Cùng ‘hắn’ làʍ t̠ìиɦ rất sảng khoái, hoàn toàn không biết cậu cư nhiên ở trong trạng thái không rõ ràng mà đi ȶᏂασ cha ruột của mình, lại làm hắn lớn bụng, làm hắn có thai con của mình.
Lâm Thịnh không biết chuyện này, ở trong lòng cậu, từ trước đến nay, ba luôn là người thân thân nhất của cậu, luôn lấy cậu làm trung tâm lại hoài thai đứa con hoang không biết là của ai, có thể nghĩ trong lòng cậu bạo nộ như thế nào.
Tính cách Lâm Thịnh không tính là tốt, không giống như Lâm Dụ vừa ôn hòa lại yếu đuối, hắn là ánh mặt trời, là kiêu ngạo, nếu gặp được chuyện gì thì đều sẽ trực tiếp đối mặt giải quyết.
Thời điểm cậu gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Dụ, toàn bộ cơ thể của Lâm Dụ đều run nhè nhẹ, hô hấp cũng trở nên dồn dập, đối mặt với sự dò hỏi nghiêm khắc của con trai, yết hầu Lâm Dụ căng thẳng, nước mắt lại đảo quanh hốc mắt chuẩn bị lăn xuống.
Hắn nỗ lực nhẫn nại ở, khóe miệng cong lên nụ cười khó coi, “A Thịnh…… Con, con nói mê sảng cái gì vậy?”
Hắn chỉ nghĩ nói cho có lệ để cho qua chuyện này, đừng để con trai biết, sau đó hắn sẽ đi bệnh viện để xóa sạch đứa nhỏ trong bụng, sau đó lại ngụy trang thành mình đi công tác, trở khoảng mười ngày nửa tháng mới trở về nhà.
Nói như vậy ai cũng liền không biết giữa cha con bọn họ lại xảy ra chuyện trái luân thường đạo lý như vậy, cũng có thể bảo vệ được thanh danh của con trai.
Lâm Thịnh thấy ba mình lại không chịu thừa nhận, một chút hảo cảm cuối cùng trong lòng cậu cũng không còn, ngữ khí càng thêm âm lãnh, “Mê sảng? Ba ba chẳng lẽ còn muốn nói với con, trong bụng của ba không phải là con hoang mà là miếng thịt thừa sao?”
Lâm Dụ bị cậu ép hỏi lại cảm thấy vừa thẹn lại nan kham, nhưng nghe thấy cậu nói hai chữ “Con hoang” thì lại vô cùng khó chịu, theo bản năng nói: “Không phải con hoang……”
Thời điểm hắn mang thai Lâm Thịnh đã từng bị không ít người mắng là mang thai đứa con hoang, khi đó hắn bị cưỡng ép, chính là hiện tại đứa nhỏ trong bụng này là con của con trai, làm sao hắn có thể cho phép đứa con có một nửa huyết mạng của con trai lại bị mắng là con hoang chứ?
Nhưng ở trong mắt của Lâm Thịnh nhìn thấy thì chính là cha mình không biết bị ai làm cho có thai, kết quả còn bảo vệ đối phương.
Cậu tức giận đến mức cái trán cũng nổi hết cả gân xanh, “Không phải con hoang là cái gì? Ba nói cho con biết, rốt cuộc là ai là người ȶᏂασ ba đến mang thai? Người kia là ai?”