Trên kiệu, hắn nhắm mắt dưỡng thần, một cái liếc mắt cũng không thèm ngó đến ta.
Nhưng mà bầu không khí tĩnh lặng bề ngoài này bị phá bỏ bởi thứ âm thanh liên hồi trong đầu ta.
[Nàng ấy sao không nói chuyện với ta? Thật yên tĩnh quá. Ta tưởng hai chúng ta sẽ có nhiều thứ để nói.]
[Nếu không thì ta chủ động mở lời? Không được! Nàng ấy lại mắng ta thì sao, ta không kìm được mà khóc mất.]
[Nương tử chú ý đến ta đi. Nương tử mau chú ý đến ta đi, nương tử...]
Ta bị làm ồn đến mức không thể nghe thấy gì ngoài mấy âm thanh ầm ĩ trong đầu:
"Về chuyện đó..."
Trình Hề Hoài mở mắt, nhíu mày, vẻ mặt có chút mất kiên nhẫn.
Tiểu tử thối này còn giả vờ cái gì!
Ta hít một hơi thật sâu nói: "Thϊếp xin lỗi về chuyện xảy ra hai ngày trước. Lẽ ra thϊếp không nên bảo chàng cút ra ngoài."
Trình Hề Hoài sửng sốt.
Sau đó bình tĩnh nói: “Không sao, chuyện nhỏ thôi, ta không để bụng.”
Chàng không để tâm đến thật à?
Trong lòng thì vui như trẩy hội, ta cười khúc khích.
Phó tướng của Trình Hề Hoài tên là Nghiêm Sam, một chàng trai trẻ có đôi mắt to.
Nhỏ hơn Trình Hề Hoài ba tuổi, cùng hắn đồng cam cộng khổ, sống chết có nhau như huynh đệ.
Ta và Trình Hề Hoài vừa bước vào sân huấn luyện, Nghiêm Sam sau khi nhìn thấy chúng ta, vẫy vẫy tay và chạy tới.
Sao cảm giác xung quanh lạnh lẽo…
Ta quay đầu lại, phát hiện người bên cạnh lại bắt đầu tỏa ra bầu không khí âm u.
[Chính là hắn... ngày nào cũng ở bên tai ta lẩm bẩm “ Nương tử ngài không viết thư cho ngài, Nương tử ngài không cần ngài nữa, Nương tử ngài muốn hòa ly với ngài rồi.”]
[Làm ta hoảng sợ không thôi, mới tìm Tống Liễu đến diễn kịch, dẫn đến bây giờ một câu cũng không dám nói với nương tử mình. 】
Ta không nói nên lời, hóa ra là vì như vậy.
Nhìn thoáng qua chàng trai trẻ đang không biết gì nhe răng cười chạy tới.
Ta thành tâm cầu nguyện.
Chúc chàng trai may mắn, nguyện trước phật điện phù hộ cho hắn.
"Trình ca! Đệ đợi huynh lâu lắm rồi. Chào đại tẩu!"
Ta gật đầu đáp lại.
Nghiêm Sam vừa bước đến liền ôm chầm lấy vai Trình Hề Hoài.
Giọng điệu nóng lòng muốn thử: “Thế nào, đợi lát nữa hai huynh đệ chúng ta tỉ thí nhé?
"Đệ đã bắt đầu luyện tập từ hai tháng trước, năm nay sẽ không bị huynh đánh bại nữa."
Trình Hề Hoài nhướng mày, nheo mắt lại.
Trong lòng tôi thầm nghĩ đến A Di Đà Phật.
Sự khác biệt giữa việc này và việc tìm kiếm cái ch.ết là gì?
Hắn lạnh lùng nói: “Được.”
……
Đối thủ lần huấn luyện ngoài trời lần này sẽ được quyết định bằng cách rút thăm.
Vòng một sau khi kết thúc sẽ loại bỏ một nửa, những người còn sót lại sẽ tiến hành rút thăm để đối đầu.