.

“A ~ uhm a ~ a ~ a ~ đại điểu chọc sâu quá~ ô ô ~ a ~ uhm a ~ đầu lưỡi sắp bị đại nhục bổng của lão công chọc nát rồi~ ô ô ~ a ~ ừ ~ a ~ ừ ~ ừ ~ a ~ thao hỏng ~ ta không thể nói chuyện ~ ô ô ~ a ~ uhm a ~ a ~ a ~ ”

La Định vừa thoải mái thở hổn hển vừa lớn tiếng la mắng: “Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ ! Cái miệng bên trên bị thao hỏng rồi ! Sau này cứ dùng tao bức ở phía dưới nói chuyện đi !”

Môi của La Thành bị thao đến nỗi sưng đỏ không chịu nổi, đôi mắt ngập nước chớp chớp , bộ dạng ngây thơ, y là một người ham học hỏi nên hỏi lại : “Tao bức nói như thế nào?”

La Định thật sự bị lão già ngu dốt này làm cho hồ đồ mất , cậu lại mắng lơn một câu: “Thao ! Mỗi lần đại nhục bổng thao tao bức của ba , tao bức của baba lần nào chả da^ʍ thuỷ chảy liên miên bô bô gọi bậy !”

“Àh ”La Thành vừa nghe một cái là hiểu ngay, cái miệng nhỏ nhắn lại bị đại nhục bổng của con trai nhét vào. La Định ngẩng cổ lên, thư thư phục phục thở phào nhẹ nhõm một hơi. Ai ngờ còn chưa đầy 2 phút mà tiểu khả ái ở giữa hai chân lại không an phận chào cờ biểu tình.

Lông mi thật dài theo sự thao lộng của nhi tử mà chảy ra nước mắt, La Thành trừng mắt nhìn, lại trừng mắt nhìn. La Định thực không có kiên nhẫn ngh kế tiếp y nói gì.

Cuối cùng khoảng chừng ba giây sau , cái miệng nhỏ nhắn bị thao đến sưng đỏ kia không biết xấu hổ là gì tuôn ra một câu: “Lão công, hình như tao huyệt ở phía dưới có kiến đang bò vào, ngứa quá, móc con kiến ra giúp ta đi !” Nói xong còn ưng thuận lấy tay vạch đại âm thần đang không ngừng chảy nước da^ʍ ra cho con trai nhìn .

Lần này thì La Định đã bị đánh bại hoàn toàn, trong lòng ai oán nói : “Ta làm sao có thể chui ra từ một tao huyệt dâʍ đãиɠ như thế kia cơ chứ! Nếu biết trước như thế này thì ta thà rằng chết từ trong trứng còn hơn, cũng sẽ không rơi vào tình cảnh cùng con kiến tranh giành địa bàn như bây giờ !”

Tài xế ở phía trước bị da^ʍ ngôn của hai cha con làm cho bệnh tim phát tác , tay vốn đang cầm đại nhục bổng lặng lẽ mò vào chỗ ngực trái có trái tim , trong lòng hung hăng mắng một câu: Thói đời bây giờ là thế !

“Lão công ~ tao bức rất ngứa a ~ bên trong có kiến ~ a ~ con kiến bò đi vào rồi ~ a ~ nhanh lên ~ móc ra giúp ta ~ a ~ dùng đại nhục bổng móc ra cho ta ~ a ~ a ~ lão công ~ mau dùng đại nhục bổng đến sáp tiểu lãng huyệt của ta ~ ”

“Ô ô ~ lão công ~ a ~ a ~ a ~ tiểu lãng huyệt muốn ăn đại nhục bổng của lão công ~ ô ô ~ a ~ mau cắm nha ~ tao huyệt khóc rồi~ a ~ a ~ ô ô ~ tao huyệt muốn ăn đại nhục bổng của lão công a ~ a ~ uhm a ~ a ~ nhanh lên a ~ ”

“Ô ô ~ thật đáng thương uhm a ~ a ~ a ~ a ~ Lãng bích của đồ tiểu lẳиɠ ɭơ rất…muốn bị lão công sáp ~ a ~ đem đại nhục bổng thao đến hoa tâm đi ~ nhanh lên ~ a ~ đem Đồ tiểu lẳиɠ ɭơ thao nát a ~ a ~ uhm a ~ ”

Sắc mặt bây giờ của La Định đã đen như gan heo , cậu hận không thể đem đồ tao hàng dâʍ đãиɠ này ném ra ngoài cửa sổ cho sói nó ăn . Cậu thật sự không chịu được cái trò làm nũng của đối phương , kích động một tay ôm phụ thân để lên đùi , rồi đem hai chân của đối phương mở ra vắt lêи đỉиɦ đầu, đem hai cái động trước và sau bại lộ rõ ở trong gương chiếu hậu.