Chương 2: Bị đánh

Hôm sau, Diệp Thư Văn bị người ta đạp một cước lăn xuống giường đến đau mà tỉnh lại.

Hai mắt nghi hoặc nhìn căn phòng lộn xộn trước mặt, cùng với phụ thân mặt đen trần trụi ngồi trên giường, cậu cũng đồng dạng trần trụi nhưng hai vυ" xanh tím, tuy rằng không nhìn thấy nhưng cậu chắc chắn chỗ nào đó đang sưng rất to còn có bạch trọc chảy ra.

Giật mình nhận ra, chuyện phát sinh đêm qua không phải mộng xuân. Mình thật sự đã cùng phụ thân lên giường, còn bị phụ thân chơi cho ngất đi, cậu cũng không nhớ tối qua phụ thân chơi cậu bao lâu, lúc nào bắn. Lúc này thân cậu như bị xe cán qua, chỗ nào cũng thấy đau.

May mắn lúc này còn sớm, mẫu thân còn chưa về. Cậu tuy muốn cùng phụ thân làm thêm vài lần, tự mình ôm lấy tương tư buồn khổ, sau đó trở về phòng, vờ như không có chuyện gì xảy ra. Không ngờ phụ thân lại dũng mãnh như vậy, lại trực tiếp chơi cậu đến ngất. Hiện tại muốn che dấu cũng đã không kịp. Nhưng không biết tại sao cậu lại khe khẽ thở phào.

Cậu thuộc tuýp người dễ nghiện, đương nhiên mới lần đầu còn chưa thoả mãn. Dù cho lần này kết quả khiến cậu toàn thân đau đớn, nhưng vẫn không là gì so với kɧoáı ©ảʍ mà cậu đạt được khi đó.

Tầm mắt đặt lại lên người phụ thân, quét đến gậy thịt dũng mãnh to đen, nghĩ đến cự vật này đêm qua ra vào cơ thể mình, chơi mình toàn thân bủn rủn, hạ thân vì thế mà căng cứng cương lên.

"Mày... Mày là cái loại mất nết, nghịch tử! Còn biết liêm sỉ nữa không! Lại có thể làm ra chuyện như vậy!"

Diệp Hoành Hùng đen mặt, phẫn nộ chửi ầm lên. Đồng tính luyến ái đối với y rất khó chấp nhận, lại không ngờ sau khi tỉnh dậy thấy mình cùng với con trai tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ trên giường, không cần nghĩ cũng biết tối qua xảy ra chuyện gì.

Cái loại súc sinh không biết xấu hổ, làm ra chuyện như vậy mà một điểm ngượng ngùng hối cải cũng không có, mắt không chuyển còn nhìn chằm chằm "hàng" lớn của y, lại còn cương được!

Diệp Thư Văn trong tiếng nhục mạ của phụ thân mà bừng tỉnh, trong mắt chợt lóe một tia xấu hổ.

Lại vẫn là ra vẻ bình tĩnh xoay người, cố tình khom lưng trước mặt phụ thân, nhặt áo sơmi dưới đất lên. Cặρ √υ" bị phụ thân sờ nắn đến xanh tím, nịt ngực có lẽ không thể mặc, may mắn hôm nay là cuối tuần, nếu không cũng không làm thế nào đi làm được.

Thấy con trai im lặng càng khiến Diệp Hoành Hùng giận hơn, tầm mắt đột nhiên đặt tại hai hậu huyệt mê người mà khi Diệp Thư Văn khom lưng lộ ra. Thấy cúc huyệt đêm qua dươиɠ ѵậŧ y chưa chạm vào đang mấp máy mời gọi. Hoa huyệt phía trước đêm qua đã được đút no cũng không kém, từ trong âm môi bị chơi cho sưng lên chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, dâʍ ŧᏂủy̠, tơ máu những chất lỏng đυ.c ngầu mà đêm qua tích tụ trong đó. Không ngờ kẻ bị mình không để ý đã nhiều năm, con trai dị dạng khiến mình ghê tởm nay đã trở nên thành thục, mỹ lệ như vậy.

Đã bị chơi qua, bây giờ còn lắc mông to tròn chĩnh câu dẫn phụ thân của mình.

Xem xem, loại này không biết đã có bao nhiêu người chơi qua, cặp mông đầy đặn căng mọng, không biết bao nhiêu người xoa nắn cặρ √υ" to tròn, động tác chơi đến thành thục.

Đột nhiên nghĩ đến mình trên giường khá bảo thủ và hung bạo, khó mà bắn sớm, vợ y cũng chưa từng thoả mãn được.

Lại nghĩ đến đứa con này đêm qua cắn chặt anh em của mình, ngậm sâu. Còn có cặρ √υ" căng tròn đầy đặn của nó.

Đối với Diệp Thư Văn thừa dịp y say rượu, câu dẫn y làm ra cái loại chuyện bất luân, thế mà còn tỏ vẻ bình thường còn có ý nghĩ tiếp tục loại quan hệ này.

Thời điểm vợ không thoả mãn được y, lợi dụng con trai thoả mãn du͙© vọиɠ vậy. Chung quy làm với con so với việc ra ngoài chơi bậy bạ an toàn hơn, cũng không cần lo lắng chuyện "trúng thưởng".

