Chương 4

Khương Nguyệt Thần mỉm cười nghiêng người về phía trước, ngay lúc Thẩm Hà đang chờ đợi đôi môi xinh đẹp kia dán lên, đột nhiên cậu lại vươn tay đẩy bả vai của anh, cả người tuột ra khỏi lòng ngực Thẩm Hà giống như con cá chạch.

"Không cho anh hôn đâu, anh tới cắn em đi, ha ha ha." Nhìn vẻ mặt sững sờ của Thẩm Hà, Khương Nguyệt Thần một tay ôm bụng, một tay vỗ vỗ cái bàn cười đến cong eo, dựa thẳng lên bàn làm việc của anh.

Đang cười cực kỳ vui vẻ, trên đỉnh đầu đột nhiên có một bóng người đổ xuống, Khương Nguyệt Thần ngẩng đầu lên, đang tính cười nhạo bộ dạng ngu ngốc hồi nãy của anh, nhưng không ngờ động tác này lại thuận tiện cho người kia.

Thẩm Hà nâng đầu Khương Nguyệt Thần, miệng anh ngiêng về phía trước dán sát lên đôi môi vừa hé mở mà anh đã muốn hôn từ nãy đến giờ, há miệng ngậm lấy rồi bắt đầu dùng sức liếʍ mυ"ŧ, anh bắt lấy cơ hội mà đẩy đầu lưỡi xâm nhập vào khoang miệng của cậu, môi dính lấy môi, lưỡi quấn lấy lưỡi, không lâu sau thì khéo miệng Khương Nguyệt Thần đã bị nước miếng tràn ra làm ướt nhẹp.

Ngón tay Thẩm Hà luồn vào trong mái tóc của Khương Nguyệt Thần vuốt nhẹ từng chút từng chút, rồi véo vành tai thịt nộn của cậu, tức khắc môi lưỡi dây dưa càng sâu hơn nữa.

"Ưʍ...aa......ưm"

Khương Nguyệt Thần vừa rồi cười hơi dữ dội xíu, tự nhiên lại bị hôn kịch liệt một hồi lâu nên cậu cảm thấy có chút đuối sức, lập tức bắt đầu giãy giụa thoát ra, cậu có cảm giác mình sẽ bị hôn đến mức choáng váng vì thiếu oxy mất.

Thẩm Hà vuốt ve làn da trần trụi phía sau cổ và tai Khương Nguyệt Thần, thỉnh thoảng còn xoa xoa vành tai mềm mại. Đôi môi anh dán sát khóe miệng đang chảy đầy nước miếng của cậu rồi kéo một vệt nước hướng về phía cổ, đồng thời bàn tay cũng trượt xuống tấm lưng mềm dẻo, dọc theo vạt áo l*и vào bên trong vuốt ve phần da thịt bên hông cậu.

Cuối cùng cũng được buông ra khiến Khương Nguyệt Thần cảm thấy như có lại sự sống, cậu cố gắng hít thở không khí trong lành. Chờ cậu định thần lại, Thẩm Hà đã vén toàn bộ áo thun của cậu lên, viên thịt nhỏ trước ngực cũng được đặc biệt săn sóc.

Khương Nguyệt Thần than nhẹ một tiếng, đôi tay phản xạ có điều kiện mà bắt lấy đầu tóc trước ngực mình, ngực cũng đẩy hướng về phía trước, đem đầṳ ѵú bị mυ"ŧ đến ướt nhẹp dâng tặng vào trong miệng của người kia.

Thẩm Hà ngậm lấy núʍ ѵú vừa cắи ʍút̼ vừa lôi kéo, tay cũng đang không ngừng hướng về phía mục tiêu. Hôm nay Khương Nguyệt Thần mặc một cái quần âu nhưng thật ra lại thuận tiện cho động tác của Thẩm Hà, dây thun lưng quần đàn hồi có thể trượt một tay vào, năm ngón tay vuốt dọc mép qυầи ɭóŧ mà bắt lấy hơn nửa quả mông đầy đặn, cùng với động tác liếʍ mυ"ŧ trong miệng mà xoa bóp mông thịt.

"Ha, ưʍ..."

Khương Nguyệt Thần thuận theo bản năng, mông bắt đầu uốn éo theo những tiết tấu của Thẩm Hà, phần dưới háng cọ xát lên người anh. Cuối cùng, giống như là cảm thấy không thỏa mãn, cậu đột nhiên nâng một chân lên bám vào eo Thẩm Hà, khiến cho anh đang nửa ôm người nửa xoa mông có vẻ không xong, hai người liền từ tư thế treo lơ lửng ở trên bàn mà ngã nhào xuống.

Hai người nhất thời sững sờ, Thẩm Hà nằm bò ở trên người Khương Nguyệt Thần, trong miệng còn đang cắn đầṳ ѵú của cậu, Tay của khương nguyệt vẫn còn ôm lấy đầu Thẩm hà, một chân thì câu lấy eo của anh, cậu cứ như vậy mà ngây ngẩn cả người.

