Chương 1

Trong chính phòng lặng ngắt như tờ.

Mọi người đều giương mắt nhìn ta bước đến trước mặt Tống Liễu, nắm lấy tay nàng ta:

“Tống cô nương nếu đã đến đây, thì cứ yên tâm ở lại, ta sẽ cho người sắp xếp ổn thoả, Trình phủ đương nhiên cũng sẽ không bạc đãi cô nương.”

Loảng xoảng ~~~

Tách trà của bà bà rơi vỡ trên mặt đất.

Loảng xoảng ~~~

Người hầu vừa bước vào đến cửa thì bị vấp chân, ngã sõng soài ra đất.

Chỉ có ta nhẹ nhếch khóe môi khẽ cười.

Ta và Trình Hề Hoài là mối nhân duyên do hoàng đế ban hôn mà thành.

Hắn là vị tướng quân trẻ tuổi nhất trong triều, khiến ai nghe danh cũng khϊếp sợ. Bản thân xuất thân danh gia vọng tộc, võ tướng thế gia.

Còn phụ thân ta là Thái Phó của Hoàng Đế , một lão già bướng bỉnh, tính tình ngang ngược đáng ghét.

Hai con người có chính kiến khác nhau, ngày ngày đều đấu khẩu trên đại điện lúc thượng triều.

Trình Hề Hoài suy cho cùng vẫn còn trẻ, nói chuyện quái gở thích châm chọc, móc mỉa, thường chọc phụ thân ta tức giận đến mức muốn ở trước mặt văn võ bá quan, trực tiếp đâm đầu vào cột trụ cho xong.

Tiểu Hoàng Đế nói bọn họ náo như vậy, không náo đến khi ta sống ngươi ch.ết thì không xong.

Cuối cùng, đem ta ban hôn cho Trình Hề Hoài.

Sau khi thành hôn, ta noi theo gương của cha ta, cùng Trình Hề Hoài ba ngày nháo một trận nhỏ, năm ngày náo một trận lớn.

Điều duy nhất không giống là bây giờ ta muốn khiến cho Trình Hề Hoài nhanh chóng đâm đầu vào cột.

Ta nói ta đang nóng lòng muốn làm quả phụ, ta muốn vơ vét tài sản của Trình phủ đi Vạn Hoa Lâu nuôi sủng mười tiểu công tử.

Ngày ngày ở trước bài vị của hắn mà mua vui hưởng lạc.

Trình Hề Hoài tức đến mức mặt mũi tối sầm, lại không thể tức giận với ta.

Thế là, ngay hôm đó liền tiến cung xin hoàng đế cầm quân đi đánh trận.

Gi.ết trên dưới trăm người dân tộc Hung Nô để trút giận.

Nghe nói ngày hôm đó phụ thân ta cũng có mặt trong cung, sau khi biết được tin này liền rất vui vẻ.

Còn lựa chọn rất tỉ mỉ một cây cột chắc chắn nhất ở ngoài đại điện, nói muốn tặng cho tế tử* thân yêu nhất của mình.

*tế tử: con rể

Có thể là do ta gặp báo ứng, ba ngày sau khi Trình Hề Hoài xuất chinh, ta bị rơi xuống nước.

Hôn mê suốt ba ngày, bất luận mời bao nhiêu đại phu vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại.

Mắt thấy ta vẫn chưa trở thành quả phụ, Trình Hề Hoài đã sắp phải thành góa vợ rồi.

Kết quả sau ba ngày, ta đột nhiên tỉnh lại, bình phục như trước, một chút dáng vẻ của bệnh tật cũng không thấy.

Mọi người đều nghĩ đó là một giấc mộng, tưởng chừng như không có gì xảy ra.