Hơn nữa Diệp Thư Văn là do hắn nuôi lớn, có muốn chơi thì cũng phải chơi với ông đây, dựa vào cái gì để mấy thằng ngoài kia đến.

Thời điểm y ngây người, Diệp Thư Văn đã mặc xong quần áo, chuẩn bị rời đi.

Diệp Hoành Hùng nhíu nhíu mày, xúc động gọi cậu lại:

"Mày đứng lại."

Diệp Thư Văn ngưng một chút, quyết định dừng lại, trầm mặc như cũ chờ phụ thân phán quyết.

"Lại đây."

Cậu nghe phụ thân nói. Xoay người nhìn đến cự vật của phụ thân không biết đã đứng từ bao giờ, cậu biết mình đã gạ gẫm thành công.

Lập tức nghe lời đi đến trước mặt phụ thân, tùy ý để phụ thân ôm eo cậu, xoa mông cậu. Giọng nói bất ổn cam đoan:

"Con sẽ không để mẹ biết chuyện này."

Diệp Hoành Hùng ngưng lại động tác, không nói gì, kéo con trai vào lòng, hôn lên đôi môi mỏng của cậu. Nhìn mặt vô cảm của cậu đã dần trở nên si mê.

Y thô lỗ tụt quần Diệp Thư Văn vừa mặc vào, đánh mấy cái lên cặp mông trắng nõn. Vừa đánh vừa mắng:

"Tao hóa, da^ʍ phụ, ngay cả ông đây còn dám gạ gẫm, mày lúc nào cũng muốn người chơi à?"

Đánh một lúc lại như nghiện mà liên tục xoa bóp, mỗi lần qua đi đều là một mảnh xanh tím.

Một ngón tay thô ráp lướt qua hoa huyệt sưng đỏ, ma sát cúc huyệt cậu. Sau đó không có bất cứ cảnh báo nào cứ vậy mà cắm vào.

Hậu huyệt chưa qua khuyếch trương cứ như vậy bị cắm vào, tuy rằng chỉ là một ngón tay, cũng khiến cậu đau điếng người. Không thể nhẫn nại rêи ɾỉ:

"Ba...a... Ba không cần... Đau quá... Ưm a..."

Tiếng rên này lập tức khiến Diệp Hoành Hùng thanh tỉnh, ý thức được việc mình làm vừa rồi không bình thường, thế nào mà lại muốn cùng con trai làm cái chuyện này, hơn nữa còn muốn tiếp tục duy trì loại quan hệ này, mặt lập tức đanh lạnh âm trầm.

Nghịch tử không biết liêm sỉ! Làm ra chuyện bất luân như vậy còn không biết hối cải, phẫn nộ của y lúc này không có từ ngữ nào để diễn tả, đối với người phụ thân đi ra từ phong kiến này mà nói, "Lσạи ɭυâи" là từ khiến người ta xấu hổ cỡ nào. Y không nghĩ vừa rồi chính mình cũng bị mê hoặc bởi nhi tử mình.

"Mày... Mày là loại biếи ŧɦái! Xem lão tử đánh chết mày thế nào!"

"Ba ba?"

Nhìn phụ thân phẫn nộ nói năng lộn xộn, run rẩy rút ra dây lưng, Diệp Thư Văn đồng tử co rút. Phụ thân luôn là người nghiêm khắc thô bạo, rất quan tâm việc dạy dỗ con cái, con làm chuyện sai trái chính là bị đánh. Nhưng tử nhỏ Diệp Thư Văn bị ba mẹ lạnh nhạt nên chưa bị đánh lần nào, cũng vì từ nhỏ đến giờ cậu chưa làm sai việc gì.

"Ba! Ba!" Một phát quất bằng thắt lưng da hạ xuống người, mỗi một phát lại một mảnh da sưng lên. Diệp Thư Văn gắt gao cắn môi, kết quả này nằm trong dự đoán của cậu, phụ thân không có khả năng tiếp thu chuyện này dễ dàng như vậy.

Nhưng đã đến bước này, cậu đã sớm trở thành trò hề trước mặt phụ thân, rốt cuộc làm thế nào mới có thể buông tay.

Đối với loại người kiêu ngạo lại tự phụ như cậu, cả đời chưa bao giờ biết đến từ thất bại.

Quan trong nhất bây giờ là trải qua việc này, nếu lúc này không ngăn cản, phụ thân thật sự sẽ đánh chết cậu.

"A! Ba... Ba ba... Đừng đánh... A a... Đau! Mẹ mẹ... Đã sắp trở về..."

Toàn thân đau đớn khiến cậu vô lực nói ra câu này, thanh âm tuy rằng không lớn, nhưng trong phòng yên tĩnh vẫn rõ ràng.

Diệp Hoành Hùng tuy rằng nộ khí còn chưa tiêu, nhưng vẫn ý thức được chuyện này không thể để vợ biết, chỉ có thể hung hăng mắng.

"Cút mẹ mày đi, lần sau còn dám làm chuyện như vậy, tao đánh mày chết luôn."