Ngày 11/04/2024
EDIT: Dandan
======
Trên đường đi có nhân viên chương trình tiếp ứng bọn họ, sau khi đưa bọn họ tới biệt thự, thì thu đi quang não của họ.
Yến Thỉ cùng Văn Khanh giao ra rất dứt khoát, hai người nắm tay Bé Cam cùng đẩy ra cửa lớn biệt thự.
Xuất hiện đầu tiên trong tầm nhìn chính là phòng khách được trang hoàng sạch sẽ lại hào phóng, ở giữa phòng được đặt một bộ sô pha, đã có hai gia đình ngồi nơi đó, nhưng lại không thấy trùng bé con của bọn họ.
Yến gia là gia đình đến cuối cùng trong số các gia đình bình thường tham gia chương trình này.
Ba gia đình bắt đầu đánh giá lẫn nhau. Trong đó có hùng trùng của một gia đình khẽ nhíu mày khi ánh mắt lướt qua cánh của Yến Chanh.
Bé Cam không có chú ý đến, bé chỉ đang tò mò nhìn trùng bé con được nhận nuôi của hai gia đình kia. Bọn họ đều là bé con hùng trùng, đang đứng cạnh nhau, và bọn họ cũng đang nhìn lại Yến Chanh.
Bé Cam nói nhỏ với Văn Khanh cùng Yến Thỉ, rồi đi về hướng hai bé trùng bé con.
Thư trùng trong một gia đình khác sau khi nhìn chằm chằm Văn Khanh một lúc lâu, thì hai mắt tỏa sáng: “ Xin hỏi, ngài là Văn Khanh sao? Tôi nhớ rõ ngài, tôi đã từng cũng học ở trường quân đội đế quốc. A, đúng rồi, tên của tôi là Khương Nhuận. Đây là hùng chủ của tôi, Bùi Tịch. ”
Bùi Tịch có chút trầm mặc ít lời, chỉ là gật đầu chào Văn Khanh.
Thoạt nhìn Khương Nhuận rất nhiệt tình hiếu khách, Yến Thỉ cùng Văn Khanh liền thuận thế ngồi vào bên cạnh Bùi gia, Văn Khanh lễ phép đáp lời cùng Khương Nhuận: “ Chào anh, tôi là Văn Khanh. ”
Yến Thỉ theo lời y nói: “ Tôi là Yến Thỉ, hùng chủ của Văn Khanh. ”
Khương Nhuận tò mò liếc nhìn hắn hai lần, cười nói: “ Tôi cũng nhớ rõ ngài đâu, chuyện của ngài cùng Văn Khanh học trưởng đều được truyền khắp cả khóa chúng tôi. ”
Yến Thỉ có thể tưởng tượng được chuyện của họ được truyền thành cái dạng gì, hắn không chút dấu vết mà nói sang chuyện khác: “ Hai người là khi nào đến đây? ”
Bùi Tịch vẫn luôn trầm mặc rốt cuộc mở miệng, chỉ là tích tự như kim: “ Hai mươi phút trước. ”
Khương Nhuận cười cười, bổ sung: “ Đúng vậy, chúng tôi là tổ thứ hai đến đây. Lúc biết địa điểm đến là căn biệt thự này còn bị dọa giật mình đâu. ”
Tổ đầu tiên đến rõ ràng chính là gia đình của vị hùng trùng lỗ mũi hướng lên trời kia. Chỉ là bọn họ không có ý tứ muốn tới chào hỏi, Yến Thỉ cùng Văn Khanh cũng lười đi chào hỏi.
“ Hai ngài nhận nuôi bé con thư trùng sao? Thật ra thì ban đầu tôi cũng định nhận nuôi bé con thư trùng, nhưng là quá rối rắm, cuối cùng vẫn là để viện phúc lợi phân phối cho bé con hùng trùng. Còn chưa có giới thiệu với hai ngài đi, bé trùng con mà chúng tôi nhận nuôi gọi là Bùi Tuyết, đã nhận nuôi được nửa năm rồi. ”
Cách đó không xa, bé con hùng trùng thoạt nhìn cực kỳ thanh tú cùng gầy yếu giống như nghe được thư phụ kêu tên của bé, nhìn sang phía Khương Nhuận bên này.
Chỉ là dường như thư phụ cũng không có ý muốn kêu bé qua, Bùi Tuyết lại rũ xuống đầu nhỏ, lặng lẽ dịch ra cách hai bé con khac hai bước xa.
Khương Nhuận không chờ Yến Thỉ cùng Văn Khanh đáp lại, đã nhỏ giọng tiếp tục nói: “ Thật ra thì là tôi chủ động đăng ký tham gia chương trình này, tôi cùng hùng chủ đều không biết phải dạy dỗ bé con như thế nào. Nghe nói chuyên gia giáo dục bé con Tần Triệt sẽ tham gia chương trình này với tư cách khách mời, tôi muốn học hỏi kinh nghiệm của hắn. ”
Hùng trùng Bùi Tịch vẫn luôn trầm mặc nãy giờ đứng lên rót ly nước đưa cho Khương Nhuận, nói ra câu thứ hai trong hôm nay: “ Uống nước đi. ”
Khương Nhuận vội vàng nhận lấy, vẻ mặt ngọt ngào nói với Bùi Tịch: “ Cảm ơn hùng chủ. ”
“ ...... ”
Yến Thỉ cùng Văn Khanh liếc nhau, đều không tính toán chen vào. Khi Khương Nhuận uống xong nước chuẩn bị tiếp tục trò chuyện, thì bên phía ba bé con bên kia phát ra một trận tiếng vang rất lớn, giống như đã xảy ra xung đột thân thể.