Chương 8: Đệ đệ bắt gặp ca ca bị cẩu thao

Sau khi Diệp Thư Văn mở cửa nhà, đột nhiên một vật màu đen lao về phía cậu, nhìn kĩ lại thì đó là hắc cẩu. Đang lúc cậu sửng sốt làm sao hắc cẩu có thể ở trong nhà cậu thì âm thanh phụ thân vang lên.

“ Tiểu mẫu cẩu, cẩu ba ba nhớ ngươi, hôm nay hầu hạ tốt cẩu ba ba của ngươi đi.”

Phụ thân... Phụ thân thế mà thật sự muốn cậu bị cẩu thao. Nghĩ đến đây eo lưng cậu không khỏi mềm xuống, ở công ty vừa mới bị cấp dưới liếʍ lộng, bên dưới vẫn còn hư không. Không cần... Như vậy rất dâʍ đãиɠ... Rất xấu hổ, ở trước mặt phụ thân giống như tiểu mẫu cẩu bị chó thao huyệt. Nhưng càng nghĩ cậu lại càng không khống chế được thân thể phát tao của mình.

Hắc cẩu lúc này phẫn nộ, vài ngày không thấy nam nhân này thế mà trên người lại có mùi vị của nam nhân khác.

Hắc cẩu còn nhớ lần đầu tiên nó nhìn thấy nam nhân này là kì phát tình đầu tiên của nó, nam nhân kỳ quái này, đi đường cũng không tốt.

Sau này mỗi ngày vào buổi tối nó đều nhìn thấy nam nhân này, cậu luôn thử vuốt ve lông của nó, trải qua một thời gian nó nhận thấy cậu không có ác ý liền để cậu tùy ý sờ. Lại sau đó nam nhân bắt dầu sờ bổng bổng lúc nào cũng cứng rắn khó chịu của nó, thật vất vả vừa làm mềm xuống đã bị nam nhân sờ cho cứng rắn.

Hắc cẩu rất thoải mái, được nam nhân sờ so với tự mài xuống đất thoải mái hơn nhiều. Thẳng đến khi nam nhân mở đùi để nó cắm vào hạ thể cậu, nó mới biết nam nhân có một cái động cắn nó rất thoải mái. Nhưng có quần áo đáng ghét, nó không chui qua hết được. Nó điên cuồng hướng vào bên trong đâm, muốn cắm càng sâu nhưng lại phát hiện nam nhân này trên mặt hiện ra vẻ thống khổ rơi lệ, nó có chút đau lòng dừng lại, muốn đem bổng bổng rút ra, nhưng lại bị động động của nam nhân cắn gắt gao.

Ngày đó qua đi thật nhiều ngày nó không nhìn thấy nam nhân, cho rằng mình đã chọc giận cậu, sẽ không bao giờ nhìn thấy cậu nữa, cậu lại xuất hiện trước mắt nó... Nó kinh hỉ bổ nhào về phía cậu, lấy lòng liếʍ hạ thể cậu, nó biết như vậy sẽ khiến cậu thoải mái.

Không nghĩ tới nam nhân hôm nay lại cởi lớp quần vướng víu kia, nó càng thêm ra sức liếʍ, động động phía dưới của nam nhân chảy ra rất nhiều nước, nó thực thích uống thứ nước kia của cậu.

Nó không hiểu tại sao nam nhân lúc nào cũng bày ra bộ dáng khó chịu, nó càng ra sức liếʍ nam nhâm càng khó chịu, cậu khóc thật to. Nó không hiểu đã khó chịu như vậy tại sao còn nâng mông cho nó liếʍ sâu hơn.

Sau đó nam nhân giống như mẫu cẩu phát tình cách vách quỳ rạp trên mặt đất, mông nâng thật cao, đem bổng bổng của nó cắm vào, nó rốt cuộc cắm vào động động của nam nhân.

Động động của nam nhân giống như có ý thức, mềm mềm mấp máy, mυ"ŧ nó có khó chịu lại có thoải mái, mỗi lần đâm sâu vào trong, còn có thể cảm nhận được một cái động động nhỏ cắn bổng bổng của nó, còn hút nó, nó có chút sợ cái miệng nhỏ kia sẽ đem bổng bổng của nó ăn luôn, rất nhiều lần không dám cắm vào cái miệng nhỏ kia, nhưng mỗi lần cắm vào rất thích, nên nó cứ mỗi lần cắm thử vào lại rút ra luôn.

Sau này nó khẳng định là đã chọc giận cai miệng nhỏ kia nên miệng nhỏ kia sinh khí cắn chặt lấy bổng bổng nó không nhả, nó đem bổng bổng cắm càng sâu rồi dùng lực kéo ra, nhưng miệng nhỏ nhất quyết không buông tha nó, nó muốn dùng thêm lực nhưng lại làm đau nam nhân, nó tưởng nam nhân lừa nó, nhưng vẫn cảm thụ kɧoáı ©ảʍ cậu mang tới, nó còn chuẩn bị để nam nhân ăn luôn bổng nó rồi, chỉ cần nam nhân ngày nào cũng tới với nó là được. Phải, hắc cẩu là tưởng Diệp Thư Văn muốn ăn côn ŧᏂịŧ của nó, mới đến dụ hoặc nó, đem bổng bổng dụ đến cái miệng nhỏ kia ăn luôn. ( Chó thành tinh :))) )

Sau đó nó mới biết là tự mình dọa mình, không lâu sau bổng bổng không sứt mẻ từ động động của nam nhân rút ra, nó thế mà hiểu lầm nam nhân.

