- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Phu Quân Nam Phẫn Nữ Trang
- Chương 29
Phu Quân Nam Phẫn Nữ Trang
Chương 29
Chiêu Doanh không thích đánh nhau với người khác, nhưng đối phương chửi a tỷ nhà mình, cho dù như thế nào nàng cũng không thể nhịn được.
Hai má Trương lão út đau nhức, hắn muốn đẩy Chiêu Doanh ra xoay người lên, nhưng Chiêu Doanh dùng sức, hắn giãy giụa mấy lần cũng đều không thể đứng dậy, sau mấy động tác, hắn lại bị Chiêu Doanh hăng hãn mà tát vài cái nữa, cuối cùng hắn cũng không chịu được nữa, vừa nghiêng đầu né tránh bàn tay của Chiêu Doanh, vừa quát mấy tiểu đồng bọn: "Các ngươi nhìn gì mà nhìn, còn không tới đây giúp ta!"
Mấy tiểu hài tử đứng ở một bên như mới tỉnh từ trong mộng, bọn họ vội vã đi tới, ba chân bốn cẳng mà muốn đẩy Chiêu Doanh ra, Trương Hà thấy thế, cũng chạy tới, ngăn bọn họ lại giúp Chiêu Doanh.
Cuối cùng là hai nữ hài không đánh lại được ba bốn nam hài, Chiêu Doanh không muốn Trương Hà chịu thiệt, nàng chủ động đứng lên, kéo Trương Hà lui ra phía sau vài bước, rời xa các nam hài.
Trương lão út cuối cùng cũng được kéo lên, hai má hắn lúc này đang đỏ bừng, vừa nhìn đã biết là do Chiêu Doanh ra tay tàn nhẫn.
Hắn căm hận nhìn Chiêu Doanh, sau đó đẩy bọn tiểu đồng bọn đang đỡ hắn ra, nhào tới Chiêu Doanh định đánh trả, kết quả là động tác của hắn vừa làm được một nửa, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn ngăn lại, Trương lão út không kịp tránh né, đυ.ng mạnh phải đối phương, đối phương không sứt mẻ chút nào, một phần mông của hắn lại ngồi lên trên mặt đất.
Người ngăn cản Trương lão út chính là một đại thúc lạ mặt, các hài tử đều không quen biết hắn, nhìn hắn khoảng hơn bốn mươi tuổi, tướng mạo đoan chính, mặc một bộ văn sĩ màu xám, hắn cười tủm tỉm nhìn Trương lão út ngồi dưới đất, nhẹ nhàng nói: "Đệ oa, sao lại có thể bắt nạt một tiểu muội chứ."
Đại thúc nhìn qua là người đọc sách, nhưng lại nói giọng Du Châu, đanh vẻ dịu dịu dàng dàng làm người ta không nhịn được mà sinh ra hảo cảm.
Trương lão út dù sao cũng là một hài tử choai choai, bị đánh liên tục, cuối cùng không kìm chế được nữa, gào khóc: "Rõ ràng là nhãi muội chết tiệt kia trước ra tay đánh cháu trước!"
Chiêu Doanh cười lạnh một cái, không hề có chút đồng cảm nào với Trương lão út đang khóc đến đau lòng: "Nếu không phải ngươi mắng a tỷ ta là hồ ly tinh trước thì ta sẽ ra tay với ngươi sao?"
“Này, đây là cháu không đúng rồi, sao có thể hủy hoại thanh danh của người khác chứ.” Văn sĩ đại thúc thấy Trương lão út khóc đến mức đáng thương, nên hơi không đành lòng, ôm hắn lên.
"Tỷ tỷ ngươi chính là hồ ly tinh, nương ta nói, tỷ tỷ ngươi tướng mạo trông như vậy, quyến rũ đến cả lão gia ở phủ thành đến cầu thân, chính là hồ ly tinh không biết xấu hổ!"
Trước khi sự việc kia xảy ra, người trong thôn tuy rằng biết Đoạn Lăng đẹp, nhưng cũng không để ở trong lòng, nhưng sau sự việc đó, mọi người bỗng dưng chợt nhận ra, thì ra Đoạn Lăng đã đẹp tới mức này rồi, Trương lục tức phụ Tiêu thị có thù oán với tỷ muội Đoạn gia mượn cơ hội này để tung tin đồn, muốn trả thù Đoạn Lăng và Chiêu Doanh.
Chiêu Doanh nghe Trương lão út nói xong, lập tức hiểu Tiêu thị đang truyền những lời đàm tiếu về Đoạn Lăng, lông mày nàng lập tức nhướng lên, nói: “Nương ngươi nói xấu a tỷ ta, bắt nạt ta và a tỷ ta cô đơn không nơi nương tựa, ta muốn đi tìm lí trưởng, để ông ấy chủ trì công đạo cho tỷ muội ta.”
Gậy ông đập lưng ông, không phải ngươi thích dùng chiêu này sao? Hôm nay cho ngươi nếm thử mùi vị trong đó.
Chiêu Doanh dắt tay Trương Hà chạy về phía nhà lí trưởng, Trương lão út thấy thế thì trong lòng liền quýnh lên, hắn thoát khỏi vòng tay của đại thúc văn sĩ, đuổi theo hướng đi của Chiêu Doanh.
Mấy hài từ còn lại cũng chạy theo sau, chỉ để lại một mình đại thúc văn sĩ đứng tại chỗ. Hắn chỉnh lại ống tay áo của mình, bên môi nở một nụ cười, sau đó cũng bình tĩnh mà đi theo.
**********
Lí trưởng mang theo một đám hài tử đến Trương Lục gia, kết quả người lớn trong Trương Lục gia không có ở nhà, hỏi tiểu hài tử ở lại nhà mới biết được, Trương Lục đi làm ruộng rồi, còn Tiêu thị thì đến sân phơi lúa.
Sân phơi lúa là một khoảng đất trống rộng trong thôn, người trong thôn lúc nông nhàn thích ghé vào nơi đó nói chuyện phiếm, lí trưởng đưa Chiêu Doanh đến sân phơi lúa tìm thấy Tiêu thị ở dưới bóng cây bên cạnh sân.
Tiêu thị đang ngồi trên băng ghế, nhỏ giọng nói chuyện với những người bên cạnh, thấy lí trưởng mang theo Chiêu Doanh đi theo, ả bĩu môi, muốn mở miệng nói gì đó, nhưng lời nói còn chưa ra khỏi miệng thì đã thấy Trương lão út theo phía sau.
“lão út, mặt của con sao vậy!?” Tiêu thị ngạc nhiên thốt lên, chạy đến bên cạnh Trương lão út, đưa tay chạm vào khuôn mặt sưng tấy của Trương lão út.
Trương lão út đau nên kêu lên một tiếng, nhanh chóng chỉ vào Chiêu Doanh: "Nương, là nhãi muội chết tiệt kia đánh con."
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Phu Quân Nam Phẫn Nữ Trang
- Chương 29