Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Phu Quân Ngốc Vậy Mà Là Đại Tướng Quân

Chương 4: Tiểu Cố Chết Nương Nói Sẽ Đỡ Một Miệng Ăn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tư An không thể nhờ hết vào trí nhớ của nguyên thân, kí ức này rất vụn vặt, Tư An muốn sắp xếp lại cũng không thể.

Tư An đi một vòng quanh thôn, bởi vì chỉ mới xế chiều, có không ít người vừa từ dưới ruộng trở về, thấy Tư An bọn liền chào hỏi đôi câu, cô chỉ lịch sự nói vài câu liền kiếm cớ chuồng mất, hiện tại ngoài Tuyên thị ra những người khác căn bản Tư An không biết là ai, nếu ở lại một lúc chắc chắn sẽ bị lộ.

Cô đi một lúc liền đến một con suối, Tư An thấy không có ai mới đi tới ngồi xổm xuống, dùng mặt hồ làm gương soi.

Nước ở đây rất trong, ngoại trừ những bọt khí thì trên mặt nước rất sạch sẽ có thể nhìn thấy sỏi đá bên dưới.

Tư An nhìn người con gái bộ dáng gầy đến thảm thương phía dưới mặt nước liền thở dài trong lòng, làn da cũng đen nhẻm, gò má nhô cao, căn bản rất khó nhìn, Tư An đời trước cũng xem như thanh tú, nhưng lại xuyên vào một người có khuôn mặt giống bản thân cô, nhưng khác là người này quá gầy, nguyên thân chỉ mới mười bảy mà nhìn qua người khác còn tưởng hai mươi bốn.

Tư An dùng nước suối rửa mặt như muốn vơi đi cái nóng đeo bám trên người, cô nhìn xung quanh thấy không có ai liền biến mất.

Tư An vào không gian hái một chút dưa chuột với cà chua, đường cũng lấy ra một ít.

Cô đem thức ăn đặt một bên, Tư An đem đồ trên người cởi xuống mà ngâm mình dưới suối linh tuyền.

Hiện tại thân thể nguyên thân chính là của Tư An, hai người trùng hợp chung họ khuôn mặt cũng có vài đường nét giống cũng xem như ông trời còn ưu ái cho cô đi.

Tư An chỉ thay đổi thân phận từ chuyên viên nghiên cứu sinh thành một người phụ nữ ngốc được gả cho phu quân ngốc bị người khác chiếm tiện nghi mà thôi, nếu nguyên thân có thay đổi người khác chỉ nghĩ đơn giản cô bị người nhà chèn ép đến bước đường này, làm gì có ai suy nghĩ đến việc thân thể này bị người khác chiếm lấy.

Chuyện này Tư An cũng không thể nói, thời này bọn họ rất tin vào ma quỷ, nếu nói phỏng chừng cô sẽ bị người trong thôn đem ra thiêu sống, Cố Ngôn cũng sẽ bị liên luỵ.

Nước suối chảy qua từng tấc thịt trên cơ thể của Tư An, khiến tâm trạng cô thư thả không ít, tiếng nước ầm ầm đổ xuống, Tư An hít một hơi sâu liền lặn xuống bên dưới, gần năm giây mới ngoi lên.

Tư An mặc lại quần áo cũ mới ra bên ngoài.

Cô theo trí nhớ lúc nãy mà trở về, trong áo Tư An xuất hiện cà chua với dưa chuột còn có đường được đặt gọn bên trong.



Cô lúc đi đến đây trên đường đã có quan sát qua, ở đây có cà chua, dưa chuột cũng có chẳng qua không có ớt, hạt tiêu cũng không có, cũng có thể mùa này là mùa nóng rất ít người trồng chúng, ngày mai lên chợ huyện Tư An sẽ đi xung quanh nhìn một chút, xem những thứ trong không gian thứ gì lấy ra được thứ gì không, như vậy cô sẽ không bị nghi ngờ.

Tư An đến trước cổng nhà liền hô lớn.

- Mở cửa cho ta.

Bên trong vang lên tiếng lạch bạch nối tiếp là tiếng lạch cạch của thang gỗ va chạm vào cổng, Cố Ngôn rất nhanh liền mở ra.

Tư An đem đồ được đựng trong áo đặt vào tay hắn, đường thì để bản thân cầm vào.