Nam nhân vài ngày sau lại không tới... Nó mỗi ngày đều ỉu xìu, nam nhân nhất định là tức giận rồi, nó cảm thấy khó chịu, trong lòng quyết định, nam nhân là thích ăn bổng bổng của nó nên lần sau nam nhân đến nó sẽ tùy ý cậu, muốn ăn như thế nào liền ăn thế nấy.

May mắn không lâu sau nam nhân lại đến, nó lấy lòng cọ vào địa phương làm nam nhân thoải mái, ngoan ngoãn nghe chỉ thị của nam nhân. Sau mỗi lần nếm bổng bổng của nó, nam nhân se có vài ngày không đến tìm nó, không nghĩ lần này lại lâu như vậy. Lấu đến nỗi nó tưởng nam nhân sẽ không đến nữa... Cậu không tới nhưng có một nam nhân mang hương vị cậu tới, nó còn cho rằng nam nhân của mình bị người này ăn mất, nhưng cảm thấy không giống, con người sẽ không ăn con người. Người xa lạ này muốn dẫn nó đi, nó không kháng cự, nó có dự cảm đi cùng người này sẽ gặp lại nam nhân.

Quả nhiên, nó thấy nam nhân, thế nhưng trên người nam nhân lại toàn mùi của người xa lạ, ngay cả bên trong động động cũng vậy, khẳng định là nam nhân đã nếm qua bổng bổng của người xa lạ, chắc là bổng bổng của người xa lạ ngon hơn nên mới không đi tìm nó. Phát hiện này khiến nó rất tức giận.

Nó lần đầu tiên không có sự đồng ý của nam nhân muốn cởϊ qυầи cậu, muốn trước mặt người xa lạ tuyên thệ lãnh địa của mình. Nó cởi xong không đợi nam nhân chó phép đã đem bổng bổng cắm vào động động, động đọng của nam nhân ẩm ướt mềm mềm, không khó khăn giống lần đầu tiên, nó thấy biểu tình không biết thống khổ hay khoái hoạt của nam nhân. Nó thị uy như vậy, ở trước mắt người xa lạ đam bổng bổng cắm sâu vào miệng nhỏ, đem nam nhâm làm kêu lên.

Nhưng vào lúc này cửa nhà lại đột nhiên mở ra, một giộng nói mang theo chút không thể tin vang lên.

“ Ba? Ca? Các ngươi !!!”

Diệp Thiếu Dương là một nam sinh cao lớn. Hắn thích bóng đá, tiêu sái dưới ánh nắng mặt trời, sức sống bắn ra bốn phía, mỗi ngày đều là bộ dạng thừa tinh lực. Sau khi mẫu thân đi công tác không ai quản hắn, hắn lại không muốn về nhà, đến nỗi quên mất trong nhà còn hai người là phụ thân và anh hắn.

Hắn không nghi đến một ngày đẩy cửa nhà sẽ thấy một hình ảnh như vậy.

Ca ca mình tôn kính nhất lại giống như một mẫu cẩu bị một con hắc cẩu cưỡi lên mình thao, mà phụ thân luôn đối với hắn nghiêm khắc lại ở một bên đang hưng phấn, tính khí dựng thẳng lên.

Nghe tiếng hắn, hắc cẩu bị Diệp Thư Văn kẹp bắn, không rút ra được, phụ thân cũng không nghĩ gặp đứa con thứ hai trong tinhf cảnh này, tính khí cũng mềm xuống, ngượng ngùng đút vào quần. Không biết giải thích như thế nào.

Loại hình ảnh này đối với một thiếu niên vừa trưởng thành là không thể tưởng được.

“ Ngươi... Các ngươi...”

Không nghĩ đến bị đệ đệ nhìn thấy trong bộ dạng dâʍ ɭσạи này. Diệp Thư văn xấu hổ cắn chặt môi dưới. Nhìn đệ đệ hoảng hốt đóng cửa bỏ đi.

Hai người mang hai tâm tình khác nhau dọn dẹp, Diệp Hoành Hùng rửa mặt rồi đi làm cơm tối, Diệp Thư Văn yên lặng chờ tính khí hắc cẩu rút ra. Hai người ăn ý không nhắc đến sự tình vừa xảy ra, hắc cậu cũng nhận ra có cái gì không đúng nên cũng không làm loạn nữa.

Nam hài 17 tuổi, chính là đổi với tìиɧ ɖu͙© rất tò mò, đùi thon dài trắng nõn của đại ca bị hắc cẩu che mất, hắn rất tiệc nuối bị hắc cẩu kia che mất tầm mắt cũng che mất nơi riêng tư của đại ca, bây giờ có chút hối hận vì đã bỏ đi.

Hắn không biết nên đối mặt với phụ thân cùng ca ca của mình như thế nào, nên chỉ trích họ sau lưng mẫu thân làm loạn, hay là gia nhập cùng bọn họ, cùng nhau hưởng thụ thân thể của ca ca.

Nghĩ đến khả năng thứ hai, trong lòng không khỏi nhảy dựng, không! Hắn thế mà suy nghĩ cái gì... Sao có thể nghĩ như vậy, hắn là thích nữ nhân, hắn là thích nữ hài mới lớn nhỏ nhắn mềm mại.

Hắn có một người bạn khái ôn nhu, thiện lương thuần khiết. Bộn họ mặc dù đã ở bên nhau một thời gian nhưng bạn gái rất khó, chưa bao giờ nguyện ý để hắn chạm vào nàng, hắn cũng không làm loiaj chuyện bức bách.

Đột nhiên có hắn chút ghen tị với hắc cẩu, ngay cả chó cũng có thể thao người mà chính mình vẫn là xử nam.