Thẩm Hà mυ"ŧ viên thịt nhỏ trong miệng, tay cũng không ngừng xoa xoa quả mông trơn trượt mềm mại, giương mắt nhìn về phía Khương Nguyệt Thần, dưới háng cũng có ý tứ muốn đâm về phía trước.

Khương Nguyệt Thần bị đâm đến rêи ɾỉ ưm a một tiếng, nhưng cậu vẫn nâng mông lên hùa theo động tác ấy. Thẩm Hà bỗng sáng rực hai mắt, dưới háng càng dùng sức liên tiếp đâm vào chỗ sâu giữa hai bắp đùi đang dang rộng ra vì anh, cứ thế mà cách mấy lớp vải cọ xát qua lại liên tục.

Khương Nguyệt Thần bị đâm đến mức cả người cứ tiến về phía trước, cậu vươn cánh tay ra ôm lấy đầu Thẩm Hà, một cái chân khác cũng quấn lên, tình hình hiện tại của hai người so với khi "rút súng ra trận" còn muốn kịch liệt hơn vài phần.

Sau khi cọ xát qua lại một hồi lâu, Thẩm Hà có chút nản lòng, năm ngón tay bắt lấy mông thịt dưới háng mình, thở dốc hổn hển nói: "Không được rồi, anh muốn cắm vào."

Khương Nguyệt Thần cứng đờ cả người : "Ở chỗ này sao ?"

Thẩm Hà nhìn cậu không nói lời nào, nhưng ý tứ trong mắt thì rất thẳng thừng.

Khương Nguyệt Thần có chút xấu hổ rũ mắt xuống, cậu đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Nhưng mà, cửa không khóa..."

Trong lúc cậu đang nói chuyện thì Thẩm Hà đã dùng ngón tay xoa xung quanh cái miệng nhỏ nhắn ở phía dưới.

"Anh đã khóa lại khi đi vào rồi." Lời này càng làm du͙© vọиɠ của Khương Nguyệt Thần tăng lên, cậu tách đôi chân thon dài ra, ngoan ngoãn để cho Thẩm Hà cởϊ qυầи lót của mình, trong lòng tràn đầy chờ mong lại có chút lo lắng sẽ bị người khác bắt gặp.

Thẩm Hà nói câu nói kia xong, cũng không đợi cậu đáp lại, tìm một góc độ tốt rồi bắt đầu công kích mãnh liệt. Anh ôm chặt lấy người cậu, trong lúc liên tục thọc vào rút ra, du͙© vọиɠ càng sôi sục, Khương Nguyệt Thần nghe tiếng thở dốc nặng nề mà gợi cảm bên tai, trong lòng cậu lại cực kỳ hỗn loạn, lúc thì lo lắng sẽ có người ở trước cửa, lúc thì lại như là không thèm quan tâm có ai đó nghe được bọn họ mây mưa, cậu chỉ biết hiện tại mình đang cực kỳ sung sướиɠ .

"Đâm tới rồi... Ưʍ..." Khương Nguyệt Thần nắm lấy ngọc hành trong tay, cong người lên mà vặn vẹo.

Thẩm Hà hôn môi cậu, bịt kín toàn bộ tiếng rêи ɾỉ trong miệng, đến nổi Khương Nguyệt Thần phải thở bằng khoang mũi vì quá mức kích động, khiến cho trái tim anh ngứa ngáy khó nhịn.

Biên độ động tác cũng càng ngày càng tăng, mỗi một lần đều rút ra toàn bộ, sau đó lại đột nhiên cắm hết nguyên cây thịt vào, cái bàn họ đang dựa vào cũng bị đẩy đến phát ra tiếng động nhỏ.

Làm một tư thế cũng khá lâu, Thẩm Hà luôn cảm thấy không thể nào đủ được, anh lập tức ôm người đi tới chỗ sô pha trong văn phòng. Xoay người đặt cậu nằm quỳ bò ở trên sô pha, một tay nắm chặt cái mông vểnh, một tay đỡ côn ŧᏂịŧ cắm vào, đồng thời dùng hai tay bắt lấy mông thịt và phần hông của cậu rồi di chuyển.

Khương Nguyệt Thần vểnh mông cao hơn, hai chân dang rộng ra để thừa nhận những cú đâm chọc, cậu ngẩng đầu lên rêи ɾỉ sung sướиɠ, một tiếng lại một tiếng, kéo dài thật quyến rũ.

Thẩm Hà thọc vào rút ra lỗ huyệt trước mắt, hai tay còn nắm lấy mà xoa nắn mông thịt mềm mại, bắt hết vào trong tay, anh theo những động tác đâm thọc mà thả lỏng căng thẳng, thao đến cực kỳ vui sướиɠ. Một lúc sau, Thẩm Hà đột nhiên rút côn ŧᏂịŧ ra để ở giữa hai cánh mông rồi dùng sức ép chặt lại, trong chốc lát lại kéo hai bên mông thịt ra, để lộ miệng huyệt đỏ bừng căng lớn vì bị côn ŧᏂịŧ thô to cắm vào.