- Ngươi đem những thứ này vào trong đi, chiều nay chúng ta ăn cháo trứng gà, ngày mai lên huyện, ngươi thích thứ gì ta liền mua thứ đó cho ngươi.

Cố Ngôn nhìn đường trong tay Tư An liền mím môi, đợi Tư An đi vào trong mới lên tiếng:" Thê tử, đường là ngươi ăn trộm sao? Như vậy rất xấu, làm việc xấu sẽ bị bỏ vào l*иg heo thả trôi sông."

Tư An:" Ngươi là ăn trộm cả nhà ngươi mới là ăn trộm."

Cố Ngôn đóng cổng lại mới đem những thứ lúc nãy đi đến trước mặt Tư An:" Tiểu Cố là ăn trộm, lần sau thê tử muốn thứ gì, Tiểu Cố sẽ đi lấy cho thê tử, Tiểu Cố ngốc, nương nói chết sẽ đỡ một miệng ăn."

Tư An đi thẳng vào bên trong, đem đường đặt lên bàn, bộ dáng hùng hổ mà lên tiếng:" Một câu là nương hai câu cũng là nương, hiện tại chúng ta đã phân gia, bọn họ sẽ không đến đây kiếm chuyện ngươi, cho dù có đến cũng không cần phải e sợ, những thứ này là do Tuyên tỷ cho chúng ta, đường ta mượn Tuyên tỷ ngày mai lên chợ huyện chúng ta sẽ mua trả lại."

Tư An đem lọ gia vị bỏ đường vào mới nói tiếp:" Sau này chuyện trong nhà, làm gì, ăn gì ngươi tuyệt đối không thể nói ra ngoài, ai hỏi cứ nói ăn như bình thường, có biết hay không?"

Cố Ngôn tuy ngốc, nhưng rất ngoan ngoãn, thê tử nói gì hắn liền nghe đó.

Cố Ngôn không muốn thể tử bỏ hắn mà đi, tuy không được ở cùng nương nhưng ở với thê tử Cố Ngôn cảm thấy tốt hơn ở với nương nhiều lắm.



Mỗi ngày hắn có cơm để ăn, thê tử sẽ không để bỏ đói hắn, rồi mắng chửi như nương, thê tử không mắng hắn ngốc.

Cố Ngôn thích thê tử nhất, thê tử nói gì, hắn đều nghe.

Cố Ngôn ngoan ngoãn gật đầu, còn đem cà chua với dưa chuột đặt lên bàn, mới chạy ra bên ngoài sân.

Tư An nhìn ánh mắt ỉ lại lúc nãy của Cố Ngôn trong lòng liền rối như tơ.

Cô đi vào bên trong lấy một bộ y phục thay ra, mới đi vào bên trong bếp.

Tư An đem gạo đặt lên bếp để nấu cháo, còn trứng gà lựa những quả trứng nhỏ đem ra bên ngoài, phần còn lại buổi tối Tư An sẽ đốt đèn dầu xem có cồ hay không, không có sẽ ăn còn có sẽ để cho đám gà bên ngoài ấp nở thành gà con.

Tư An đứng bên trong hô ra bên ngoài:" Ngươi đem gạo cho gà ăn, rồi vào tắm."

Cố Ngôn dùng một nhánh cây vẽ vẽ dưới đất, chơi đến vui vẻ, nghe tiếng Tư An gọi liền quăng cành cây trong tay xuống mà chạy vào bên trong.

Tư An nhìn bàn tay của hắn liền ngăn hắn cho tay vào chậu gạo.

- Ngươi đi rửa tay trước rồi lấy gạo cho gà ăn, mỗi bữa ăn phải rửa tay chân sạch sẽ mới được ăn, rửa xong, ngươi đưa tay cho ta xem.

Cố Ngôn không nói lời nào chạy ra bên ngoài rửa tay với chân, trở vào còn ngoan ngoãn đưa tay cho cô kiểm tra.

Tư An gật đầu mới đem gạo trong chậu đổ một ít vào tay hắn.

- Ngươi cho gà ăn xong thì đi tắm.

Lúc Cố Ngôn tắm, Tư An còn lén pha một chút linh tuyền vào nước bọn họ sử dụng, chỉ pha loãng, Tư An không dám pha quá nhiều, nếu bọn họ thay đổi quá lớn người trong thôn nhất định sẽ nghi ngờ.
« Chương TrướcChương Tiếp »