- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Xuyên Không
- Phu Quân Bảy Tuổi Rưỡi Của Ta
- Chương 9
Phu Quân Bảy Tuổi Rưỡi Của Ta
Chương 9
Cứ như vậy qua vài ngày, ta phát hiện mặc dù mỗi ngày ta đều ở trên giường mềm ngủ thϊếp đi, nhưng ngày hôm sau đều sẽ tỉnh lại ở trên giường.
Ta hỏi Tɧẩʍ ɖυ, hắn cũng chẳng nói lời nào, chỉ nhìn ta cười, ta nhìn bộ dạng ngốc nghếch của hắn, đã xác định được hắn đã làm chuyện tốt.
Ta không nhịn được mà mắng hắn một câu ngốc nghếch.
Tɧẩʍ ɖυ ừ một tiếng, nhẹ nhàng đáp lại, cũng không tranh cãi ta không gọi tên hắn.
Hôm đó ta đi theo Tɧẩʍ ɖυ ra khỏi cửa, đại ca không có ở đây, đành Tɧẩʍ ɖυ tìm khắp chốn, ta không vui hỏi hắn, "Có phải ngươi thích đại ca ta hơn ta không?"
Tɧẩʍ ɖυ nói, "Không phải, người ta thích nhất chính là tỷ tỷ."
Dưới ánh nắng chói chang, hắn hồn nhiên tốt bụng, rõ ràng là thốt ra lời nói đó, ta lại tin mười phần.
Thật sự là khuôn mặt này của hắn, quá mức người hiền lành, bất kể là ai cũng khó khăn chống cự.
Tɧẩʍ ɖυ hỏi ta, "Mặt tỷ tỷ hơi đỏ là xảy ra chuyện gì?"
Ta xoay người, ngẫu nhiên tìm một cái cớ, nói là ánh nắng quá chói chang.
Tɧẩʍ ɖυ bèn chạy tới, kéo tay áo che ở trên đầu của ta, che hơn phân nửa ánh nắng cho ta.
Ôi, Tɧẩʍ ɖυ thật sự là một người bạn trai hoàn mỹ, nếu không phải một tên ngốc thì tốt rồi.
Buổi tối lúc đi ngủ, ta dứt khoát làm cho Tɧẩʍ ɖυ chăn trải ra sàn ở bên giường, để hắn đỡ phải mỗi đêm còn phải vất vả vận chuyển ta, sau đó lại đi ngủ trên giường mềm.
Thân thể nhỏ bé của hắn, chắc chắn không chịu được trong thời gian dài.
Tɧẩʍ ɖυ rất hài lòng với giường mới trải của mình, không nói hai lời đã nằm xuống.
Ta ghé vào mép giường hỏi hắn, "Ngủ trên sàn nhà ngươi sẽ cảm thấy tủi thân sao?"
Tɧẩʍ ɖυ mở mắt ra, cũng nghiêng người qua, một tay hắn chống dưới đầu, ánh mắt sáng rực nhìn ta.
Hắn không lên tiếng, ta lại vì ánh mắt của hắn hơi ngượng ngùng, trong khoảng thời gian gần đây ở chung tới nay, lúc Tɧẩʍ ɖυ không nói lời nào, ta sẽ tự động xem nhẹ chuyện hắn là bạn nhỏ.
Lúc này, hắn càng được ánh nến phản chiếu rõ ràng hơn.
Trước kia mặc dù ta đã xem qua rất nhiều tiểu thuyết miêu tả nam chính vô cùng tài hoa, nhưng trên mặt Tɧẩʍ ɖυ, thật sự rõ ràng cảm nhận được bất kỳ từ ngữ nào để miêu tả vẻ ngoài cũng cảm thấy không đủ.
Tɧẩʍ ɖυ cong khóe môi, trên mặt cũng hàm chứa nụ cười, mặc dù hắn cái gì cũng chẳng nói, nhưng vẫn bị thu hút mạnh mẽ.
Ta kéo chăn quấn lấy mình, chỉ để lộ ra đôi mắt, giọng không rõ rạng nói: "Ngày mai ta muốn đi mua trang sức, ngủ rồi ngủ rồi."
Tɧẩʍ ɖυ nói một tiếng được, lại nhớ tới cái gì, sau đó ngồi dậy.
"Nhưng mẫu thân nói, sau khi thành hôn sẽ phải ngủ chung một cái chăn."
Bàn tay thon dài sạch sẽ của Tɧẩʍ ɖυ cứ như vậy kéo chăn của ta, dùng sức kéo một cái, ta vội vàng dùng sức kéo lại.
Dường như là hắn tìm được hứng thú, cứ như vậy ngươi lôi ta kéo, cũng không cần dùng hết lực sức, chỉ vì để cho ta chơi cùng hắn.
Ta cố ý buông tay ra, hắn không có mượn lực, người kéo chăn ngã về phía sau.
Kết quả không ngờ tới Tɧẩʍ ɖυ có phòng bị, kéo cánh tay ta, cứ như vậy, cả người ta ngã vào trong lòng hắn.
Ta muốn đứng dậy, Tɧẩʍ ɖυ lại lôi kéo ta nói một câu đừng nhúc nhích, ta nghe giọng nói của hắn hơi khàn khàn, ngay cả mặt của hắn cũng cách ta càng ngày càng gần.
Ngay lúc Tɧẩʍ ɖυ muốn hôn ta, ta chợt tỉnh táo lại, đẩy hắn ra.
Tại sao ta lại có cảm giác kỳ lạ với Tɧẩʍ ɖυ chứ?
Nhất định là vì Tɧẩʍ ɖυ quá đẹp trai, ta mới có thể không chống đỡ được, nhưng rõ ràng ta hiểu rõ hơn ai hết, tâm trí Tɧẩʍ ɖυ không hoàn thiện, hắn hoàn toàn không biết hành động của mình là có ý gì.
Vậy... Hoàn toàn chỉ là thích mèo thích chó giống như thích ta mà thôi.
Vẻ mặt Tɧẩʍ ɖυ thoáng cái đã suy sụp xuống, ngay sau đó đành bắt đầu giả bộ đáng thương và tủi thân, hắn nói: "Mẫu thân nói có thể hôn hôn."
Ta trừng mắt nhìn Tɧẩʍ ɖυ, sau đó cho hắn lên lớp một đêm, nói cho hắn biết nam nữ khác biệt, cho dù đã thành hôn, cũng không thể làm chuyện này, phải có tình cảm đôi bên mới được.
Tɧẩʍ ɖυ nghe đến cuối cùng, đã hơi buồn ngủ, vài lần thiếu chút nữa hắn đã ngủ thϊếp đi, cuối cùng ta còn muốn nói cái gì, lại phát hiện hắn đã nằm sấp trên mép giường ngủ thϊếp đi rồi.
Ta nhìn ngũ quan tinh xảo của hắn, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra một hơi, những lời kia, là dạy Tɧẩʍ ɖυ, cũng là dạy chính mình.
- 🏠 Home
- Cổ Đại
- Xuyên Không
- Phu Quân Bảy Tuổi Rưỡi Của Ta
- Chương 9