“Muốn mạng của nàng? Vương gia, ngươi là đang uy hϊếp ta?”
Lộ Nhi ha ha cười lớn. Vương gia này, tại sao lại luôn là dã man như vậy chứ?
Muốn mạng của nàng? Nha đầu này là do hắn cấp cho nàng, nàng không đành lòng cũng là bởi vì Tuệ Nhi vừa rồi vì nàng mà nói chuyện, không hơn không kém.
“Uy hϊếp? Nữ nhân, nàng cũng không cần quá tự tin, bổn vương không phải là uy hϊếp!”
Là ra lệnh! Hắn lúc nào thì cần uy hϊếp một người?
Nàng cũng quá tự luyến đi?
“Vậy tùy ngươi! Nàng thật ra là người của ngươi!”
Lộ Nhi chẳng qua là ngừng một chút, tiếp tục đi về phía trước, dù sao nàng chỉ cần hết sức là tốt rồi, nếu như Vương gia dã man này muốn gϊếŧ người, nàng cũng không có biện pháp.
Dù sao, hắn cũng sẽ không gϊếŧ nàng!
Ý nghĩ hiện ra trong đầu thật sự dọa Lộ Nhi giật mình, hắn sẽ không gϊếŧ nàng sao?
Tại sao có thể như vậy? Nàng làm sao dám khẳng định hắn sẽ không gϊếŧ mình?
Đã từng, tay của hắn đặt trên cổ của nàng, nàng thiếu chút nữa sẽ chết!
Nghĩ đến cảm giác hít thở không thông, hiện tại trong lòng cũng là run rẩy. Hiên Vương, hắn dù sao cũng là Vương gia cổ đại cao cao tại thượng, đối với hắn gϊếŧ chết một người là một chuyện rất bình thường!
“Tuệ Nhi, ta đỡ em . . . . . .”
Lộ Nhi rốt cục vẫn đi tới, thân thể mang thai năm sáu tháng không phải là rất vụng về nhưng muốn ngồi xổm người xuống cũng có chút khó khăn, nàng xót xa muốn đỡ Tuệ Nhi ——
Nhất định, đối với nàng mà nói cũng đủ thương tâm.
Toàn tâm toàn ý vì chủ tử, thế nhưng lại không chút do dự tổn thương Tuệ Nhi. Nếu như đổi lại là nàng, nàng nhất định sẽ phản bội.
Ô ô, cái gì gọi là trung thành? Trung thành đi theo chủ tử xấu xa, đó chính là ngu trung!
“Tiểu thư, Tuệ Nhi không sao. . . . . .”
Ngực rất đau, mới vừa rồi Vương gia ra tay, nàng cũng biết Vương gia đã là hạ thủ lưu tình, nhưng. . . . . .
Nhưng tiểu thư một mực như vậy đoán chừng đã có thể có chút phiền toái.
Nhìn bóng lưng chướng mắt, cái eo đầy đặn kia, tay Hiên Vương nắm thật chặt. . .