- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm Chẳng Phải Rất Bình Thường Sao?
- Chương 18
Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm Chẳng Phải Rất Bình Thường Sao?
Chương 18
Kênh Thế Giới:
“?????”
“Moá! Lừa người hả?”
“Tôi vừa gặp ảo giác? Nếu không thì sao i có thể thấy thông báo có người vượt ải phó bản [Đảo Gấu] chứ? Còn là một người?”
“A, đúng là trùng hợp, tôi cũng gặp ảo giác!”
“ai vị lầu trên, bộ dáng tự lừa mình dối người của hai ông thật đáng thương!”
“Ô ô ô! má nó, đánh ba giờ liền, đánh đến chết đi sống lại, tôi đã chuẩn bị offline đi ngủ luôn, ai ngờ lại có người chơi đơn vượt ải! Cái này má nó ai mà chẳng cay?”
“Thảm! Quá thảm! Nhưng tôi càng muốn biết, Vân Đạm Phong Lưu rốt cuộc là ai á, một người đánh ải năm người, cái này thiệt sự hợp lý hả?”
“Cũng cảm thấy không hợp lý, đã báo cáo, không cần cảm ơn.”
“Ngày đầu tiên đã có người vượt ải rồi? Khả năng này hơi thấp, còn là một người nữa chớ…”
“Không đúng, cái quan trọng là cậu ta qua được kiểu gì á? Cho dù không có năm con Gấu kia, cho dù kỹ năng của cậu ta có tốt đến đâu đi chăng nữa, thì gϊếŧ hai con Gấu lớn kia kiểu gì thế? Thứ đồ chơi kia ăn thịt đồng loại xong, một mình cậu ta sao có thể đánh chứ? Còn có con Gấu Mẹ, HP thấp nhất cũng phải 20000, một mình cậu ta đánh nghe chừng cứ bất ổn kiểu gì ế? Hơn nữa, trong hoàn cảnh ấy mà muốn lấy được danh hiệu vượt ải đầu cũng bất khả thi có được không ạ!”
“Người anh em, i nói cho mọi người nghe một bí mật, tên Vân Đạm Phong Lưu này là người chơi phụ trợ, không có chiêu bạo kích!”
“Gì cơ? Phụ trợ???”
Trong lúc người chơi hoang mang rối loạn, điên cuồng báo cáo, Vân Thời đang mở rương trong phó bản.
Ngoại trừ hai thông báo ban nãy của hệ thống, Vân Thời còn nhận được thành tựu vượt ải [Đảo Gấu] mà không bị thương. Giá trị kinh nghiệm của BOSS rất cao, còn có phần thưởng thành tựu, phần thưởng cho người vượt ải đầu, phần thưởng cho người chơi có lượng sát thương đứng đầu, bây giờ Vân Thời đã lên được cấp 16, chỉ còn chút nữa là lên được cấp 17.
Thành tựu vượt ải đầu, người chơi có sát thương cao nhất, hệ thống đều tặng phần thưởng rất phong phú: 200 đồng vàng; đá quý thuộc tính chất lượng màu tím (hiếm) x4; kỹ năng nâng cấp tài nguyên x20, vật lưu niệm [Đảo Gấu] 1 cái (mũ đội đầu hơi kỳ lạ), hai cái Bảo Rương Mạ Vàng.
Đáng giá nhất đương nhiên là hai cái rương vàng này. Sau khi mở rương, có thể nhận được trang bị, kỹ năng hoặc tài nguyên được đánh giá phẩm cấp màu tím; cũng có xác suất cao nhận được trang bị, kỹ năng, tài nguyên màu xanh. Ngoài ra, cũng có 2% xác suất nhận được vũ khí, kỹ năng hoặc thời trang màu cam. Rương báu là phần thưởng trói buộc, không thể giao dịch nhưng đồ sau khi mở rương nhận được lại có thể đem bán.
Ở trong trò chơi, nếu xuất hiện vật phẩm màu cam, hệ thống sẽ thông báo toàn server, giống như thông báo vượt ãi khi nãy.
Vân Thời đã mở hai cái rương ra, tuy vận khí của cậu không nghịch thiên đến mức mở ra vật phẩm màu cam, nhưng cũng không kém, mở được hai cái trang bị màu tím, một tài nguyên và kỹ năng màu lam.
