“Tiểu thư, em không sao. . . . . .”
Tuệ Nhi vội vàng ngồi dậy, cũng thấy được tay Hiên Vương giơ lên. . . . . .
“Tiểu thư. . . . . .”
Thân thể đột nhiên chuyển một cái, nàng khẩn trương che chở trước người Lộ Nhi.
Mà tay Hiên Vương cũng chỉ có thể dừng lại, nổi giận nhìn nha đầu nhiều chuyện này!
“Vương gia, Tuệ Nhi làm gì sai? Ngươi nhìn xem ngươi làm nàng bị thương . . . . . .”
Lộ Nhi oán trách, ôn nhu giúp Tuệ Nhi lau đi máu tươi trên khóe miệng, nàng dù sao cũng là người hiện đại vẫn không quen thấy những cảnh máu tanh gì đó.
Mà Vương gia này giống như không thể nói đạo lý, không nói lời gì liền đả thương người, gϊếŧ người. Thật không biết trong mắt bọn hắn, rốt cuộc có còn luật pháp hay không?
Có điều lúc này Lộ Nhi đã quên, Hiên Vương là một Vương gia, Hoàng thượng chính là ca ca của hắn, hắn muốn gϊếŧ người cũng là cực kỳ đơn giản!
Lời của bọn họ chính là luật pháp, đây là thế giới của bọn họ.
“Ngươi. . . . . . Hừ, đi nhận hai mươi hèo!”
Hừ lạnh một tiếng, hắn phẩy tay áo bỏ đi, Lộ Nhi kinh ngạc, hai mươi hèo, cho ai?
Không phải là nàng chứ? Nàng nhưng là phụ nữ có thai nha!
Ô ô, đừng nói hai mươi hèo chính là hai hèo, Bảo Bảo trong bụng của nàng không thể chịu được.
“Tiểu thư, chúng ta trở về thôi!”
Hoàn hảo, Vương gia không có tiếp tục giận chó đánh mèo, hai mươi hèo nằm tĩnh dưỡng mười ngày nửa tháng sẽ nhanh khỏi thôi.
“Tuệ Nhi, hắn vừa nói cái gì? Hai mươi hèo. . . . . .”
“Tiểu thư, không có chuyện gì, Vương gia nói đùa thôi. . . . . .”
Nói đùa? Có cái mặt nói đùa như vậy sao?
Có điều Lộ Nhi cũng không suy nghĩ nhiều, hôm nay thật đúng là mệt mỏi, nàng phải đi về ngủ thôi!
Haiz, về phần khế ước bán thân, nàng cũng lười quan tâm, để cái thứ đáng ghét đó đi gặp quỷ đi!
Ngô đồng viện vốn là một nơi cực kỳ vắng vẻ trong Vương phủ.
Ở góc tường phía bắc của viện bởi vì trồng vài cây ngô đồng mà được đặt tên như thế!