Tuệ Nhi, nàng vẫn luôn cho rằng đó là người của Hiên Vương, là do Hiên Vương phái tới giám thị mình nhưng cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng nghĩ tới, Hiên Vương cũng sẽ ra tay với thủ hạ của chính mình!
Chẳng lẽ là nàng đoán sai sao?
Tuệ Nhi vốn là vô tội? Nàng chỉ là một nha đầu rất bình thường, rất bình thường?
Là như vậy phải không?
Nâng lên đôi mắt sáng, trong vương phủ vẫn náo nhiệt như cũ, nha đầu sai vặt đều bận rộn làm việc của mình, ai có thể có thể nghĩ đến ngay tại nơi này có người đã biến mất, vĩnh viễn nhắm mắt. . . . . .
“Tiểu thư. . . . . .”
Thanh âm Đan nhi ở phía sau vang lên, nhưng Lộ Nhi hiện tại không muốn nói chuyện, cái gì cũng không muốn nói.
“Tiểu thư. . . . . .”
Đan nhi lại kêu một tiếng, Lộ Nhi không quay đầu lại, trong giọng nói rõ ràng là không kiên nhẫn:
“Im lặng, ta đang suy nghĩ. . . . . .”
Hiện tại, nàng bước nhanh từng bước cho đến khi có người chặn lại tầm mắt của mình, Lộ Nhi mới ngẩng đầu lên, nhìn bộ mặt băng sơn ngàn năm không thay đổi của kẻ đầu sỏ, Lộ Nhi cả giận nói:
“Mau tránh ra!”
“Nữ nhân, nàng nói cái gì?”
Nói hắn mau tránh ra? Nữ nhân này có lầm hay không, hắn chính là. . . . . .
Đôi mắt nhíu lại, nơi này là Vương phủ của hắn, địa bàn của hắn nhưng nữ nhân đáng giận này lại ra lệnh cho hắn như vậy!
Tên dã man, tên dã man tàn nhẫn, đang nói hắn ư?
“Ngươi đồ dã man này, bạo quân, mau tránh ra. . . . . .”
Ô ô, tại sao xui xẻo đều là nàng chứ?
Tâm tình nàng không tốt, muốn đi tìm Tuệ Nhi, chỉ là tùy tiện đi ra ngoài nhưng vì cái gì lại đυ.ng ngay người này?
“Nữ nhân, nàng nổi điên cái gì?”
Tên dã man, bạo quân?
Hắn giống như chưa từng làm việc gì có lỗi với nàng?
Mặc dù trước đây không lâu, hắn muốn xóa bỏ đứa bé trong bụng của nàng nhưng cũng chưa từng làm!
Cuối cùng hắn đã dừng tay bởi vì Tuệ Nhi lắm chuyện, hắn đã không xuất thủ!