Vật phẩm tím gồm một cây cung và một vòng cổ gia tăng thuộc tính. Hai vật phẩm này Vân Thời cũng có thể dùng, nhưng cậu không sử dụng ngay (vì trang bị sau khi sử dụng sẽ trở thành trang bị trói buộc, không được phép giao dịch), tài nguyên màu lam là sợi tơ, cái còn lại là kỹ năng sinh hoạt.
[May vá: Sau khi học có thể may vật phòng hộ.]
Trong số những đồ vật mở ra từ rương báu, kỹ năng màu lam có vẻ là thứ không đáng tiền nhất, nhưng người chơi có kinh nghiệm đều biết, kỹ năng sinh hoạt mới là cái giá trị nhất. Những thứ khác đều có thể bán đi, nhưng Vân Thời định sẽ học kỹ năng sinh hoạt này.
Sau đó Vân Thời lại sờ thi thể BOSS, điều kỳ quái chính là, con BOSS này chỉ rơi tài nguyên, không rơi rương báu.
Tài nguyên rơi ra từ BOSS rất nhiều, cộng thêm những tài nguyên lúc trước, cả da thú và vuốt gấu thì có khoảng hai mươi cái. Nhưng đây là phó bản không phải khu dã ngoại, tổ kế hoạch không phát rồ đến mức tặng rương báu cho tất cả người chơi.
Nói cách khác, tất cả đều yêu cầu người chơi phải tự tìm rương báu.
Cứ như vậy, Vân Thời một bên cạn lời với tổ kế hoạch, một bên tìm kiếm rương báu, bận rộn một hồi, cậu cũng không có thời gian xem kênh Thế Giới cũng như kênh chat riêng.
Cuối cùng, Vân Thời tìm thấy mấy thứ linh tinh trong hang của Gấu Mẹ.
Nói đúng thì, mấy thứ linh tinh đó là mấy bộ hài cốt không hoàn chỉnh. Cũng vì không đầy đủ nên không biết được là có bao nhiêu thi cốt. Thi cốt cũng không cố tình thiết kế dính đầy máu, chỉ là tô điểm chút chút, để người chơi liếc mắt một cái là biết thứ này là thứ gì.
Có vẻ như mấy bộ hài cốt này bị Gấu ăn mất, phần còn thừa thì bị ném vào trong hang. Còn bên cạnh chúng hình như là trang bị.
Dựa vào tình cảnh này, cũng không khó đoán kia là thi cốt của những người đến thảo phạt quái Gấu, có điều bọn họ không sống sót được dưới nanh vuốt của Gấu Mẹ [Đói khát].
Trò chơi này, thật đúng là không lúc nào không khiến người ta phải lau mắt mà nhìn.
Vân Thời nhặt trang bị và hai cái túi tiền bên cạnh thi cốt lên.
Trang bị vốn dành cho năm người bị một mình cậu giữ hết, hầu hết là trang bị lam. Trang bị trong phó bản là mặc định, chỉ có người trong đội ngũ mới có thể giao dịch. Vân Thời thấy có hai cái trang bị còn thừa ra thì không chút do dự phá huỷ. Hai cái túi tiền có 20 đồng vàng, ngoài ra còn có ba vật [Lông thú].
Lúc này, phó bản [Đảo Gấu] đã hoàn toàn kết thúc.
Vân Thời vừa mới mở kênh Thế Giới lên, đang định quan sát mọi người bàn luận cái gì thì bị đống tin nhắn trong trò chuyện riêng đè ép.
Vân Thời bỏ qua những nghi ngờ, trực tiếp tìm tin nhắn muốn giao dịch với cậu.
Trang bị, thuộc tính đá quý, kỹ năng thăng cấp tài nguyên và cả cách công lược phó bản, muốn mua cái gì cũng có, cấp ra giá cũng hoa hoè loè loẹt.
Vân Thời nhíu mày, tin nhắn quá nhiều, quá hỗn loạn, muốn định giá cũng chẳng có chỗ tham khảo...
Đúng lúc này, trong danh sách bạn tốt có người gửi tin nhắn đến.
[Vụ Lí Khán Hoa]: Đại lão, bao đoàn cần người đánh qua phó bản, có thể chứ?
Không biết vì sao, rõ ràng đối phương gửi tin nhắn văn bản, nhưng Vân Thời lại có thể tưởng tượng ra bộ dáng cười nói ôn hoà dịu dàng của người này.
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Xuyên Không
- Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm Chẳng Phải Rất Bình Thường Sao?
- Chương 18